ZingTruyen.Info

Ver Truong Phuong Oan Gia Khong Chu No


Chương 41. Lại che mặt

"Ah! Ngươi..." Thân thể mạnh mẽ chấn động, không tự giác run rẩy, thắt lưng càng vặn vẹo.

Đầu lưỡi tinh tế mơn trớn từng cái nếp uốn, cuối cùng dừng lại trên tiểu đầu no đủ, cười xấu xa, đảo qua khe rãnh phía dưới.

"Ah! ..." Run rẩy muốn phóng thích, không biết làm sao bị Xuân Trường bịt chặt "Ô ô, Trường Trường..." Khóc nức nở, càng là khó nhịn không ngừng vặn vẹo eo.

Đầu lưỡi lại quét lên cần cổ "Nói cho ta biết, muốn sao?"

"Ô ô, muốn." Lông mi dày run lên.

Nhẹ hôn cằm " Đậu đỏ của Phượng Phượng đâu rồi."

Công Phượng hạ thân mặc dù lộn xộn, nhưng quần áo vẫn vướng trên người, lung tung cởi bỏ dây lưng, lộ ra da thịt ửng đỏ, hai hạt tiểu hồng đậu lập tức bạo lộ trong không khí, quần áo trượt xuống, leo lên ôm lấy bả vai Công Phượng, ưỡn ngực cọ lên quần áo trơn bóng của người nọ.

"Ân... Trường Trường..." Lông mi khẽ run.

Cúi đầu ngậm lấy môi nhỏ, đem những rên rỉ nhỏ vụn nuốt hết vào trong bụng, trên tay dùng sức.

Mới vài cái, Công Phượng liền ôm chặt Xuân Trường, cong lưng tiết ra. Cánh tay trên vai vô lực rơi xuống, trên mặt lộ vẻ đỏ ửng, cổ ngửa ra sau, mái tóc đen buông dài.

Hôn hai khoả thù du trước ngực "Hiện tại tới phiên ta."

Chương 42. Tiếp tục che mặt

Công Phượng đáng thương còn đang đắm chìm trong dư âm vừa rồi, cũng không biết Xuân Trường nói gì, liền cảm thấy dưới thân mát lạnh.

"Ân " Ở trên người Xuân Trường vặn vẹo "Là cái gì..."

Hôn môi của cậu "Là thứ sẽ khiến cho Phượng Phượng không đau nữa."

Đầu ngón tay quệt lấy một ít, độ ấm lên cao, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt nhẹ nhàng đi ra, mùi vị kia... Xuân Trường lại trướng đại thêm vài phần, động tác cũng càng vội vàng xao động.

Thăm dò vào một ngón tay.

"A..." khí tức bất ổn, khẽ cắn môi dưới.

Cảm giác này... Thật kỳ quái ah, từ nơi ấy một cỗ cảm giác tê dại rơi vào thắt lưng, lại để cho cậu không khống chế được cong lên thân thế.

Nhìn người dưới thân thần sắc như si mê như say sưa, Xuân Trường không thể chờ đợi được lại thăm dò vào ngón tay thứ hai.

"Ân, đau..." Nỉ non, có chút nhíu mày, hô hấp càng ngày càng dồn dập, Công Phượng hoài nghi mình đây là làm sao vậy...

"Phượng Phượng thoải mái không?" Ngón tay xoay ngược lại, ấn nhẹ.

"Ah... Hỏng mất..." Chặt chẽ ngậm lấy ngón tay "Trường... Ngứa."

Vừa rồi nghe thấy được mùi thơm, Xuân Trường đã cảm thấy khô nóng khó nhịn, nghe xong Công Phượng nói ngứa... Ngày mai nói Thất làm mùi thuốc lá đi!

"Phượng Phượng thích không?" Trên trán đã tụ mồ hôi, ẩn nhẫn khó chịu, rồi lại không dám quá nóng vội làm thương cậu.

"Ô ô... Trường, Phượng Phượng thật là khó chịu..." Lung tung kéo quần áo Xuân Trường.

Thời điểm tìm được một mảnh lồng ngực rộng lớn nóng hổi, không chút do dự dán lên!"Ah!" Run rẩy, mông nhỏ uốn éo càng nhiều, nhẹ nhàng nức nở nghẹn ngào.

Xuân Trường vốn muốn một ngụm ăn mất tiểu yêu tinh, Công Phượng lại vô tình câu dẫn như vậy, nhịn nữa hắn cũng thành thánh nhân, mạnh mẽ cắm vào ba ngón tay!

"Ah! Đau quá " Đôi mắt nhanh tràn ra nước mắt, ôm lại càng chặt.

Hôn tới khóe mắt cậu, thanh âm khàn khàn "Công Phượng nghe lời, rất nhanh sẽ tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info