ZingTruyen.Info

[Twisted wonderland], Màn đêm.

Chương 8: Không dễ dàng

hiimseven

Từ Lam nhắm chặt mắt, tự an ủi mình bằng suy nghĩ rằng đây chỉ là điều bình thường trong thế giới này thôi, không cần phải sợ.

Kể cả khi có tiếng kẽo kẹt lê thê ngoài hành lang, cũng bình thường.

Hoặc ngay cả việc mình có thể cảm nhận thứ gì đó mập mờ bên ngoài lớp chăn cũng bình thường.

Không sao, không sao cả.

Ổn mà...

"Thôi nào, cô gái lì lợm. Hãy ra đây và chơi với chúng tôi nào!!"

"Phải đó~Đã rất lâu rồi nơi này chưa có ai ghé thăm cả."

"Buồn chán chết luôn~~~"

Lam từ bỏ.

Mái tóc đen bù xù khẽ cọ vào má Từ Lam, hơi ngứa.

Cô cẩn thận từng li từng tí ló đầu khỏi chăn, chau mày nhìn ba cái bóng trắng lập loè như màn hình có độ phân giải thấp.

Cái giống gì thế này...

"...Cái gì thế?"

Ba cái bóng khẽ động đậy, như thể chúng đang quay sang nhìn nhau. Cái bóng thứ nhất từ bên trái sang cất lời:

"Tụi này là ma đó."

*****

Sau một hồi quay cuồng giữa trời đất mênh mông, nữ chính của chúng ta đã thành công trở thành bạn mới (???) của mấy con ma.

"Chà, được lắm. Lâu rồi chưa thấy ai đây lạ lùng như cô bé đây cả."

"Phải rồi phải rồi. Tên cô là gì thế? Cô đến từ nơi nào?"

Con ma to nhất uốn lượn vài vòng trên không trung trông rất thích thú. Lúc này cả ba đều đã để lộ những vết lõm trên "gương mặt" của bản thân-tượng trưng cho mắt và miệng.

"Tôi tên Tô Từ Lam, đến từ Việt Nam."

Từ Lam không nề hà hay lưỡng lự đáp.

Có hơi kì quặc, nhưng cô cảm thấy nói chuyện với ba con ma này có khi tốt hơn là những con người kì quái (D*re Cr*wley).

"Tên nghe lạ quá ha!! Đọc là To Nyam à?"

"Không, Từ Lam chứ. Lam thôi cũng được."

"...Hừm, là vậy sao."

"Thế còn ba người...ba vị đây thì sao? Tên của mấy vị là gì thế?"

Trong chốc lát, không khí có chút im lặng.

Rồi rất nhanh, con ma thon gầy phát biểu.

"Cô gái ạ, đã quá lâu để chúng tôi có thể nhớ được cái tên của bản thân là gì rồi."

"Chúng ta đã biến mất khỏi cõi đời này quá lâu, đến mức chỉ còn lại vài mẩu kí ức từ cuộc sống trước đây."

Một bên, chú ma có cái bóng nhỏ và "trắng" nhất hiếu kì chỉ vào tay cô gái.

"Ai làm cô bị thương thế? Hồi còn sống chúng tôi cũng chả có nhiều vết cắt thế này đâu."

"Lúc thấy tôi cũng hết hồn luôn. Tôi tự hỏi điều gì đã khiến một cô gái đáng thương lại trờ thành như vậy."

Khi nãy, bác ma với cái bóng to đã giúp Từ Lam tìm được chỗ của hộp cứu thương cũ. Có những loại thuốc không còn uống được, nhưng bông băng và gạc thì vẫn còn dùng ổn.

Dù chỉ là đồ sơ cứu nhưng có còn hơn không.

"Là bị đánh sao? Chắc hẳn cô phải có một cuộc đời vất vả lắm nhỉ."

Cô ngập ngừng.

Lam đã rất băn khoăn.

Chứng tự hại không phải một cái gì đó có thể dễ dàng bày tỏ.

Nó đáng sợ, khó khăn, đau đớn, nặng nề.

Giống như một nhúm rêu phong ẩm ướt từ từ sinh trưởng trong góc tối tăm nhất, chậm rãi len lỏi trong trái tim lạc lối.

"...Không phải bị đánh đâu."

Ba chú ma sôi nổi bình luận nãy giờ nghiêng đầu chú ý đến cô gái.

Khoé môi cô gái gượng gạo nhếch lên.

"Tôi đi ngủ đây. Sáng mai sẽ dậy sớm."

*****

Tiếng tanh tách của bếp ga vang lên trong một sớm mai nắng gắt. Miếng thịt đông lạnh còn lại trong buổi tối hôm qua ở trên cái chảo cũ.

...Ổn thôi. Cô ấy không cần nhiều năng lượng.

Rèm cửa đóng chặt. Tuy vậy, ánh sáng vẫn lọt qua vết rách trên đó.

Cửa chính đã được lau dọn sạch sẽ phát ra tiếng kẽo kẹt.

Thời tiết hôm nay mát mẻ ngay cả khi nắng chói chang.

Vớ lấy cây lau và cái xô màu xanh chứa phân nửa là nước, Từ Lam chính thức bắt đầu cuộc sống của một đứa giẻ lau cao cấp.

Cô ấy tiến gần về phía con đường lót gạch hoa cùng với bảy bức tượng xếp hai hàng ngay ngắn.

Chúng có lâu đời, nhưng lại được bảo quản rất là tốt. Ở dưới có ghi tên của những bức tượng nữa.

Trông quan trọng lắm, cô sẽ lau nó đầu tiên vậy.

Cô sẽ bỏ qua tất cả những thắc mắc dành cho Disney, chỉ toàn tâm toàn ý lau dọn thôi.

Mà kể cũng kì lạ. Ở đây toàn bộ đều là những nhân vật phản diện thôi. Nào là Scar, Maleficent, Ursula...

Trường này theo style hắc ám à? Hoặc một ngôi trường chuyên đào tạo nhân vật phản diện...?

Càng nghĩ càng thấy kì lạ.

Cô nhúng cái chổi lau vào xô nước, vắt nó trước khi bắt đầu chà lau phần thân phía dưới tượng. Mấy bức tượng to vật vã, ước chừng phải cao gấp đôi gấp ba Từ Lam.

Chắc là mình sẽ ngốn hết gần buổi sáng để dọn hết chúng.

May mắn thay, đường chính và hai bên trông khá gọn gàng sạch đẹp.

Vậy bây giờ, cần phải hơi với lên---

"A, cậu là người hôm qua phải không?"

Một giọng nói trầm và có phần hứng khởi vang lên sau lưng cô gái.

Từ Lam giật nảy lên, vội vã quay ra đằng sau.

Người này là...

Cậu trai có hình dấu bích được vẽ bằng màu ngay bên mắt cười tươi.

"Đúng là cậu rồi! Hôm qua chúng ta đã gặp nhau ở chỗ gần góc hậu trường đấy!"

"Tên tôi là Deuce Spade!! Rất hân hạnh gặp mặt."

"À, hân hạnh...Tôi, tên tôi là Từ Lam..."

"To...hả?"

Giọng đọc cưỡng chế nghe rất ngượng nghịu.

"Khó đọc phải không? Hay cậu thử gọi 'Lam' xem? Uốn lưỡi một chút thôi."

Sau vài tiếng ngọng thì Deuce cũng thốt ra được tên cô.

"Vậy...Lam, tôi sẽ cố gọi cho quen."

"Không, không sao. Cậu đang đi học à?"

Deuce hưng phấn.

"Ừ! Tôi đã được phân vào Heartslabyul, và giờ thì tôi là quân Bích!"

"Còn cậu đang dọn dẹp à? Tại sao thế?"

"Ừm..."

Cô ấy có phần bối rối và ngượng nghịu.

"Thầy hiệu trưởng đã để tôi ở lại đây và làm việc để trả cho các bữa ăn...Cậu biết mà, tôi chả có mống ma lực nào."

"À, ừ. Đúng rồi nhỉ. Xin lỗi vì đã lỡ nhắc đến chuyện đó."

Từ Lam cảm thấy khá thoải mái trước cách người này ăn nói. Cậu ta rất ngay thẳng.

"Vậy thì, chúc cậu may mắn. Tôi nghĩ mình phải lên lớp rồi."

______________________
Tôi có cả bảng năng lực cho nữ chính rồi, nếu mọi người muốn thì chương sau sẽ spoil một ít.💦

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info