ZingTruyen.Info

[Xuyên không] Phế sài muốn nghịch thiên: Ma Đế cuồng phi

Chương 261 - 265

Linhh1811

Chương 261: Lần đầu tiên giao phong (một)

Edit: kaylee

"Cút!"

Đúng lúc này, một âm thanh vô cùng âm trầm truyền đến từ một bên.

Tươi cười phía trên khuôn mặt tuyệt thế như hoa đào kia của nam nhân biến mất không còn dấu vết, thần thái lười nhác ban đầu cũng bị thu lại, khóe miệng mang theo cười lạnh, một đôi mắt phượng âm lãnh đảo qua trên mặt Kim Tương Nhi, ánh mắt kia giống như đang nhìn một cái rác rưởi.

"Ngươi có nghe hay không? Tứ hoàng tử bảo ngươi cút! Ngươi còn không mau cút đi!"

Ở giờ phút này Kim Tương Nhi không có nhìn về phía Tá Thượng Thần, cho nên cũng không biết những lời này của đối phương là nói với mình, còn tưởng rằng là làm cho Cố Nhược Vân cút, lập tức dùng ánh mắt khinh bỉ kia nhìn nàng.

Nhưng mà, từ đầu tới cuối, khóe miệng của Cố Nhược Vân đều hàm chứa mỉm cười nhàn nhạt, cũng không hề rời đi vị trí, điều này làm cho trong lòng Kim Tương Nhi càng thêm tức giận, cho tới bây giờ nàng đều chưa từng thấy nữ tử không biết xấu hổ như thế! Tứ hoàng tử đã đuổi nàng đi rồi, nàng vậy mà còn thờ ơ!

"Này, ngươi không có nghe thấy lời nói của ta sao? Còn không lập tức cút đi! Ta thực không nhìn thấy qua nữ tử vô sỉ như ngươi vậy! Thân là nữ nhân ít nhất cũng phải biết một chút dè dặt."

Kim Tương Nhi khinh bỉ nhìn Cố Nhược Vân, trong mắt đẹp tràn đầy khinh thường, theo nàng, nữ nhân này chính là loại người vô liêm sỉ! Phỏng chừng nàng cũng coi trọng Tứ hoàng tử cho nên không đồng ý rời đi! Đáng tiếc là, nếu muốn trở thành hoàng tử phi của một quốc gia, không có gia thất cường đại là không có khả năng! Tốt xấu gì mình cũng là nữ nhi của Thừa Tướng Huyền Vũ Quốc, nhưng là xứng đôi với Tứ hoàng tử thân phận cao quý.

"Nữ nhi Kim Tương Nhi của Thừa Tướng Huyền Vũ Quốc?"

Một tiếng cười lạnh trầm thấp truyền đến từ một bên, nam nhân lấy cây quạt trong tay  nhấc cằm tuyết trắng của bạch y nữ tử, môi đỏ mọng giơ lên độ cong lạnh lẽo, ánh mắt kia lạnh lùng không có một chút độ ấm, ánh mắt của hắn giống như là đang nhìn một người chết.

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, trên đời này luôn có nhiều người thấy không rõ tình thế như vậy.

"Tứ.... ...... Tứ hoàng tử."

Kim Tương Nhi si ngốc nhìn chằm chằm khuôn mặt của yêu nghiệt này, không khỏi nhìn đến ngây người, nàng chưa từng gặp qua nam tử đẹp như thế, nếu có thể gả cho hắn, cả đời này bản thân cũng thỏa mãn.

"Ngươi thật thích bổn hoàng tử, đúng không?" Tá Thượng Thần hơi hơi nheo lại mắt phượng, một tia âm lãnh chợt lóe qua đáy mắt, hắn nở nụ cười, nụ cười kia âm trầm đáng sợ, giống như còn có lửa giận mơ hồ.

"Vâng, đúng vậy."

Kim Tương Nhi gật gật đầu, háo sắc nói: "Tứ hoàng tử, lần đầu Tương Nhi nhìn thấy người đã rất là ái mộ người, mặc dù Tương Nhi không cách nào trở thành Tứ hoàng tử phi, cũng nguyện ý ở bên cạnh Tứ hoàng tử hầu hạ Tứ hoàng tử."

"Hầu hạ ta?"

Tá Thượng Thần nở nụ cười, nụ cười kia chói mắt như thế, không khỏi lung lay ánh mắt của Kim Tương Nhi.

Ngay tại lúc nàng muốn tiến thêm một bước, giọng nói khinh thường của nam nhân truyền đến từ bên tai, nháy mắt làm cho toàn bộ thân mình của nàng rơi vào hầm băng.

"Ngươi xứng sao?"

Ngươi xứng sao?

Sắc mặt của Kim Tương Nhi bỗng chốc trở nên tái nhợt, kinh ngạc trừng lớn mắt đẹp, một khắc kia, nàng cho rằng điều bản thân nghe được chỉ là ảo giác mà thôi.

Nàng cũng không cầu trở thành thê tử của hắn, chỉ cần có thể làm bạn bên hắn là đủ rồi, cho dù là không danh không phận.

Nhưng hắn nói gì đó?

Nàng không xứng?

"Khuôn mặt này quả thật rất làm rung động lòng người, không thẹn danh xưng đệ nhất mỹ nữ Huyền Vũ Quốc, đáng tiếc…….." Tá Thượng Thần thu hồi cây quạt, dương môi cười: "Đáng tiếc quá vô sỉ! Có phải nữ tử Huyền Vũ Quốc đều là không biết xấu hổ như vậy hay không? Nhìn thấy một người nam nhân đã muốn cởi sạch mình đưa lên cửa? Không cầu danh phận đi theo bổn hoàng tử? Ngươi cho rằng chỉ số thông minh của bổn hoàng tử là không à? Ngươi đến bắt chuyện với bổn hoàng tử cũng đã chứng minh ngươi tâm cơ không thuần khiết rồi, còn muốn giả bộ thuần khiết trước mặt bổn hoàng tử! Thật có lỗi, cho dù ngươi muốn trở thành nha hoàn thô sử của bổn hoàng tử, bổn hoàng tử đều chướng mắt."



Chương 262: Lần đầu tiên giao phong (hai)

Edit: kaylee

Thân thể mềm mại của Kim Tương Nhi nhẹ nhàng run rẩy, nàng cắn chặt môi tái nhợt, ánh mắt ai oán ngóng nhìn khuôn mặt như hoa đào trước mắt kia.

Chỉ cần là một nam nhân, đều sẽ có loại tình cảm thương hương tiếc ngọc đúng không? Nhưng vừa rồi nam nhân này lại có thể dùng loại lời nói này nhục nhã bản thân? Còn nói nàng ngay cả làm nha hoàn thô sử của hắn cũng không xứng!

Kỳ thực, lời này của Tá Thượng Thần chẳng phải chỉ vì nhục nhã nàng, hắn nói đều là sự thật! Ở trong Huyền Âm Điện, đừng nói là nha hoàn thô sử, ngay cả quét dọn nhà xí đều là cao thủ số một số hai ở trong bốn nước! Cho dù nữ nhân này có xinh đẹp, nhưng tâm cơ không thuần, thực lực quá yếu, ngay cả quét dọn nhà xí cũng không có phần của nàng!

Hơn nữa so dung nhan, hắn nhưng là cảm thấy Tiểu Vân Nhi cảnh đẹp ý vui hơn, nhất khuôn mặt thanh lệ xuất trần thoát tục, làm cho người ta nhìn thế nào cũng không ngấy.

"Tứ hoàng tử, lời này của ngươi nhưng là nói sai rồi," Bàng Nhiên mặt cười nở hoa:
"Phần lớn nữ tử Huyền Vũ Quốc chúng ta đều là tương đối dè dặt, giống loại nữ nhân này chỉ là bộ phận nhỏ mà thôi, quả thực là sỉ nhục của Huyền Vũ Quốc chúng ta, giống như mấy đời không được thấy nam nhân, gặp một người tưởng bổ nhào vào một người."

Thoải mái!

Hiện tại Bàng Nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái!

Một nhà Thừa Tướng đều là nanh vuốt của Lâm Quý Phi, Kim Tương Nhi này hắn cũng đã sớm khó chịu, nhưng vẫn luôn tìm không thấy cơ hội trừ bỏ phủ Thừa Tướng.

"Hả?" Tá Thượng Thần khẽ nhíu mày liễu, tựa tiếu phi tiếu: "Vậy lần sau bổn hoàng tử xuất môn còn phải xem hoàng lịch một chút, miễn cho vận khí kém đến mức gặp nữ nhân như vậy! Quả nhiên là xúi quẩy."

Kim Tương Nhi chỉ cảm thấy tan nát cõi lòng, nàng không nghĩ tới Tứ hoàng tử lại có thể nhìn nàng như vậy! Còn nói gặp bản thân là hắn vận khí quá kém! Tốt xấu gì nàng cũng là thiên kim phủ Thừa Tướng, đừng nói là làm bạn Tứ hoàng tử, chính là trở thành chính phi của hắn đều là dư dả.

Đúng rồi! Nhất định là tại nữ nhân này! Nếu không có nàng, Tứ hoàng tử sẽ không dùng thái độ kém như vậy đối với mình!

Nghĩ đến đây, ánh mắt oán hận của Kim Tương Nhi quét về phía Cố Nhược Vân, ánh mắt kia giống như là lưỡi dao muốn cắt thân thể của nàng thành mảnh nhỏ, cuối cùng vẫn là cắn răng một cái, thu hồi nước mắt trong mắt, hơi hơi hành lễ với Tá Thượng Thần, nói: "Tứ hoàng tử điện hạ, lần này là tiểu nữ tử lỗ mãng, nhưng mà tiểu nữ tử cũng không phải người tùy tiện, hôm nay muốn cùng Tứ hoàng tử ngồi chung cũng chỉ là ngưỡng mộ sự tao nhã của Tứ hoàng tử, xin thứ cho tiểu nữ tử quấy rầy, cáo từ."

Nói xong lời này, nàng lập tức vội vàng đi về phía ngoài cửa, chỉ là lúc vừa đi tới cửa, một luồng gió lạnh đột nhiên truyền đến từ phía sau, giống như là có một bàn tay hung hăng dừng ở trên lưng của nàng, lập tức thân thể của nàng bay ra xa mấy thước, ‘phịch’ một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra, rơi trên cây nhãn trước mặt kia.

Tá Thượng Thần như là không có việc gì thu hồi tay, âm thanh lười nhác tản mạn: "Vận khí của nàng không tệ, hôm nay tâm tình của bổn hoàng tử tốt, cũng chỉ dạy dỗ nàng một chút, nếu đổi thành lúc tâm tình của bổn hoàng tử không tốt……...."

Vậy nàng tất nhiên sẽ máu tươi tại chỗ!

Dù sao người có thể một tay chống đỡ Huyền Âm Điện, sao có thể là cái loại người biết nương tay? Hắn giết người luôn luôn là xem tâm tình mà quyết định.

"Tiểu Vân Nhi, chúng ta đã không gặp lâu như vậy, không bằng…….. Ngươi trước ôm ta một cái như thế nào?"

Thu hồi vẻ mặt lo lắng, Tá Thượng Thần lại nở nụ cười, nụ cười kia tươi như hoa, lập tức làm mọi người kinh diễm.

Chỉ là vừa rồi nhìn thấy Kim Tương Nhi chịu thiệt, lúc này đây mặc kệ mê luyến cỡ nào, không còn có người dám đi lên bắt chuyện.... ......



Chương 263: Lần đầu tiên giao phong (ba)

Edit: kaylee

Tửu lâu ồn ào, Cố Nhược Vân bỗng nhiên cảm nhận được một tầm mắt âm độc gắt gao nhìn chằm chằm bản thân, nàng khẽ cau mày, theo tầm mắt kia nhìn qua, nhưng mà, giữa đám người, cũng không có tầm mắt nàng cảm giác được.

Chẳng lẽ, kia chỉ là ảo giác của nàng sao?

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng thưởng thức nước trà trong tay, giác quan lại vẫn luôn điều tra động tĩnh chung quanh.... ........

Giờ phút này, tất cả mọi người không có phát giác, ở bên trong ghế lô trên tửu lâu, dưới hắc bào bao phủ, ánh mắt ngoan độc gắt gao xem nhìn Cố Nhược Vân chuyện trò vui vẻ với Tá Thượng Thần phía dưới, bàn tay gắt gao nắm chặt, áp chế sát ý tràn đầy trong lòng xuống.

Hắn không nghĩ tới bản thân chỉ rời đi Huyền Vũ Quốc thời gian không bao lâu, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất! Bách Thảo Đường? Thì tính sao? Cho dù nữ nhân này quan hệ không ít với Bách Thảo Đường, vậy hắn cũng tuyệt sẽ không dễ dàng để nàng sống sót.

Bất kể là nàng, hay là Bàng Nhiên đều phải chết!

"Mẫu phi, cữu cữu, các ngươi yên tâm, hoàng nhi nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù cho các người! Tuyệt sẽ không để cho các người uổng mạng ở trong tay tiểu nhân âm hiểm."

Hận!

Như thế nào hắn có thể không hận!

Mặc kệ mấy năm nay hắn biểu hiện vĩ đại cỡ nào, ở trong lòng phụ hoàng đều chỉ có một đứa con là Bàng Nhiên kia, hắn vĩ đại hơn Bàng Nhiên không biết bao nhiêu lần, vì sao phụ hoàng vẫn nhìn không thấy nỗ lực của hắn? Chính là mẫu phi cũng chưa từng đi vào trái tim của phụ hoàng!

Sủng ái của nam nhân kia, đã bị đôi mẫu tử này chiếm lấy! Cho nên, hắn thầm nghĩ bằng vào nỗ lực của bản thân được Hạ gia nhìn trúng, nếu hắn trở thành hoàng đế, hắn có thể quyết định sống chết của đôi mẫu tử này! Lúc đó, hắn mới có thể hung hăng ra một ngụm ác khí vì mẫu phi!

Nhưng mà, mẫu phi lại đã chết! Còn là bị nam nhân nàng yêu nhất hại chết! Nàng yêu phụ hoàng như thế, làm sao có thể sẽ cùng cữu cữu ám hại hắn? Tất cả những thứ này, nhất định đều là mẫu tử Bàng Nhiên thiết kế tốt!

Đương nhiên, ở trong việc này, Bách Thảo Đường càng là thoát không khỏi quan hệ!

"Cố Nhược Vân, hình như ta nghe nói nhị gia Hạ gia Hạ Khởi luôn luôn tìm kiếm tung tích của nàng! Nếu bán tin tức nàng ở Huyền Vũ Quốc cho Hạ Khởi, có lẽ ta có thể mượn tay Hạ gia diệt trừ hắn."

Tuy rằng Tá Thượng Thần phong bế tin tức của Cố Nhược Vân, nhưng mà, Tam hoàng tử Bàng Phi lại đã từng gặp qua nàng ở Thanh Long Quốc, tự nhiên liếc mắt một cái đã nhận ra. Hơn nữa hắn cho rằng cho dù Bách Thảo Đường cường thịnh cỡ nào, cũng không có khả năng so sánh với loại quái vật lớn Hạ gia kia!

Người giúp mẫu tử Bàng Nhiên, đều đáng chết!

"Bàng Nhiên, Cố Nhược Vân, còn có người gọi là Hoàng Hậu nương nương kia, sai lầm các ngươi phạm phải, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ! Hơn nữa, sớm hay muộn Huyền Vũ Quốc này cũng là vật trong bàn tay ta!" Bàng Phi hung tợn cắn răng, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba người phía trước, dưới hắc bào khóe môi giơ lên một chút tươi cười.

Đại sảnh tửu lâu.

Bàng Nhiên đang dùng hết toàn lực nịnh bợ Tá Thượng Thần và Cố Nhược Vân, đột nhiên, ánh mắt hắn rùng mình, kinh ngạc nhìn phía hắc bào nam tử (nam tử mặc áo bào đen) đi qua bên cạnh kia, gắt gao nhíu mày.

"Bàng Nhiên, như thế nào?"

Cố Nhược Vân phát hiện khác thường của hắn, quay đầu hỏi.

"Nữ thần đại nhân, ta vẫn luôn cảm giác bóng lưng của người này giống như Tam Hoàng huynh."

Hẳn là không có khả năng đi, với thân phận hiện giờ Tam Hoàng huynh là tuyệt đối không dám nghênh ngang xuất hiện ở nơi này, có lẽ là hắn nhận sai người.

Nghĩ đến đây, hắn lắc lắc đầu: "Có lẽ là ta suy nghĩ nhiều, từ sau khi Lâm Quý Phi xảy ra chuyện, Tam Hoàng huynh đã mất tích, phụ hoàng cũng phái người ở truy tìm tung tích của hắn, lại thế nào cũng tìm không thấy, loại thời điểm này, hắn không có khả năng xuất hiện tại Huyền Vũ Quốc, dù sao Lâm Quý Phi hành thích vua là tội trảm cả nhà."

Cố Nhược Vân không nói gì, đôi mắt trong veo lạnh lùng nhìn hắc bào biến mất phía trước, trong mắt xẹt qua lạnh lùng sắc bén.

Nếu nàng cảm giác không có sai lầm mà nói, vừa rồi ánh mắt âm độc nhìn chằm chằm nàng, chính là nam nhân này.... .......



Chương 264: Lần đầu tiên giao phong (bốn)

Edit: kaylee

Thiên Thành, là thánh địa trong lòng tất cả cư dân Huyền Vũ Quốc, còn là chúa tể thay đổi vận mệnh của quốc gia, mà làm Hạ gia phủ thành chủ của Thiên Thành, càng là tồn tại giống như thần trong lòng mọi người.

Nghe nói hiện giờ Hạ lão gia tử đã đến cấp bậc Võ Hoàng, phải biết rằng, ở trong bốn nước, một Võ Tướng đã có thể được tôn sùng là cường giả, nếu tới Võ Vương thì có thể đạt được đất phong, còn trở thành Vương gia khác họ, có thể nghĩ, uy vọng của Võ Hoàng trong mắt người trên đời này.

Lúc này trong Hạ gia, cũng là loạn một đoàn, nguyên nhân là, khoảng thời gian trước thiếu chủ Hạ gia đột nhiên nhiễm bệnh lạ lại phát bệnh, tiếng kêu rên bi thống vang vọng đại viện Hạ gia, thế cho nên toàn bộ Hạ gia đều bao phủ mây đen, Hạ lão gia tử càng là thương tâm muốn chết, trong nháy mắt giống như già đi rất nhiều tuổi.

Nhưng mà, lúc mọi người ở đây sốt ruột vì bệnh của thiếu chủ Hạ gia, chỉ có nhị gia Hạ gia Hạ Khởi là dáng vẻ vui sướng khi người gặp họa.

"Hừ! Hạ Tử Hi, ngươi đều đã bệnh nặng như vậy, còn sống cũng là một loại thống khổ, không bằng chết sớm một chút mới tốt! Ngược lại lãng phí tinh lực của Hạ gia ta!" Hạ Khởi nghe tiếng kêu rên một lần lại một lần vang lên trong sân, sắc mặt hưng phấn đến mức đỏ bừng, giống như với y mà nói, Hạ Tử Hi gặp tra tấn càng nhiều y lại càng kích động!

Bỗng nhiên, một gã hộ vệ vội vội vàng vàng đi đến, quỳ rạp một chân xuống đất, cung kính nói: "Nhị gia, Tam hoàng tử Huyền Vũ Quốc ở bên ngoài Thiên Thành cầu kiến."

"Tam hoàng tử Huyền Vũ Quốc?"

Hạ Khởi nhướng mày, không kiên nhẫn nói: "Không gặp!"

"Nhưng mà nhị gia, hắn nói hắn biết tin tức của Cố Nhược Vân."

Cố Nhược Vân?

Hạ Khởi rùng mình, một chút âm u chợt lóe lên trong mắt, y trầm mặc xuống, một lúc lâu sau, nói: "Ngươi mang theo khối lệnh bài này đi, đón Tam hoàng tử lại đây cho ta, nhớ kỹ, phải bí mật tiến hành, không thể để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy!"

"Vâng, nhị gia."

Sau khi nói xong lời này, hộ vệ lập tức lui đi ra ngoài.

Hạ Khởi nheo lại con ngươi nhìn biến mất hộ vệ, cười lạnh một tiếng: "Hạ Lâm Ngọc, xem ra, ta tìm được Cố Nhược Vân trước ngươi! Yên tâm đi, đến lúc đó sau khi ta giết nàng, nhất định sẽ đổ lên trên đầu ngươi, lúc đó người cha vô dụng kia của ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Sau khi hắn chết, chính là đến lượt ngươi! Còn có ngươi, phụ thân thân ái của ta, ngươi không phải yêu nhất một đôi phụ tử này sao? Hiện tại ta đây làm cho ngươi người đầu bạc tiễn người đầu xanh, làm cho ngươi chịu thống khổ mất đi bọn họ! Cũng làm cho ngươi hối hận không giao Hạ gia cho ta!"

Y làm nhiều như vậy, đều là bị buộc! Nếu ngay từ đầu phụ thân đã định y là gia chủ Hạ gia, thì làm sao có thể có nhiều việc như vậy? Nếu không phải như thế, y tất nhiên sẽ tương thân tương ái với đại ca kia của bản thân.

Đúng lúc này, hộ vệ mang theo Bàng Phi cả người mặc hắc bào tiến vào, lúc nhìn thấy Hạ Khởi ngồi ở ghế tựa, Bàng Phi khom người nói: "Tham kiến Hạ công tử."

"Ngươi biết tung tích của Cố Nhược Vân?" Hạ Khởi thu hồi vẻ mặt âm lãnh, nhìn hắc bào nam tử phía dưới, nhẹ nhàng cười, như gió xuân.

Ở trước mắt người khác, từ trước đến nay y thật dễ dàng thu liễm cảm xúc, làm như vậy là vì một cái thanh danh.

"Phù phù!"

Đột nhiên, Bàng Phi quỳ rạp xuống đất, hắn liên tục rơi lệ, tê tâm liệt phế khóc kể nói: "Hạ công tử, ngươi phải làm chủ vì hoàng thất Huyền Vũ Quốc chúng ta! Mẫu phi và cữu cữu của ta luôn trung thành và tận tâm với hoàng thất và Hạ gia, nhưng mà, Hoàng Hậu nương nương cũng là tràn đầy dã tâm, nàng đã sớm mưu đồ bí mật muốn giúp phế vật Bàng Nhiên kia cướp lấy hoàng thất, hơn nữa thoát khỏi bàn tay của Hạ gia, chính là bởi vì mẫu phi ta biết được âm mưu của nàng, nàng không tiếc hạ độc hại bệ hạ hơn nữa còn giá họa cho mẫu phi ta! Đến cuối cùng, nàng còn cấu kết với Cố Nhược Vân của Bách Thảo Đường, lòng muông dạ thú đã sớm bị người qua đường biết, kính xin Hạ công tử diệt trừ khối u ác tính vì hoàng thất chúng ta!"



Chương 265: Lần đầu tiên giao phong (năm)

Edit: kaylee

Bàng Phi bộc lộ oan ức, hoàn toàn nói Lâm Quý Phi thành nữ tử vô tội, mà Hoàng Hậu nương nương và Bàng Nhiên lại là dã tâm to lớn muốn có thiên hạ, thậm chí cấu kết người ngoài, ngay cả Hạ gia cũng không để vào mắt.

Con ngươi của Hạ Khởi lạnh xuống, lại rất nhanh đã khôi phục bình thường, nói: "Hoàng Hậu và Bàng Nhiên thật đúng là rất to gan! Ngôi vị hoàng đế của Huyền Vũ Quốc vẫn luôn do ta Hạ gia làm chủ, khi nào thì đến lượt chính bọn họ quyết định? Tam hoàng tử, ngươi đi về trước, lát sau ta sẽ phái người đi hoàng thất các ngươi chủ trì công đạo cho ngươi!"

"Đa tạ Hạ công tử, ta đây cáo từ trước."

Hạ Khởi nhẹ nhàng gật đầu, đột nhiên trong lúc đó y giống như nghĩ tới cái gì, nói: "Đúng rồi, nghe nói hoàng tử Huyền Vũ Quốc các ngươi đã chết rất nhiều, trừ ngươi ra chỉ còn Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử, Ngũ hoàng tử kia lưu luyến nơi yên hoa, không cách nào đảm đương trách nhiệm, Lục hoàng tử Bàng Nhiên là một phế vật, nếu loại phế vật này có thể làm hoàng đế thì khất cái cũng có thể thành thần, Hạ gia chúng ta cũng không cần một phế vật, cho nên, vị trí hoàng đế của Huyền Vũ Quốc liền do ngươi tới đảm nhiệm đi."

Bàng Phi dừng bước chân, hắn có chút không dám tin nhìn Hạ Khởi.

Vừa rồi Hạ Khởi công tử nói gì đó? Để cho hắn trở thành hoàng đế của Huyền Vũ Quốc? Đây rốt cuộc có phải sự thật hay không?

"Hạ công tử, người là nói…...."

"Ngươi trở về chờ tin tức tốt đi," Hạ Khởi cười cười, nói: "Hiện giờ cha ta vì việc của huynh trưởng ta mà vội đến mức đau đầu, không có tâm tình quản nhiều chuyện như vậy, ta cũng chỉ là muốn chia sẻ giúp ông một ít, việc này ta vẫn là có thể làm chủ."

Kinh hỉ (ngạc nhiên + vui mừng) đến quá đột ngột, trái tim của Bàng Phi đều thiếu chút nữa thì ngừng đập, một lúc lâu sau hắn mới hồi phục tinh thần lại, cảm xúc vui mừng đến điên cuồng dâng lên, kích động muốn điên cuồng cười ba tiếng.

Mẫu phi, cữu cữu, các người thấy được sao? Huyền Vũ Quốc này thật vẫn là phải trở thành thiên hạ của ta! Phế vật Bàng Nhiên kia căn bản không có khả năng đấu với ta! Cho dù hắn được phụ hoàng sủng ái lại như thế nào? Không có Hạ gia gật đầu, hắn là tuyệt đối không có khả năng đi lên cái vị trí kia.

Hoàng Hậu, Bàng Nhiên, các ngươi chờ! Chờ ta đăng cơ thành đế, chính là lúc các ngươi bị mất mạng!

"Hạ công tử, ta nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của người, làm hoàng đế Huyền Vũ Quốc thật tốt."

"Ừ."

Hạ Khởi mỏi mệt nhắm lại đôi mắt: "Ta mệt mỏi, ngươi có thể đi rồi."

"Vâng."

Sau khi nói xong lời này, Bàng Phi bước nhanh rời khỏi sân Hạ gia, mà ở sau khi hắn biến mất, Hạ Khởi mở đôi mắt, giờ khắc này trong mắt y không còn ôn hòa vừa rồi? Tràn ngập lạnh lẽo: "Tên Bàng Tử Hoàng kia tính tình rất quật cường, không cách nào trở thành một con chó đủ tư cách! So sánh ra, Bàng Phi này dễ dàng nắm trong tay hơn nhiều." (L: bị người ta coi là cho mà vẫn vui mừng được, haizz)

... ........

Thư phòng Hạ gia, uy nghiêm yên lặng, Hạ lão gia tử mặc áo bào trắng đứng ở phía trước cửa sổ, chắp tay sau lưng, nhưng là rất có khí chất tiên phong đạo cốt.

Chỉ là, trên mặt ông lại lộ ra vẻ già nua, mệt mỏi hỏi phía sau người: "Còn có chuyện gì sao?"

Hạ quản gia chần chờ một lúc lâu, nói: "Gia chủ, hoàng đế Huyền Vũ Quốc gởi thư, muốn tiến cử Lục hoàng tử Bàng Nhiên trở thành đế vương đời tiếp theo."

"Bàng Nhiên?" Hạ lão gia tử nhướng mày: "Có tìm hiểu qua tin tức cảu Bàng Nhiên này?"

"Lão nô đã phái người tra qua, Bàng Nhiên võ đạo không được, có thể nói là một phế sài chân chính, nhưng mà, hắn lại có được đạo trị quốc, trở thành một đế vương không cần thiết có thực lực quá lớn, lại phải có thể làm cho dân chúng an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an, đây là gia chủ đã từng nói qua với lão nô, lão nô cho rằng Bàng Nhiên đủ tư cách, lúc này đây mới cả gan đến quấy rầy gia chủ."

"Hơn nữa……..." Hạ quản gia dừng một chút: "Ngũ hoàng tử cũng tiến cử Lục hoàng tử đảm nhiệm đế vương, hơn nữa cam nguyện ở bên phụ tá, thực lực thiên phú của Ngũ hoàng tử không tệ, nếu hai người liên thủ, tất nhiên có thể làm cho Huyền Vũ Quốc càng thêm cường thịnh."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info