ZingTruyen.Info

Trans Vegaspete The Way You Taste

Kim POV

Tôi vội vàng mặc quần áo vào, để lại Chay trong phòng.

"Hãy tiếp tục với những gì chúng ta đang làm sau này, em yêu." Tôi hôn em.

Tôi đứng trước thang máy chờ Vegas.

Chúng tôi ở cùng tầng với Pete và Arm. Yim gọi điện cho tôi.

"Khun Kinn đã cảnh báo với bọn em về Phi Vegas. Bọn em đang theo dõi Phi Vegas qua camera. Anh ấy đang đi thang máy lên tầng của anh. Chờ đã! Anh ấy đã xuống hai tầng dưới. Em nghĩ anh ấy sẽ đi cầu thang bộ, ở phía bên kia của tầng, gần phòng 1005."

"Chết tiệt!"

Tôi chạy sang phía bên kia. Tôi mở cánh cửa dẫn đến cầu thang, nhưng không có dấu hiệu của tên khốn đó.

"Ouch." Vegas dùng súng của anh ta đập vào đầu tôi, khiến tôi choáng váng. Tôi dựa vào tường ngồi bệt xuống sàn, cảm thấy đau đầu. Anh ta đã ở sau cánh cửa. Tên khốn thông minh!

Anh ta nhếch mép cười với tôi rồi bỏ đi.

Sau đó, Kinn gọi cho tôi.

"Bọn tao đang ở trong thang máy ... gần đến nơi rồi. Mày có tìm thấy Vegas không?"

"Tên khốn đó khiến tao mất cảnh giác và đánh tao. Tao đang ở cầu thang của tầng."

"Tao sẽ qua đó, Kim! Porsche, mày vào phòng 1005 với Pol!"

-------------------

Vegas POV

Tôi dừng lại trước cửa phòng 1005. Cánh cửa được mở bằng dấu vân tay. Tôi rút khẩu súng có ống giảm thanh và nhắm vào ổ khóa điện tử. Giải quyết dễ dàng.

"Cho phép tôi, Nong Vegas." Khun Sanya bình tĩnh đứng bên cạnh tôi. "Không cần phá hoại tài sản của tôi. Tôi có chìa khóa chính." Khun Sanya dí đồng hồ của mình lại gần đầu đọc dấu vân tay.

Cánh cửa mở ra.

Khi chúng tôi bước vào phòng, dường như không có ai. Tuy nhiên, chúng tôi nghe thấy một tiếng động phát ra từ tủ quần áo.

"Chết tiệt. Đau quá." Đó là giọng của Pete.

"Từ khi nào mà mày nhạy cảm đến vậy, Pete?"

Tôi cảm thấy cơn tức giận của mình dâng lên. Tôi đến gần tủ quần áo, giơ súng lên.

Khun Sanya lại gần, kích hoạt cảm biến hiện diện.

"Làm ơn, Nong Vegas, hãy bình tĩnh. Đừng làm bẩn tấm thảm của tôi."

Cánh cửa tủ quần áo mở ra.

Arm ở giữa hai chân của Pete, trong một tư thế khó xử.

Bạn biết gì không?! Địt mẹ hai quy tắc đó, Nop.

Và địt mẹ tấm thảm của anh, Khun Sanya.

Tôi bóp cò nhắm vào đầu tên khốn đó khi nghe thấy tiếng Porsche hét lên gì đó sau lưng tôi.

Tôi cảm nhận khoảnh khắc hài lòng ngắn ngủi và khẽ mỉm cười với bản thân.

Cậu ta bây giờ chắc đã chết. Tôi cau mày. Tôi bóp cò vài lần trước khi Pete nhảy ra khỏi tủ quần áo và tiến đến tóm lấy khẩu súng của tôi

--------------

Macau POV

"Nop, đưa tôi đến biệt thự của Chính gia."

"Nhưng Khun Macau ..."

"Làm những gì tôi nói."

"Khun Vegas có biết chuyện này không?"

"Nói thật với anh, tôi có thể đã vượt quá ranh giới với anh trai tôi tối nay ... anh ấy hẳn rất tức giận với tôi ngay bây giờ. Tốt hơn là đừng mạo hiểm và cho anh ấy thời gian để hạ hỏa."

Chúng tôi đến cùng lúc với Tankhun.

"Mày làm gì ở đây vậy, thằng nhãi con?"

Tôi đến gần Tankhun và nắm lấy tay anh ấy.

"Cái gì thế này, Macau?"

"Tôi đang dọn dẹp đống rác rưởi của anh, anh họ."

"Còn những viên đạn này?"

"Anh biết gì không? Phải đối phó với mấy người từ khi còn nhỏ đã dạy tôi cách hiểu được từng người. Anh biết đấy, anh không nên chơi đùa với anh trai tôi. Anh không thể chịu đựng cơn thịnh nộ của anh ấy."

"Chuyện gì xảy ra? Nói đi!"

"Anh đã suýt khiến một viên đạn bay vào đầu của Arm. Anh nên tự hào về bản thân." Tôi cười nhạt nói với anh cả để dằn vặt anh ấy một chút. Sâu trong lòng, tôi đang lo lắng.

Tôi trở về phòng của mình. Tankhun có lẽ đang gọi điện cho Kinn.

---------------

Vegas POV

"Ôi trời! Tao không thể tin được là mày vừa bóp cò!!" Porsche hoảng sợ hét lên.

Tôi nhanh chóng kiểm tra khẩu súng của mình trước khi Pete giật nó khỏi tay tôi.

Khỉ thật! Không có đạn trong băng. Tại sao? Tôi đã suy nghĩ trong vài giây ... Có phải là nó? Macau chắc hẳn đã lấy đạn ra khỏi súng của tôi khi tôi bước ra khỏi xe để nói chuyện với Nop. Mẹ kiếp, Macau! Đánh sau lưng tôi vì crush? Tôi càng phải giết chết tên vệ sĩ này ngay bây giờ. Tôi không chấp nhận đối thủ cạnh tranh dưới bất kỳ hình thức nào.

"Anh mất trí rồi sao?! Chuyện gì vậy?" Pete chạy đến chỗ tôi.

Pol đang giúp Arm lấy ra khỏi tủ quần áo. Cậu  trông hơi kinh ngạc ... có lẽ sợ hãi. Tốt.

"Anh bị sao vậy? Anh định giết bọn em à?" Pete đang phản ứng thái quá.

"Về mặt chuyên môn mà nói, anh nhắm vào cậu ta, không phải em."

---------------

Pete POV

Khi cánh cửa mở ra, tất cả những gì tôi có thể thấy là Vegas chĩa súng vào chúng tôi và sau đó là Arm. Anh ấy bóp cò mà không hề chớp mắt hay do dự. Trong giây phút căng thẳng, tôi chạy ra khỏi tủ về phía anh ấy, mặc kệ cơn đau ở chân. Anh đang cố gắng bắn một vài lần, cho đến khi anh nhận ra có điều gì đó không ổn với khẩu súng của mình. Những giây đó khiến tôi bất ngờ và gần như lấy hết không khí ra khỏi phổi tôi.

Tôi nghe thấy giọng nói của Porsche ở phía sau và sau đó Khun Kinn và Kim bước vào phòng thở một cách nặng nhọc.

"Anh bị sao vậy? Anh định giết bọn em à?" Tôi đang rối loạn.

"Về mặt chuyên môn mà nói, anh nhắm vào cậu ta, không phải em." Vegas nói rằng như thể nó chả có gì.

"Em có nên cảm thấy nhẹ nhõm không?"

"Anh đoán thế." Vegas nhún vai.

"Tại sao? Anh vừa quyết định bắn mà không thèm hỏi bất kỳ câu hỏi nào à?"

"Một bức ảnh có giá trị hơn ngàn lời nói, phải không?" Vegas nhìn thoáng qua Arm.

"Bức ảnh gì? Bọn em bị kẹt bên trong tủ. Không có chỗ cho bọn em đứng. Em bị chuột rút ở chân. Arm đang ấn vào huyệt để giúp em."

"Tao biết sẽ có một lời giải thích tốt cho việc đó! Tao đã bảo mày rồi." Kinn chỉ ra.

Vegas đảo mắt.

"Mọi người đang nói cái gì vậy?" Tôi đang hoang mang.

"Cậu ta chưa chết phải không?" Vegas trả lời mà không có một chút hối hận trên khuôn mặt của mình.

"Không sao đâu, mọi thứ đều ổn. Đó chỉ là hiểu lầm." Arm cố gắng giải quyết tình hình.

"Thấy chưa?! Đừng ầm ĩ về nó."

Ầm ĩ? Anh đã bắn cậu ấy một cách máu lạnh, Vegas!

"Anh không nên xin lỗi sao?"

Vegas nhìn tôi một cách lạnh lùng.

"Người Vegas nên xin lỗi là tôi. Tôi đau đầu quá." Kim nhăn mặt, đặt tay ra sau đầu. "Dù sao thì hai người đã làm gì trong cái tủ đó vậy?" Kim hỏi.

Porsche thúc cùi chỏ vào người Kim vì câu hỏi.

"Chúng tôi đã nghi ngờ rằng mình bị quay phim." Tôi chỉ vào đèn đỏ nhấp nháy trên lỗ thông hơi của máy lạnh. "Chúng tôi đi vào tủ quần áo để cố gắng nói chuyện với Pol qua dây truyền để kiểm tra về điều đó trước."

"Ồ ... nó không phải là camera. Đó là hệ thống báo khói. Nó được giấu ở bên trong." Khun Sanya giải thích.

"Ồ ..." Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc.

"Kết thúc cuộc trò chuyện. Đi thôi, Pete." Vegas kiểm tra điện thoại, sau đó anh thản nhiên đút tay vào túi quần, quay về phía cửa.

"Em không thể rời đi với anh như thế này ... ai đó có thể nhìn thấy chúng ta..."

"Vậy thì tốt hơn chúng ta nên kín đáo. Em đi với anh." Anh ấy quay sang tôi.

"Nhưng mà..."

"Pete." Vegas nhìn thẳng vào mắt tôi. "I don't fucking care." (Anh không quan tâm). Anh nói từng từ một cách chắc chắn và chậm rãi.

"Vegas, em sẽ trở lại biệt thự của Chính gia." Tôi đang cố gắng chống lại anh ấy lần cuối cùng.

"Don't make me count." (Đừng bắt anh đếm) Anh vẫn bình tĩnh nhưng đầy đe dọa.

"..." Chết tiệt, Vegas. Sao anh dám đề cập đến chuyện của chúng ta trước mặt người khác?! Tôi cảm thấy xấu hổ hơn là sợ hãi.

Tôi thở dài cam chịu. Vegas điềm tĩnh một cách nguy hiểm, nhưng rõ ràng là bên trong anh ấy đang nổi cơn thịnh nộ. Và chúng tôi không cần thêm bất kỳ vở kịch nào để kết thúc buổi đêm.

Tôi nhìn Arm đầy hối lỗi. Vegas nhìn tôi một cách thiếu kiên nhẫn và kéo tay tôi.

Tôi sẽ phải xin lỗi Arm sau, thay mặt cho Vegas. Dù sao đó cũng là lỗi của tôi.

-----------------

Vegas POV

Đó không phải chỉ vì một sự hiểu lầm, Pete. Tôi biết chính xác mình đang làm gì và tại sao tôi lại làm điều đó.

Tất cả đều rõ ràng đối với tôi.

Trên sàn nhảy ở câu lạc bộ tư nhân The Diamond, sự tương tác của Pete và Arm đối với tôi rất thực vì nó là thực với ít nhất một trong số họ ... Tôi đã hiểu ra điều đó lúc này. Khi Arm đang lo lắng nhìn Pete bên trong tủ quần áo đó. Sự lo lắng và quan tâm giống như tôi với Pete. Nó có lý vì sao lúc đầu em không tin rằng anh yêu em, Pete. Em đã ở bên một người có tình cảm với em trong suốt nhiều năm, và em chưa bao giờ nhận ra điều đó. Em thật ngây thơ khi nói đến ham muốn, đam mê và tình yêu. Nhưng tôi thì không. Không phải khi tôi đã phải giả tạo tất cả những cảm xúc đó rất nhiều lần để đạt được mục đích của mình.

Sự lý trí của Arm đã ngụy trang điều này rất tốt cho đến tối nay. Đó là lý do tại sao tôi đã không nhận thấy điều đó trước đây. Nhưng bây giờ tôi đã biết. Tốt hơn hết cậu nên quan sát chính mình. Vì tôi sẽ theo dõi cậu.

"Anh đang nghĩ gì vậy? Sự im lặng của anh khiến em nổi da gà. Anh biết mình đã đi quá xa phải không?"

"Em không nên đồng ý ở khách sạn." Tôi muốn làm cho Pete cảm thấy tội lỗi.

"Em biết ... nhưng ... dừng xe lại ngay!"

"Chúng ta sắp về đến nhà rồi."

"Dừng xe lại!" Pete đã cướp lấy tay lái từ tay tôi và khiến tôi phải tấp vào lề.

"Tại sao em lại làm vậy? Chúng ta đang ở phía sau biệt thự. Ở đây quá tối."

Đột nhiên Pete tháo dây an toàn và trói tôi trên ghế lái. Tôi bị ngạc nhiên.

"Em biết em đã làm sai. Nhưng anh biết tại sao mà, phải không?" Giọng em ấy trầm xuống. Mắt em tràn đầy suy nghĩ.

"Anh muốn ngừng suy diễn mọi thứ. Hãy nói cho anh biết. Giữa chúng ta đã quá đủ hiểu lầm rồi."

---------

Pete POV

Tôi thở dài.

"Điều duy nhất em muốn là kết thúc cuộc trò chuyện và đưa anh tránh xa gã đó. Em không muốn anh ở xung quanh những khách hàng như vậy nữa."

"Nếu em không muốn, anh sẽ không làm điều đó." Vegas đã cho tôi một câu trả lời thẳng thắn. Tôi nhắm mắt lại trong chốc lát cảm nhận Vegas vuốt ve khuôn mặt mình.

Tôi nhìn xuống. Tôi thả mình vào lòng anh cho đến khi tôi có thể cảm nhận được anh. Vegas rất tò mò và mong đợi bởi vì tôi chưa bao giờ làm điều đó trước đây. Tôi đang cảm thấy một ham muốn lớn dần trong tôi. Tất cả những gì tôi muốn là xóa bất kỳ ký ức nào mà Vegas đã có với những người đàn ông khác mà anh đã đi cùng trong xe của mình. Tôi muốn là ký ức duy nhất về nó. Và để điều này xảy ra, tôi cần phải hành động.

"Trói cổ tay em đi." Tôi thì thầm. Vegas đã rất ngạc nhiên. Nhưng tôi biết nó đã nâng cao sự kích thích của anh ấy.

Tôi nhấc tay và khóa cổ tay vào tựa đầu của ghế. Tôi trượt trở lại vị trí ban đầu, cọ xát mình mạnh hơn vào anh.

"A ... thật là tốt .... Pete ... đây có thật là em không?"

-------------

Vegas POV

Pete thường ngại ngùng khi chúng tôi làm tình. Sáng kiến ​​thường đến từ tôi. Tôi chết lặng khi Pete đè tôi lên ghế ô tô và yêu cầu tôi dùng thắt lưng buộc cổ tay em ấy. Đôi mắt em thể hiện sự e dè và ham muốn ngày càng tăng. Em ấy thật nóng bỏng!

Tất cả sự cọ xát khiến tôi phát điên. Tôi ôm vòng eo trần trụi của em khi hông của Pete di chuyển trên người tôi một cách gợi cảm. Pete cúi đầu hôn tôi. Nụ hôn của chúng tôi sâu và ướt át. Chúng tôi hôn nhau mãnh liệt đến khi gần như tắt thở.

"Vegas, làm ơn, em cần anh bên trong em." Yêu cầu của em nghe như một lời cầu xin đầy khao khát.

"Mẹ kiếp ... Anh không có thuốc bôi trơn hay bao cao su trong xe. Chúng ta sẽ phải về nhà."

"Không ... em không thể đợi được."

"Pete ... Anh có thể khiến em bị thương theo cách này ..."

"Em không phiền. Em muốn anh ngay bây giờ. Đi mà, em cầu xin anh! Anh không thích khi em cầu xin sao?" Giọng em rất kích thích. "Làm ơn, làm ngay bây giờ ... chịch em thật sâu, làm ơn...Em thích nó thô bạo." Em thì thầm vào tai tôi và rên rỉ một cách dâm đãng.

Tôi không thể kìm lại được nữa. Tôi lấy một con dao trong xe và lao vào xé toạc quần của em. Không có thời gian để cởi quần một cách đẹp đẽ. Tôi tuyệt vọng dùng tay không để mở rộng chiếc quần của em.

"Anh đã làm hỏng chiếc quần da của em, Vegas ..." Pete thì thầm. 

Pete hoàn toàn bị kích thích bởi hành vi mạnh bạo của tôi. Tôi mở khóa quần của mình và lấy dương vật của tôi ra, vuốt ve nó một vài lần.

"Em sẽ bị thương, Pete ..."

Tôi định ngăn em lại, nhưng Pete liền đè cơ thể em lên người tôi. Em lớn tiếng rên rỉ. "A! ... Fuck!" Sau đó em hít một hơi thật sâu. Tôi quay lại hôn em một cách nồng nhiệt để đánh lạc hướng em khỏi cơn đau. Âm thanh những tiếng rên rỉ của em đã được nuốt chửng trong miệng tôi.

Dương vật của tôi bị thít mạnh đến nỗi tôi cũng phải rên lên. "Ah ... chết tiệt, Pete ... bên trong em chặt quá!" Tôi cảm thấy cơ thể em run rẩy.

"Agh ... ah ... nó quá lớn ..." Pete đang cố gắng để nhét hết chiều dài của tôi vào bên trong em. Em ấy không bỏ cuộc. Tôi cảm thấy em như nuốt chửng tôi hoàn toàn. Em đang thở hổn hển. Sau đó em ấy bắt đầu di chuyển từ từ. Tôi cảm thấy như mình đang xé nát em. "A ... A ... Vegas ...To quá ..."

"... A ... chết tiệt ... em thật chặt, Pete ... dừng lại ... Nó có thể khiến em đau ..."

"Tại sao? ... ah ... haa ... ah ..." Pete đã đổ mồ hôi ... "Anh không thích sao? .... ah .... hah ... haa ... "

Tôi cảm thấy một chút thất vọng trong giọng nói của em.

"Tất nhiên anh thích rồi! Bên trong của em thật tuyệt vời, Pete ... ah ... quá tuyệt..." Tôi cố gắng nói hết sức để nói trong khi cảm nhận em lên xuống trên người tôi. "Ah. .. Em đang khiến anh sung sướng. Anh chỉ lo cho em thôi ... nhưng anh cũng không muốn em dừng lại ... Ah ... " Tôi vuốt ve từ mặt xuống cổ em. Pete nghiêng người và hôn tôi say đắm.

Tôi cảm thấy cơ thể em ấy run lên khi Pete bắt đầu tăng tốc. Em đang rên rỉ không ngừng.

"Haa ... agh ... ah ... Vegas ... haa ..."

"Tiếp tục đi em yêu. Tuyệt quá ... thật chặt... Ah... bên trong em nóng quá, Pete."

"Vậy hãy tận hưởng nó ... và chịch em mạnh hơn, đồ ngốc ..." Pete cười một cách phóng đãng với tôi. Rồi em trao cho tôi một nụ hôn sâu và nóng bỏng khác, mút mạnh lưỡi tôi khi em di chuyển mạnh mẽ trên người tôi. Pete mạnh dạn này nằm ngoài dự đoán của tôi. Làm thế nào tôi có thể mạo hiểm để mất em cho bất cứ ai, Pete?

Tôi kéo khóa quần của em ấy và mở áo crop top của em. Tôi hôn lên bụng em một cách tham lam. Hai tay tôi nắm chặt lấy eo em. Tôi làm cho phần lưng dưới của em cong hơn khi Pete đón nhận toàn bộ của tôi. Tôi bắt đầu di chuyển xương chậu của mình theo nhịp điệu của em, khiến tôi càng ngày càng tiến vào sâu hơn. Chúng tôi thở hổn hển và rên rỉ nặng nhọc. "Em biết em đã yêu cầu nó, phải không, Pete? 

Thật tốt khi chúng tôi đang ở một nơi khuất và vắng vẻ như vậy. Tôi không ngại làm điều đó ở bất cứ đâu, nhưng Pete thì có. Không có cách nào để kìm hãm tất cả những tiếng rên rỉ của và ồn ào khi cơ thể chúng tôi đang va chạm.

"Ah ... Vegas ... ah ... ah ... Em sắp ... ah ... Lạy Chúa ... ah ... đừng dừng lại, làm ơn ..."

"Em đang nhỏ giọt này, em yêu ..." Tôi kéo tóc em để chạm vào khuôn miệng xinh đẹp của em ấy. "Anh yêu em rất nhiều ... em là của anh, em biết điều đó mà, đúng không?!"

"Anh là của em, đồ ngốc ... Em yêu anh... Ah... hức ... ah!" Tôi thúc mạnh hơn.

Cảnh tượng Pete cưỡi tôi, đầy thèm khát và nhục dục, thổi bay tâm trí tôi. Ánh mắt của em thật mãnh liệt và đầy biểu cảm. Khuôn mặt baby dễ thương của em thật nóng bỏng. Pete không thể ngừng rên rỉ và rùng mình vì lực đẩy của tôi. Cổ tay em tím tái mỗi khi cơ thể em ưỡn lên vì sung sướng, dán chặt vào dây đai gắn trên tựa đầu ghế lái.

Tôi cố gắng kéo dài hết mức có thể để cảm nhận sự sung sướng mãnh liệt đó, nhưng nó vốn không thể chịu đựng nổi. "Ah ... Anh sắp bắn rồi, em yêu."

"ah ... haa ... agh ... ah ... Em muốn ... Em muốn cảm nhận tinh dịch nóng hổi của anh bên trong em ... ah ... Vegas, Ah!"

Chúng tôi đã cùng nhau đạt đến đỉnh điểm. Cơ thể của Pete uốn cong khi em nhận được tinh dịch của tôi. Dương vật của tôi vẫn còn cương bên trong em. Tôi lấp đầy cái lỗ khát khao của em. Chất lỏng nóng hổi của Pete lan tràn trên bụng tôi.

"Em thậm chí còn quyến rũ hơn khi em đang bắn." Pete càng đỏ mặt ... dễ thương làm sao. Tôi không thể không hôn em ấy một lần nữa, mặc dù chúng tôi đều đang không thể thở được.

Tôi giải phóng tay em khỏi thắt lưng. Em ấy vẫn ngồi trên chân tôi. Ánh mắt em oán tránh nhìn tôi. Em đã quá xấu hổ khi đối mặt với tôi. Haha ... cái thái độ ngượng ngùng của em khiến anh càng thêm hứng thú, Pete.

"Anh có thích nó không?" Pete hỏi tôi, không chắc chắn về bản thân.

Tôi giữ cằm em và bắt em nhìn vào mắt tôi.

"Anh không nhớ mình đã quan hệ tình dục tuyệt vời như vậy trong xe của mình. Em sẽ là ký ức duy nhất của anh. Nhưng em sẽ phải giữ cho ký ức đó sống động, em biết đấy." Tôi nhếch mép một cách nghịch ngợm, cắn môi dưới của em.

"Tốt." Dù xấu hổ nhưng Pete vẫn cười toe toét. Trông em ấy hài lòng với bản thân, như thể em đã đạt được một mục tiêu quan trọng. Tôi sẽ chết vì nụ cười xinh đẹp của em.

Lưỡi của chúng tôi đã gặp nhau một lần nữa. "Pete, em biết một hiệp là không đủ với anh. Anh muốn em cả đêm."

Tôi siết chặt eo của em, nơi đã được đánh dấu bằng ngón tay của tôi trên đó. Tôi đưa cơ thể em lại gần mình hơn. Dương vật của tôi đã cứng trở lại.

"Bình tĩnh nào, Vegas." Pete đẩy tôi ra. "Chúng ta vào nhà trước đi. Em muốn đi tắm. Ôi chết tiệt! Làm thế nào em có thể vào trong nhà mà mặc thế này? Có một cái lỗ trong quần của em! Ngay trên mông. Đồ điên!"

"Lúc đó em không phiền ..." Tôi nhếch mép.

"Đồ ngốc." Pete đánh tôi.

"Đừng lo lắng, anh có một bộ quần áo thể thao để thay trong cốp xe."

"Ồ, Ma Cao ở đâu? Anh để em ấy ở khách sạn à?" Pete quan tâm hỏi.

"Anh đã đưa em ấy về nhà."

"Tại sao em ấy lại đến đó?"

"Bởi vì em trai anh càng ngày càng thông minh hơn anh."

Pete nhìn tôi đầy thắc mắc.

"Đừng bận tâm. Chúng ta vào trong đi. Chúng ta vẫn chưa xong đâu."

Tôi cười một cách dâm đãng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info