[Tokyo Revengers] Còng Lưng Chăm Giờ Hai Đứa Làm Bất Lương
33, Ran bị nhiệt miệng kìa =)))
"Đây, của chị này."
Rindou thoải mái gắp mì vào thìa, cho ít nước kèm thức ăn rồi đút hộ vào miệng tôi luôn. Còng lưng nuôi như vậy cũng đáng.
Sau đó thằng bé quay qua nhìn Ran đang xụ mặt chọc đũa vào thức ăn như trút giận, cười tỏ vẻ thân thiện đáng yêu:
"Anh ăn không? Em còn nhiều lắm nè!"
"Không thèm!!"
Trả lời nhanh như vậy chứng tỏ đang giận dỗi rồi kìa.
Tôi cùng Rindou che miệng cười, cố gắng không phát thành tiếng, bật cười chắc ông tướng kia lại làm loạn cho xem. Thấy Ran như vậy, tôi vui lắm!
"Thật là, được rồi Ran-ran không buồn nữa. Khi nào khỏi bà cho tiền mua ăn nhé, chịu khó uống thuốc và ăn nhiều rau cho mau lành nhanh nào."
Bà bất đắc dĩ đi tới chầm chậm giơ tay lên xoa đầu Ran, nở nụ cười hiền lạnh nhẹ nhàng khuyên nhủ và dỗ dành. Thằng bé thuận thế ôm bà tỏ vẻ đáng thương. Nhân lúc bà quay lưng về phía tôi và Rindou để dỗ nó, Ran giơ ngón giữa ra khiêu khích.
À thì ra mày chọn cái chết.
"Khụ, Rindou này ..."
"Dạ?"
"Tối nay đi ăn đêm đi, mua đồ về nấu nhé? Muốn ăn gì nào?"
Thằng bé nhanh chóng hiểu ý, phối hợp nói:"Lẩu đi chị, bánh gạo cay, cơm trộn, gà rán cay, snack ớt mấy món cứng và nhiều ớt ấy chị!"
"Ơ kìa!!"
Ran bất mãn ló đầu ra bất mãn hô. Chỉ chờ có thế, tôi và Rindou đồng loạt dùng hai tay giơ ngón giữa tạo thành trái tum lớn, cười tủm tỉm:
"Yêu Ran nè~!"
"Thương anh hai."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info