ZingTruyen.Info

Tấm Cám - Chuyện chưa bao giờ kể (Phan Việt)

Phần 10: Huyết chiến

Veronica_Macedola


  Tấm vừa ọc máu vừa cười. Sau đó người loạng choạng, bước ra phía cửa, ngã nhoài ở giữa sân sân. Tên đội trưởng lực điền cùng quân lính chạy tới, đỡ lấy vương phi.

"Vương phi, chuyện gì đã xảy ra?"

Tấm chỉ tay vào nhà, nói điều gì đó.

Người cận vệ hét lớn: "Lũ nô tì đâu, ngự y đâu, mau cầm máu cho vương phi." Sau đó hắn quay đầu, hét về phía sau:
"Trong nhà có kẻ ám toán vương phi. Các người hãy bắt chúng về đây cho ta. Nếu có phản kháng, tiền trảm hậu tấu!"

Quân lính nhất tề dạ vâng, cầm đao xông thẳng về phía ngôi nhà.

Biết đã mắc mưu, Mẹ Cám lấy trong người ra bốn cái bọc nhỏ được bọc bằng bùa vàng, cỡ bằng viên bi, kẹp vào giữa các ngón tay. Thị tính đánh lạc hướng để tìm đường thoát, nhưng nhìn xung quanh, đội cận vệ đã lập tức chặn các đường ra, vây chặt bốn phương tám hướng, một con kiến cũng khó thoát ra ngoài.

Tình thế thật nguy hại. Khi những tên lính cầm đao lao đến. Thị vắt chéo hai tay, miệng niệm chú, sao đó vung tay ném về phía trước. Chiếc túi chạm đất, phát sáng rồi nổ tung. Đất đá bắn lên, khói bụi mịt mù, quân lính một vài người bị chấn động từ phía vụ nổ, văng đi tứ phía, lục phủ ngũ tạng đều bị thương. Đám còn lại không dám tiến đến gần nữa, tất cả theo hiệu lệnh, từ từ lùi lại.

Mẹ Cám nhìn xung quanh một cách dò xét, tính toán cách thoát thân.

Tên đội trưởng thấy vậy, nhổ một bãi nước bọt xuống đất, nói với tên lính bên cạnh mình:
"Những kẻ sử dụng bùa phép ta chưa từng đối phó bao giờ. Phòng trường hợp ta không chống cự được, ngươi hãy về bẩm báo lên trên, xin cấp thêm binh lính san phẳng nơi này cho ta."

Tên lính tuân lệnh, ghi nhớ nhân dạng của mẹ Cám, sau đó phóng ngựa đem tin về kinh.

Sau đó, tên đội trưởng ra hiệu, lập tức có một đội cầm cung dàn thành hàng ngang, căng cung nhằm thẳng người đàn bà trước mặt. Mẹ Cám tay kết bùa, chân quệt xuống đất, vẽ ra vòng tròn âm dương.

Hàng chục mũi tên xé gió bay đến. Thị hất lá bùa, tạo ra một luồng khí, những đường tên đang bay thẳng bị đổi hướng theo mép của vòng tròn, cắm phập vào đất, vào cây tre, vào tường ngôi nhà phía sau, xuyên qua thân con gà đang ăn thóc gần đó.

Tức thì, theo hiệu lệnh, một loạt tên nữa được bắt ra. Lần này, thị vận sức, quay hẳn người một vòng, uốn người như dòng khí, lá bùa vàng như vuốt lấy đám tên, những chiếc tên như bị điều khiển, đổi quĩ đạo, lượn một đường vòng cung rồi bay thẳng về phía người bắn.

Lũ lính không phản ứng kịp, bị thương vô số.

Người đội trưởng dường như đã hết kiên nhẫn, mặt hắn đã đổi sang màu đỏ lừ, những đường gân nổi lên. Rút mũi tên ở tay ra, hắn tiến về phía trước.

"Để ta."

Hắn bước về phía mẹ Cám. Bước chân to lớn của hắn bước tới đâu, mặt đất rung chuyển tới đấy.

Mẹ Cám rút ra những bọc nhỏ, ném mạnh về phía kẻ địch trước mặt.

Tên đội trưởng lập tức lấy thanh đao to bè, chém thẳng vào vật đang bay tới.

Một tiếng nổ lớn vang lên. Tên đội trưởng thể lực hơn người, bị chấn động một lát, hắn định thần lại, rồi gầm lên một tiếng lớn:

"Ta đã từng vào sinh ra tử trên trăm ngàn chiến trận. Chặt đầu với hàng tá binh hùng tướng mạnh. Chút trò vặt của ngươi, giả thần giả quỷ, có gì đáng sợ?"

Mẹ Cám nghĩ một lúc, không dùng bùa gây nổ nữa.

Nhận ra điều đó, tên đội trưởng lập tức di chuyển đến trước mặt người đàn bà, nhanh như cắt, hắn chém thẳng đao xuống.

Mẹ Cám đứng trong vòng tròn thái cực, hai tay cầm lá bùa lớn, định đẩy lực tấn công về phía sau. Nào ngờ, lực chém quá mạnh, so với áp lực từ con trâu lần trước thì phải hơn đến ba lần. Lá bùa bị rách khi chạm vào thanh đao, theo phản xạ, thị nhảy sang một bên, lập tức lấy tiếp trong túi những bùa nhỏ bổ sung, kết lại lá bùa lớn.

Tên đội trưởng lại vung đao chém thêm lần nữa, những nhát chém từ dưới lên, rồi lại từ trên xuống, gió rít cắt da cắt thịt. Mẹ Cám đảo người, di chuyển trên mũi bàn chân, thoắt ẩn thoắt hiện, vừa lùi vừa né theo đường vòng cung.

Tên đội trưởng không chịu nổi nữa, hét lên một tiếng lớn rồi vung đao lên:

"Chết đi!"

Chỉ đợi khoảnh khắc ấy, mẹ Cám không lùi nữa, mà hướng về phía lưỡi đao. Khi khuôn mặt thị cách lưỡi đao chỉ một gang tay, thị lập tức đảo người sang một bên, sau đó bật lên phía trước, lộn một vòng. Trên không trung, hai ngón đang thả ra, ấn thẳng cái bọc nhỏ vào miệng đối phương.

Lúc tiếp đất, thị nhẩm bùa chú, có một tiếng nổ lớn đằng sau.
Quân lính sững sờ khi thấy người đội trưởng của mình, miệng và họng nổ tung, hai đầu gối đập xuống mặt đất, cả người sau đó đổ về phía trước.

"Thứ lỗi cho ta." – mẹ Cám lẩm nhẩm

Sau đó, thị quay vào trong nhà:

"Cám. Chạy."

Cám chạy ra ngoài tới chỗ mẹ.

Mẹ Cám tả xung hữu đột, vừa đánh vừa bảo vệ con. Lũ lính lao đến rồi lại bị đẩy ra. Thị thở dốc, một hôi chảy ròng ròng. Quân lính phía trước mỏng lắm rồi. Chỉ một chút nữa thôi.

Một chút nữa thôi...

Chẳng biết từ đâu, một con rết bay đến, những chiếc răng nhọn hoắt cắn thẳng vào cổ thị.  

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info