ZingTruyen.Info

|VKook| (Longfic) Anh chỉ muốn có con với em!

Chap 25. Tin tưởng nhạt phai.

leeminhtam99

Jungkook ngồi ở mép giường, đưa tay vén vén vài sợi tóc tơ óng mượt của Tiểu Bối sang một bên để lộ ra vầng trán cao rộng sáng sủa càng ngắm lại càng thấy giống hệt như ba Taehyung.

Đôi khi chỉ vô tình nhìn anh vuốt ngược tóc ra phía sau một cái là cũng đủ khiến cậu chết mê chết mệt với vẻ đẹp nam tính khỏe khoắn ấy, nhưng đó, lại cũng chính là điều mà Jungkook lo sợ nhất.

Cậu nhớ, có lần ba Kim tới nhà chơi với Tiểu Bối, ba từng kể rằng năm xưa ép Taehyung cưới Joohyun là bởi vì ba chẳng thể chịu nổi cái tính phóng đãng trăng hoa của anh thêm bất cứ phút giây nào nữa. Còn bị người đời bảo, làm ba mà không dạy được con, trong lòng thực sự đau đớn vô cùng.

Nhưng đến bây giờ, ba mát mày mát mặt lắm, phần đời về sau, đã có con dâu thay ba dạy dỗ anh, không những thế, còn có cả đứa cháu trai kháu khỉnh đáng yêu này để nối dõi tông đường. Ba chỉ mong cậu và anh hãy luôn luôn đặt niềm tin ở nhau, như vậy thì hạnh phúc mới có thể bền chặt lâu dài được.

Jungkook đặt tay vào ngực trái, ở nơi này, chẳng biết từ khi nào, không phải là yêu nữa, mà là thương.

Thương đến mức để cho bản thân trở nên khoan dung một cách ngốc nghếch.

-"Jungkook, anh đồng ý...để em đi làm ở cửa hàng!"

Jungkook chợt giật mình khi nghe thấy giọng nói của Taehyung, cậu quay mặt nhìn ra phía cánh cửa, cảm nhận sự gấp gáp trong hơi thở của anh. Jungkook bước xuống giường, chạy nhanh tới bên anh, ôm lấy anh thật chặt.

---

Sau một tuần dai dẳng trôi qua, công việc thường ngày của Jungkook ngoài ăn, ngủ và chăm sóc thật tốt cho Tiểu Bối ra thì những lúc thằng bé đi nhà trẻ, cậu buồn chán lại gọi điện thoại nói chuyện tán gẫu với Jimin.

Sáng hôm nay đưa con trai đi nhà trẻ xong, cả hai còn hẹn nhau đi mua sắm để thay đổi không khí, Yoongi vẫn chưa liên lạc với cậu và Jimin về chuyện mở lại cửa hàng chocolate, có lẽ vẫn phải đợi thêm một thời gian nữa.

-"Này, tớ và cậu chỉ đang tạm thời thất nghiệp thôi nhỉ!" Jungkook dạo bước trên vỉa hè, dọc theo con đường tới cửa hàng chocolate, cậu huých nhẹ vào khuỷu tay của Jimin, khuôn mặt hiện rõ nét chán nản.

Jimin kéo cậu đứng lại, hắng giọng nghiêm túc.

-"Chuyện đó cứ gạt sang một bên đi đã, tớ có chuyện rất quan trọng muốn thông báo cho cậu biết đây!"

-"Chuyện gì thế?" Jungkook ngạc nhiên hỏi.

Jimin nhìn cậu, tươi cười đến nỗi không trông thấy mặt trời.

-"Jiho nhà tớ sắp có em rồi!"

Jungkook mở to mắt, tay đưa lên che miệng.

-"Cậu...cậu có em bé nữa hả?"

Jimin gật đầu.

-"Ừ, mới hơn một tháng, dù sao thì Jiho cũng 3 tuổi rồi, mà cậu cũng nên có thêm đứa nữa đi, tớ khuyên thật lòng đấy!"

Jungkook hơi đỏ mặt, vấn đề là cậu rất sợ đẻ.

-"Taehyung cũng muốn lắm, nhưng tớ vẫn chưa sẵn sàng!"

Jungkook vừa dứt lời thì điện thoại trong túi quần bỗng đổ chuông, cậu lấy máy ra xem, giọng nói có một chút xúc động.

-"Jimin...anh Yoongi gọi!"

-"Nghe đi nghe đi!" Jimin thúc giục.

Jungkook vội vàng áp máy điện thoại vào tai.

-"Alô...anh Yoongi à!"

Yoongi ở đầu dây bên kia liền gấp gáp nói.

-"Jungkook, mau tới cửa hàng dọn dẹp giúp anh, bảo cả Jimin nữa, nãy anh có gọi rồi nhưng nó không nghe máy, ngày mai anh chính thức mở lại cửa hàng!"

-"Thật ạ...bọn...bọn em tới ngay đây, anh đợi một lát!"

Jungkook tắt máy, kể lại những gì Yoongi đã nói cho Jimin nghe, vài giây sau, nó và cậu lao vào ôm nhau vui mừng khôn xiết, Jimin cùng Jungkook bắt taxi, cũng vừa tiện đường tới cửa hàng chocolate.

Từ lúc mang thai đứa thứ hai, chẳng hiểu vì sao Jimin lại rất hay đãng trí, điện thoại thì để quên ở nhà, khiến Yoongi cứ hiểu lầm rằng nó không còn muốn làm việc ở cửa hàng của anh nữa.

-"Con thứ hai thôi mà đã thế này rồi, đến khi có thêm đứa thứ ba thì không biết trí nhớ của tớ sẽ tệ đến mức nào đây!" Jimin vừa lau bàn vừa tâm sự với Jungkook.

-"Vợ chồng cậu tính đẻ mấy đứa?" Jungkook cũng tất bật đi lại dọn dẹp.

-"Tớ thích ba trai, nhưng Hoseok thích hai trai hai gái cơ!"

-"Tớ thì chỉ một trai một gái thôi, đẻ nhiều, mệt người!"

Jungkook cười nói, không phải cậu chưa từng hỏi xem Taehyung muốn cậu sinh bao nhiêu đứa con, nhưng Taehyung tham lắm, cái gì mà có thời gian thì năm đứa, không có thời gian thì ba đứa, chẳng chịu theo kế hoạch hóa gia đình, vậy mà lần trước cậu lỡ miệng, chỉ cần người đó là anh thì mười đứa cậu cũng sẽ sinh.

Nghĩ đến cảnh đi đẻ mà Jungkook lại rùng mình.

Sau gần ba tiếng dọn dẹp, Jungkook khoanh tay nhìn ngắm xung quanh cửa hàng một lượt, có thể gọi là tạm ổn.

Lúc cùng nhau ăn cơm trưa, tâm trạng ai nấy đều khá thoải mái, Yoongi xem chừng cũng vui vẻ hơn nhiều, buổi chiều anh còn tự tay sửa lại vài thứ đã bị vệ sĩ của Taehyung đập phá trước đó, tuy không thể hoàn hảo như ban đầu, nhưng trong mắt Jungkook và Jimin, sửa sang được như vậy đã là quá tốt rồi.

Jungkook thực lòng rất hào hứng, muốn gọi điện cho Taehyung để nói chuyện nhưng mà anh vẫn đang bận họp, còn dặn cậu đón Tiểu Bối giúp anh vì hôm nay Taehyung phải tăng ca.

Jungkook có hơi buồn một chút, ngay sau đó lại quyết định đón Tiểu Bối xong cậu sẽ đưa cả thằng bé đến tập đoàn của anh chơi.

Jimin vừa ngồi phịch xuống ghế thở phào nhẹ nhõm được một tiếng thì Jungkook đưa chiếc điện thoại của cậu cho nó.

-"Hoseok gọi này, lần sau nhớ mang theo điện thoại đấy!"

Jimin bấy giờ mới sực nhớ ra là tối qua đã hẹn với Hoseok, đợi hôm nay hắn đi làm về, qua đón con trai xong thì sẽ đưa Jimin đến bệnh viện khám thai.

Biết Hoseok đang trên đường tới nhà trẻ đón Jiho, Jungkook liền nhờ hắn đón luôn cả Tiểu Bối giúp cậu. Jiho ngồi ở ghế sau cùng Tiểu Bối đến cửa hàng chocolate, Hoseok còn bế Tiểu Bối vào tận nơi trao trả cho Jungkook, sau đó cẩn thận đỡ Jimin ra xe nhanh chóng đưa vợ đi bệnh viện khám thai.

-"Jungkook, để anh đưa em và Tiểu Bối tới tập đoàn của Taehyung" Yoongi vội nói khi thấy cậu sắp sửa gọi điện cho quản gia.

-"Nhưng mà..."

Jungkook chưa nói xong, Yoongi đã ngắt lời.

-"Jungkook, anh có chuyện muốn nói với Taehyung, nên em đừng lo, anh cũng muốn em có mặt ở đó. Em yên tâm, anh hứa là mọi chuyện sẽ đâu vào đấy mà!"

Thấy Jungkook vẫn phân vân, Yoongi mỉm cười, đưa tay xoa xoa cái đầu của Tiểu Bối.

-"Tiểu Bối à, để chú đèo con và ba Jungkook đến tập đoàn của ba Taehyung nhé, chú có xe máy, đi xe máy thích hơn đi ôtô!"

Tiểu Bối bắt lấy bàn tay của Yoongi, thằng bé gật đầu lia lịa.

-"Được ạ được ạ, con chưa đi xe máy bao giờ, đi ôtô nhiều chán lắm!"

Jungkook bật cười.

-"Ừ, thế thì đi xe máy!"

Cậu nói rồi bế con trai ra ngoài xe, chờ Yoongi khóa cửa hàng xong, anh mở cốp lấy chiếc mũ bảo hiểm khác đội vào cho Jungkook. Tiểu Bối ngồi giữa, mới đầu còn hào hứng lắm, đi được một đoạn đường nhỏ thằng bé đã bắt đầu dựa vào cậu mà ngủ gật.

Khoảng nửa tiếng sau thì cũng đến cổng tập đoàn của Taehyung, Tiểu Bối như vậy là đã say giấc trong lòng cậu, Jungkook bế Tiểu Bối xuống xe, vỗ nhẹ lưng tránh để thằng bé tỉnh dậy, Yoongi tháo mũ bảo hiểm giúp cậu, còn chưa biết gửi xe ở chỗ nào thì bảo vệ ở gần đó chạy tới.

Ông biết Jungkook là vợ của Kim tổng, vậy nên cậu có quyền đi vào trong tìm gặp Taehyung, còn Yoongi, ông lắc đầu không được phép. Jungkook hết cách, đành nói dối Yoongi là anh trai mình, bảo vệ có chút nghi ngờ vì hai người nhìn hoàn toàn không giống nhau, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý để Yoongi vào trong cùng cậu.

Đến sảnh tiếp khách, Jungkook trông thấy Taehyung đang ngồi nói chuyện với tiểu thư Rosie, hai người ngồi đối diện, nhưng Taehyung lại ngồi hướng quay lưng về phía cậu.

Rosie biết Jungkook tới, cô đứng dậy, tiến gần đến chỗ của Taehyung, không rõ là vô tình hay cố ý, cô ấy ngã vào người anh.

Jungkook chưa quay người lại, Yoongi liền đưa bàn tay của mình vòng ra phía trước áp lên đôi mắt cậu, che đi những giọt lệ đã sắp sửa lăn xuống gò má ấy.

Min Yoongi chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ bất chấp mà 'đập chậu cướp hoa', nhưng hôm nay, không cần đập, chậu cũng tự vỡ, hoa tươi bỗng hốc héo tàn, liệu có thể sống lại được không...





Các cô thích ngược lắm đúng không T.T.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info