ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

Dịch, Fanpage: TheSun Fansub
Donate mình qua Momo: 0912504435
ACB: 202826679 Ho Dang Khiem

****

"Thánh Chiến?"

"Cuộc Thánh Chiến...?"

Cơn bão sau điều đó rất lớn. Mọi người đều mở to mắt và tỏ ra bất ngờ, ngay cả Roan Lancephil, người luôn mạnh dạng và điềm tĩnh, cũng hơi rung động trên khuôn mặt.

Sức nặng đằng sau từ "thánh chiến" là rất lớn.

'Có thể phải chiến đấu chống lại toàn bộ lục địa.'

Vương Quốc Amaranth vừa kết thúc chiến tranh và đang ở trạng thái như một đứa bé sơ sinh. Nó không ở trong tình huống có thể xử lý ngay cả một cuộc chiến tranh quy mô nhỏ, chứ đừng nói đến một cuộc chiến tranh lớn chống lại lục địa.

'Kỷ Nguyên Đại Chiến đã xuất hiện dưới hình thức khác sao?’

Roan nghĩ lại kiếp trước đây của mình.

Để so sánh, nó là vào khoảng thời gian Kỷ Nguyên Đại Chiến bắt đầu. Tuy nhiên, trong suốt Kỷ Nguyên Đại Chiến của kiếp trước, giáo hội đã giữ một lập trường im lặng mà không có bất kỳ hành động nào.

"Có phải tương lai đã thay đổi rồi không ...?"

Đó không phải là một điều bất ngờ.

Khác với trước đây, Vương Quốc Rinse đã được thay thế bằng Vương Quốc Amaranth không phải do ai khác mà là chính cậu thành lập. Trên thực tế, sẽ rất lạ nếu tương lai không thay đổi.

Nhưng dù vậy cậu ấy cũng không dám chắc chắn về điều đó.

'Ngoài mặt thì khác nhưng bản chất thì giống nhau.'

Cậu ấy đã trải qua rất nhiều tình huống như vậy.

"Phù."

Roan thở ra một hơi dài, ra hiệu cho các mọi người đang tranh luận im lặng lại.

"Không có lý do gì để mọi người phải nóng vội."

Một giọng nói bình tĩnh và Roan nhìn về phía Ian Phillips.

“Có phải vậy không, Ian?”

Ian hơi mỉm cười đáp lại.

"Vâng. Không cần phải lo lắng về điều này quá sớm."

Ngay sau khi cậu ta nói xong.

"Không cần phải lo lắng khi quân thánh chiến đang được tập hợp sao?"

“Sẽ là một vấn đề nếu Đế Chế Estia tấn công ngay lập tức, chứ đừng nói đến quân thánh chiến của tất cả các quốc gi khác...”

“Ugh… Chỉ riêng nghĩ thôi cũng đã thấy sợ rồi.”

"Tôi không thể hiểu làm thế nào ngài có thể thoải mái như vậy."

Những lời lo lắng vang lên khắp nơi. Ian nhìn thẳng vào mặt họ trước khi mở miệng một cách thận trọng.

"Giáo Hội chắc chắn sẽ tập hợp quân thánh chiến…”

Giọng nói đầy sự chắc chắn.

"Nhưng sẽ mất ít nhất một năm để quân thánh chiến tập hợp lại. Hay đúng hơn…"

Nụ cười của cậu ta ngày càng cong lên.

"Chúng ta sẽ làm cho nó dài như vậy."

Những từ mà họ không dự đoán được phát ra và tất cả đều nghiêng đầu bối rối. Cuối cùng, Austin đã đại diện cho suy nghĩ của mọi người bằng cách hỏi lại một cách thận trọng.

"Ý của ngài là sao?"

Thay vì tự trả lời, Ian nhìn về phía Swift. Swift gật đầu đáp lại và đứng dậy khỏi chỗ ngồi, nói với một giọng điềm tĩnh khi đối mặt với các quan chức.

"Chúng ta có Mills Voisa và Lukan Diez. Chúng ta dự định sử dụng hai thứ này để giữ chân giáo hội - đặc biệt là Mills Voisa sẽ làm cho Đế Chế Estia và giáo hội chống lại nhau."

"Hừm."

Có thể nghe thấy tiếng những tiếng thở mạnh từ hai bên. Đế Chế Estia và giáo hội đối đầu nhau - thực sự nếu nó diễn ra theo kế hoạch, việc tập hợp quân thánh chiến sẽ không dễ dàng như vậy.

Nhưng.

"Nó sẽ diễn ra dễ dàng như vậy sao?"

Một trong những quan chức chính phủ cấp thấp hơn hỏi với vẻ mặt lo lắng. Swift gật đầu trong khi vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.

“Tất nhiên, nó sẽ không dễ dàng. Bất kể chúng ta cố gắng bao nhiêu, sẽ không dễ dàng để chia cắt Đế Chế Estia và giáo hội. Không, nói thẳng ra là sẽ không thể."

"Vậy bằng cách nào...?"

Tất cả đều có biểu hiện tò mò và nghiêng đầu lắng nghe.

Swift tiếp tục lời của mình.

“Tuy nhiên, đúng như chiến lược gia Ian đã nói, chúng ta có thể trì hoãn việc tập hợp quân thánh chiến bằng cách gây ra sự bất đồng ý thức hệ giữa Đế Chế Estia và giáo hội. Ít nhất là 1 năm và nhiều nhất là 2 năm - đó là khoảng thời gian còn lại dành cho chúng ta."

Anh ấy nhìn thẳng vào các quan chức khác nhau. Roan, người vẫn giữ im lặng, quan sát từ phía sau.

"Suy nghĩ của ta cũng như thế."

Cậu từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hai mắt phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

"Một năm nữa kể từ bây giờ. Đó là thời gian dành cho chúng ta, trong thời gian đó chúng ta phải chuẩn bị tất cả những gì có thể. Tất cả các mọi phải cố gắng hết sức mình từ những vị trí được giao."

Một giọng nói đầy sức mạnh.

"Kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt từ bây giờ là… ”

Một biểu cảm và giọng điệu chắc chắn.

"Tất cả các quốc gia trong lục địa."

Tang!

Một gánh nặng giáng xuống phòng hội nghị.

Ực.

Họ nuốt nước bọt.

Nhưng không ai trong số họ nản lòng hay tuyệt vọng, hay nói đúng hơn là họ có chút phấn khích. Giống như trẻ em được đưa cho đồ chơi mới, giống như thanh thiếu niên được đưa ra thử thách mới, họ nắm chặt tay và cắn môi.

Ánh mắt của họ tràn ra vẻ tự tin tin tưởng vào khả năng của mình.

Hội nghị đã kết thúc theo cách đó.

Ngay sau khi xế chiều, Roan đã công bố sự thật về cái chết của các sứ giả của giáo hội mà không hề che giấu. Ngoài ra, cậu đã chuẩn bị một đám tang đúng nghĩa nhân danh Vương Quốc Amaranth và gửi quan tài của họ đến giáo hội.

Người dân của Lâu Đài Mediasis đã bình tĩnh hơn họ dự kiến. Đó là bởi vì một phần lớn người dân đã nhìn ngọn lửa trên dinh thự của các sứ giả bằng đôi mắt của họ và sự tin tưởng mãnh liệt của họ đối với Roan.

Họ đã tin tưởng thông báo từ cung điện.

Nó cũng giống như vậy đối với người dân ở phía đông và phía bắc của Lâu Đài Mediasis. Thêm vào đó, Lâu Đài Mill ở Đặc Khu Rinse nơi Katy Rinse phụ trách, đã hơi bối rối, nhưng cuối cùng đã tin tưởng vào Vương Quốc Amaranth và ủng hộ họ.

Tuy nhiên, một phần phía nam và phía tây của Vương Quốc Amaranth đã có những bất đồng gay gắt đối với điều đó. Đó là do những khu vực này có sự tin tưởng vào Giáo Hội Devesis cao hơn các khu vực khác.

Thay vì nói về hồng y của giáo hội đã chết, họ tập trung nhiều hơn vào thực tế là giáo hội không ủng hộ Roan hay Vương Quốc Amaranth. Một số tín đồ sùng đạo thậm chí còn lên tiếng phản đối mạnh mẽ nói rằng họ không thể chấp nhận Roan và vương quốc.

Tàn quân còn sót lại đang ẩn náu của Vương Quốc Rinse trước đây đã sử dụng tình hình có lợi này cho họ và tập hợp lại với nhau.

Roan định gửi ngay một đội quân đi chinh phục nhưng Ian, Swift và những người khác đã cẩn thận giữ cậu lại.

"Đã quá muộn để nhận được sự ủng hộ từ giáo hội."

Không thể nhận được sự cho phép đăng quang của giáo hoàng như các vương quốc và đế chế khác. Hay đúng hơn, bây giờ các ngôi đền đã bị đóng cửa và các linh mục rời khỏi đất nước, nên việc coi Giáo Hội Devesis là quốc giáo là thứ vô nghĩa.

"Thay vào đó, sẽ tốt hơn nếu thừa nhận quyền tự do tôn giáo cho mọi người dân."

Swift gật đầu đồng ý với những lời của Ian.

"Những người muốn tin vào Giáo Hội Devesis có thể tiếp tục và những tín đồ sùng đạo cần các linh mục nên được phép di cư sang các nước khác."

Ian tiếp tục nói.

"Nó cho phép người dân có sự lựa chọn."

Hai mắt anh ta sáng rực.

“Đó là Vương Quốc Amaranth hay Giáo Hội Devesis…”

Đáp lại, Roan gật đầu mà không nói lời nào. Không thể ép buộc giữ lại những tín đồ sùng đạo bên mình và những người hiện đang khiến phe phía nam phải bối rối chính là những tín đồ sùng đạo của Giáo Hội Devesis.

Ngày hôm đó, một mệnh lệnh từ hoàng gia đã được công bố.

Bản tuyên bố rằng Giáo Hội Devesis đã mất vị trí quốc giáo của Vương Quốc Amaranth. Nhưng điều đó không ngăn cấm mọi người tin vào nó - những người mong muốn có thể tiếp tục như trước và tin vào Giáo Hội Devesis.

Nhưng rõ ràng là họ không thể nhận được sự hỗ trợ từ giáo hội nữa.

Những người dân đã ngạc nhiên.

Họ đã đoán rằng mối quan hệ giữa Vương Quốc Amaranth và giáo hội sẽ trở nên không tốt từ cái chết của các sứ giả. Tuy nhiên, họ đã không dự đoán được một quyết định chắc nịt và rõ ràng như vậy.

Có rất nhiều sự nhầm lẫn trong suốt thời gian đó.

Người tiên phong bước ra trong thời gian này là Rinse Đen trước đây, hiện tại là Amaranth Đen. Black Amaranth ban đầu là một đội quân cách mạng được thành lập trong cuộc chiến giành vương vị, họ là một nhóm người dân.

Họ nói với bạn bè và gia đình của họ về sự trung thực của Vương Quốc Amaranth và Roan - người mà họ đã chiến đấu vì mạng sống của họ.

Đồng thời, họ cũng nhắc nhở về hành động mặc kệ của Giáo Hội Devesis trong cuộc chiến tranh khủng khiếp cũng như việc họ ưu ái người giàu và coi thường người nghèo.

Sự trung thực của Black Amaranth - không, sự trung thực của Roan đã đến được với họ, vì sự nhầm lẫn nhanh chóng lắng xuống. Hầu hết người dân đã quyết định đi theo Vương Quốc Amaranth thay vì Giáo Hội Devesis.

Tất nhiên, không phải ai cũng như thế.

Những người ở phía tây và phía nam, đặc biệt là phía nam, muốn theo Giáo Hội Devesis hơn. Đối với họ, tôn giáo là một phần trong cuộc sống của họ - trên thực tế, nó ngang bằng với cuộc sống của họ.

Họ muốn rời bỏ vương quốc.

Lúc này đây, Roan đã có một quyết định hoành tráng. Cậu đã tài trợ để hỗ trợ những người muốn di cư ra khỏi đất nước. Đó không phải là một số tiền lớn, nhưng cậu ấy quan tâm đến những người không thích và muốn rời khỏi đất nước đã thu hút rất nhiều người dân và nó làm nổi bật lên quyết định ở lại của họ là một quyết định đúng đắn.

Bên cạnh đó, không chỉ có mọi người rời đi.

Có những người tìm đến Vương Quốc Amaranth với hy vọng tự do và hạnh phúc. Elf đã ẩn mình trong 500 năm qua đã di chuyển từ các khu rừng phía nam của lục địa đến một phần của Dãy Núi Grain bên cạnh vương quốc. Đồng thời, các tín đồ của một số tôn giáo đã bị đàn áp ở các quốc gia khác và những người lang thang phải hứng chịu sự bạo ngược của quý tộc và hoàng tộc đều bắt đầu vượt qua biên giới của Amaranth.

Roan sử dụng thông tin thu thập được bởi Argen, Tenebra, Evishun và những người khác làm cơ sở để quyết định xem những người đó có xuất thân rắc rối hay không, trước khi cho phép những người không có vấn đề nào vào mà không có bất kỳ điều kiện nào.

Nhờ đó, Vương Quốc Amaranth giống như một đứa trẻ mới sinh, lớn lên thành một cậu bé mới bắt đầu chạy xung quanh và một thanh niên trẻ trung như tràn đầy sức sống.

Và cuối cùng, vào một ngày trời quang mây tạnh với gió xuân ấm áp thổi qua, một thông báo công khai về hệ thống phúc lợi, các quy định và tái cơ cấu quân đội được đổi mới đã diễn ra tại Lâu Đài Mediasis.

Austin đứng ở một bên của sân khấu và gầm lên.

“Từ bây giờ, chúng ta sẽ có hệ thống phúc lợi mới."

****

Ánh trăng bạc toả sáng trên những con sóng biển.

"Một phong cảnh tuyệt đẹp dù là hôm nào đi nữa."

Một người đàn ông trẻ tuổi nhìn ra biển đêm khi anh ta dựa vào bệ cửa sổ. Anh ấy có một ngoại hình tuyệt vời cũng như một luồng khí kỳ lạ phát ra từ cơ thể.

"Đảo Teloi này là một vùng đất chắc chắn rất tốt cho dành cho những người lưu đày… ”

Một nụ cười chua chát nở trên môi.

Đảo Teloi.

Đó là một hòn đảo nằm trên Biển Norton, phía bắc Vương Quốc Pershion. Vương quốc sẽ gửi những tên tội phạm nguy hiểm với tội ác nặng nề lên hòn đảo nhỏ này, một hòn đảo bị cô lập.

Gần đây, nó là nơi mà đại hoàng tử Reitas Persion, người đã thất bại trong việc ám sát Manus Persion đã bị lưu đày trên đây.

Chàng trai trẻ với vẻ ngoài và hào quang tuyệt vời ấy, anh ấy chính là Reitas. Anh ta đã có một túp lều làm nhà của mình khi anh ấy sống trong lúc bị lưu đày.

Cuộc sống lưu đày của anh ta thực sự vô vọng và tàn nhẫn. Túp lều đặt cạnh vách đá cạnh biển sẽ có những giọt nước rỉ vào bên trong khi trời mưa - một căn lều tồi tàn cũ kỹ.

Nhưng anh ta cũng không thể sửa chữa nó, vì người lính của Vương Quốc Pershion, người bảo vệ con đường vào vách đá cũng như cánh cổng duy nhất không cho phép điều đó.

Khi trời mưa, anh ấy sẽ ướt sũng, và khi tuyết rơi, anh ta sẽ bị bao phủ bởi tuyết - chuyện đó sẽ lặp đi lặp lại trong suốt cuộc đời của anh ấy. Nhưng Reitas không phàn nàn gì. Thay vào đó, anh ta tỏ ra yêu thích địa hình tuyệt đẹp của Đảo Teloi.

"Dù vậy, đôi khi tôi vẫn hoài niệm về Lâu Đài Thủ Đô Altus."

Một tiếng cười bay ra ngoài cửa sổ. Hai mắt anh vẫn dán chặt vào những đợt sóng dữ dội của Biển Norton, với nụ cười vẫn hiện lên trên khuôn mặt thường ngày.

Tuy nhiên, bầu không khí của anh ấy đã thay đổi. Anh ta tự nhiên khoanh tay trước khi thở ra một hơi dài.

"Một vị khách sau một thời gian dài, tôi thậm chí không biết phải phản ứng thế nào."

Không rõ anh ta đang nói chuyện với ai. Trong túp lều tồi tàn, chỉ có Reitas hiện diện, không, đó là cách người đó xuất hiện.

Đột nhiên.

"Mana của ngài lẽ ra đã bị phong ấn nhưng các giác quan của ngài vẫn sắc bén như lưỡi kiếm."

Một giọng nói trầm và nặng vang lên từ trong bóng tối. Reitas nhẹ nhàng đáp lại với đôi mắt vẫn nhìn ra bên ngoài.

"Có thể nó đã mất móng vuốt, nhưng hổ vẫn là hổ."

"Có thật không? Ngài vẫn là một con hổ chứ? Trong mắt tôi, tôi nghĩ rằng chỉ đang nhìn thấy một con mèo? "

Giọng nói trầm thấp trở nên rõ ràng hơn, cùng lúc đó, một người đàn ông xuất hiện từ góc căn lều với chiếc áo choàng đen che mặt. Thật khó để biết được danh tính của người đó.

Lúc này, Reitas mới quay đầu nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc áo choàng đen.

“Sợ phát hiện danh tính của mình trước mặt một con mèo, điều đó có nghĩa là ngươi là một con chuột nhỏ?"

Đó là những lời nói chậm rãi nhưng đầy sắc bén. Nhưng người đàn ông mặc áo choàng đen trả lời bằng một giọng bình tĩnh như thể hắn ta không quan tâm chút nào.

"Nếu ngài vẫn còn là một con hổ ..."

Các ngón tay của hắn hướng ra bên ngoài, cụ thể hơn là về phía nam.

"Ngài có tự tin để vùng vẫy một lần nữa không ?"

Reitas mỉm cười đáp lại.

"Điều đó, sau này có thể tận mắt kiểm tra. Nhưng quan trọng hơn là…”

Đôi mắt anh ta chũn sâu.

"Ngươi có đủ tự tin để đưa ta ra ngoài cái lồng không?"

Sức mạnh hằn sâu vào trong giọng nói của anh ấy. Người đàn ông mặc áo choàng đen lặng lẽ nhìn Reitas tồi từ từ kéo áo choàng xuống.

Xoạt.

Cái mũ trùm đầu được kéo ra sau và vẻ ngoài của người đàn ông để lộ ra. Sau đó đôi mắt của Reitas khẽ run lên.

"Ngươi không phải là con người, huh."

Đó là điều mà anh ấy không ngờ tới. Người đàn ông mặc áo choàng đen đáp lại với vẻ thờ ơ.

"Chúng tôi sẽ đưa ngài qua phía bên kia của đại dương."

Vừa dứt lời, một nhóm người mặc áo choàng đen từ phía sau xuất hiện. Reitas nở một nụ cười kỳ lạ khi anh nhìn họ.

"Nếu đó là ngươi, có lẽ điều đó sẽ có thể."

Một giọng nói bình tĩnh đến bất ngờ. Anh ấy nhìn thẳng vào người đàn ông mặc áo choàng đen đang đứng trước mặt mình với ánh mắt đầy tò mò. Sự im lặng bao trùm căn phòng.

"Ah!"

Reitas sớm xua tay.

“Cho ta xin lỗi nếu điều đó làm các ngươi không hài lòng. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy điều này ngay cả bây giờ, ta cảm thấy thật khó tin."

Nụ cười trên môi anh càng rộng hơn.

"Không thể tin rằng các dark elf đang đứng trước mặt của ta…"

Những người đàn ông mặc áo choàng đen.

Danh tính của họ chính là những người đã ẩn mình sau bóng tối từ rất lâu trước đây, những Elf hắc ám.

**HẾT**

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info