ZingTruyen.Info

Textfic • 时代少年团 ▸ Trà Chanh Mật Ong

39; không đếm được

piaohuxiannv


hạ tuấn lâm tống á hiên

:D ghi syx thì đố biết ai gửi?

nỗi nhớ cũng như nước mắt, khóc cũng không cạn được, giấu cũng không giấu được.

/dung.nhu.thoi.quen/


mình biết, có lẽ ở những chap trước mọi người bênh và thương cục văn rất nhiều. ở đây, mình muốn mọi người cũng nhìn thấy trái tim của hiên hiên và cảm nhận những gì em ấy đang trải qua một chút. tất cả những gì em ấy đang cảm thấy đây (ở trong fic) mình đã cân nhắc rất nhiều, chủ yếu dùng materials khi hiên ghen, cảm nhận của mình về em và phân tích tính cách song ngư để viết ra.

nỗi sợ của hiên hiên có thể là bắt nguồn từ ghen tuông,

từ nghi ngờ người mình yêu,

đến nghi ngờ chính mình.

những lời này đồng nghĩa với: kể cả kết cục có thảm hại tàn tạ, anh vẫn lựa chọn em.

có lẽ vì lưu diệu văn trong mắt tống á hiên từ trước đến giờ luôn hướng ngoại, luôn sôi nổi. thế nên em mới sợ, sợ người yêu em sẽ thấy phiền nếu em để người ấy nhìn thấy những cảm xúc tiêu cực này của em.





lưu diệu văn, trời lạnh rồi,
em vẫn chờ sao?

(đọc từ TRÊN xuống DƯỚI cả nhà ơi)

nỗi nhớ nào vừa bao la vừa khổ sở nhất? là nhớ mà vẫn lặng im sao?

ai mới không biết tự chăm sóc bản thân?

Thật là em không ngốc sao, Lưu Diệu Văn?

Lạnh quá, Diệu Văn, về đi em.

Bảo bối, anh mở cửa để em nhìn anh một chút thôi, có được không?


↳ 𝐭𝐨 𝐛𝐞 𝐜𝐨𝐧𝐭𝐢𝐧𝐮𝐞𝐝....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info