[Yoonmin/BL] Hai Thầy Yêu Nhau Chưa?
Chap 1 : Jun đèn đỏ
- "Bình thường các em không thuộc bài thầy đều tha cho, nhưng hôm nay ai không thuộc bài thì thầy không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu nhé."
Nguyên phòng học im lặng bất thường.
Jimin nở một nụ cười hiện hậu, lật danh sách lớp ra, gọi một cái tên.
- "Jamie, em còn thiếu mấy cột điểm lận, có định lấy điểm kiểm tra miệng không Jamie?"
Vừa nghe thấy tên mình, bạn nữ tên Jamie liền đứng dậy và ôm bụng.
- "Thầy ơi, em đang đến ngày đèn đỏ, có thể cho em xuống phòng y tế nghỉ một lát được không ạ? Em hứa lần sau sẽ trả bài đầy đủ."
Park Jimin nghe xong cũng hiểu chuyện mà đành gật đầu chấp nhận.
Tuy không biết Jamie có đang nói thật hay không, nhưng cậu cũng không thể ngăn cản học sinh nữ xuống phòng y tế vì chuyện kia được, không hay cho lắm.
- "Ừm, em đi đi. Rồi, vậy còn bạn Jun hồi nãy vừa lên tiếng có thuộc bài không nhỉ? Chắc em sẽ không bị bệnh gì đâu ha?"
- "Dạ có chứ thầy, em cũng đang tới ngày đèn đỏ!"
Đồng tử của Park Jimin mở to, cậu nhất thời không nói ra được lời nào.
Cậu nhóc tên Jun này có phải đầu óc gặp vấn đề gì không? Nó là nam cơ mà, ngày đèn đỏ nào? Ý là bữa nay nó đi đường gặp đèn đỏ hả?
- "Em...biết mình đang nói gì không?"
Thấy thầy giáo có vẻ bán tín bán nghi, Jun cũng bắt đầu hoang mang trước lời bản thân vừa nói. Thực sự thì cậu nhóc không biết "ngày đèn đỏ" là gì, thấy Jamie lấy nó ra để xin miễn trả bài thành công nên Jun làm theo thôi ah.
- "Em không biết rõ về vấn đề này thì đừng tùy tiện lôi ra để nói. Có ngày bị nguyên nhóm bạn nữ tát méo mỏ đó em."
Jun chớp chớp mắt, cậu nhóc cũng hiểu là mình đã nói sai gì rồi. Ngay lập tức, có vài học sinh ngồi gần đó đã nói nhỏ cho Jun biết ngày đèn đỏ là gì. Lúc này nhóc con ấy mới ngớ người ra.
Ở đây có cái lỗ nào không? Để cho Jun chui xuống.
Cậu học trò này đã hiểu ra sự việc rồi. Jun không còn lời nào biện minh cho câu nói bất hợp lí của mình nữa, đành im lặng lên ngay chỗ thầy giáo để xin lỗi và bắt đầu trả bài.
Và thế là, không ngoài dự đoán, bạn "Jun đèn đỏ" đã ăn trọn quả trứng ngỗng vào sổ điểm. Nhiệt liệt chúc mừng.
***Giờ ra chơi.
Park Jimin sải bước đến phòng giáo viên. Lúc định tới chỗ mình thường hay ngồi thì cậu lại nhìn thấy có người đã ngồi ở đấy. Cậu không biết hắn là ai, hắn chưa từng xuất hiện trong trường. Nhưng rõ ràng chỗ ngồi kia là của Jimin, cậu đã đánh dấu nó từ lâu rồi cơ mà.
- "Xin lỗi, cho hỏi anh là ai vậy? Sao lại ngồi chỗ của tôi?"
Cậu đứng ngay bên cạnh hắn, hỏi lịch sự như vậy mà người kia không có động tĩnh gì. Rất nhanh Jimin liền nhận ra là hắn đang úp mặt xuống bàn ngủ ngon giấc, chẳng thèm để ý đến cậu.
Thấy vậy, Jeon Jungkook - giáo viên Mĩ Thuật của trường mới lại gần và cất tiếng.
- "À, người này tên là Min Yoongi, từ giờ sẽ là giáo viên Thể Dục của trường mình. Chắc anh ấy không biết nên ngồi tạm chỗ cậu đó mà Jimin."
Jungkook không chỉ là đồng nghiệp mà còn là bạn rất thân với Jimin, có thể nói y là người thân thiết với cậu nhất trong những người bạn của cậu.
- "Hở? Vậy giáo viên Thể Dục cũ đâu?"
- "Ý cậu là thầy Kim Namjoon ấy hả? Thầy ấy xin nghỉ việc rồi, hình như là vì phải chuyển nhà đến ở chung với người yêu."
- "Cái gì?! Người yêu? Thầy ấy có người yêu luôn rồi á?" - Jimin không giấu nổi ngạc nhiên, cậu không kiểm soát được độ lớn của lời nói.
Người đang ngủ cũng bị tiếng nói của cậu đánh thức. Min Yoongi ngáp một hơi rồi nhìn về hướng Jimin và Jungkook. Hắn mở miệng nói...
- "Xin chào."
Cặp bạn thân nào đó trong chốc lát đứng yên tại chỗ. Jeon Jungkook gật đầu chào lại rồi đi đến ngăn tủ của y để lấy đồ.
- "Chào, tên anh là Yoongi đúng chứ? Nhưng mà sao anh lại chiếm chỗ của tôi vậy?" - Jimin nhìn hắn, ánh mắt của cậu không tự nhiên cho lắm, vì họ vốn đâu có quen biết.
- "Ah, đây là chỗ của cậu sao? Xin lỗi, tôi không biết nên mới ngồi tạm ở đây, mà nếu biết thì tôi vẫn ngồi thôi à." - Hắn khẽ nhún vai rồi đứng dậy.
- "Anh..! Này, thái độ của anh là sao hả? Đừng tưởng nãy giờ tôi hiền lành lịch sự là muốn nói sao thì nói nha! Đây cũng nóng tính lắm đó."
Park Jimin nhíu chặt đôi chân mày, cậu bắt đầu thấy không thích tên này rồi đó. Nói đúng hơn là hơi ghét hắn rồi, muốn lịch sự làm quen mà xem cái nết của hắn kìa. Mới nhìn thì tưởng Yoongi là người đàng hoàng lắm, ai ngờ lại là một kẻ dở hơi!
Hai người đấu mắt một hồi, Jungkook thấy không khí căng thẳng quá liền chen vào.
- "Haizz, được rồi thôi mà, hai người đừng đứng đó nhìn nhau chằm chằm nữa. Đi thôi Jimin, đi ăn gì đó nào." - Nói rồi Jeon Jungkook kéo tay cậu bạn thân ra căn-tin.
Jimin cũng nén giận mà đi theo. Trước khi rời khỏi còn liếc cho Min Yoongi một cái thật bén. Hắn thấy vậy chỉ biết cười cho qua.
*Gì mà dễ giận vậy? Mình chỉ chọc cậu ta xíu thôi mà.* - Yoongi vừa nghĩ vừa rời khỏi phòng giáo viên, chắc là hắn sẽ đi dạo vòng vòng trường học này một chút.
Để mà nói thật thì con người hắn trước giờ chả khác gì tảng băng đâu, lâu lâu nổi hứng lên nói đùa một tí mà rốt cuộc lại bị giận mất rồi. Xem ra hắn đã chọc ghẹo nhầm đối tượng, thôi kệ đi, cũng chẳng có gì đáng quan tâm.
..............................................
Đôi lời : Vì đây là bộ fic đầu tay nên nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm. Nếu có thể để lại 1 vote để ủng hộ thì xin cảm ơn ạ!To be continued...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info