Sau khi thế thân thụ giả chết [edit] [ĐM] [ Hoàn ] ~ Hàm Ngư Đại Tây Qua
Chương 38: Có muốn thử cùng Tu Trúc hay không?
Truyện chỉ đăng tại Watpad của chinchinzzzz, mọi người không đọc ở trang repost, mình cảm ơn!
———————————————————
Tết Thanh Minh ngày đó, Hạ Dương ra nghĩa trang một chuyến.
Công việc rất nhiều, mỗi ngày làm xong việc đều không có tinh lực để nghĩ đến chuyện khác.
Tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có thể trông thấy thân ảnh của Hứa Thừa Yến, hoặc là nghe thấy thanh âm của cậu, nhưng cũng không quá ảnh hưởng.
Đã thành thói quen rồi.
Hạ Dương đem những văn kiện đã xử lý xong đặt sang một bên, tựa vào ghế xoa xoa mi tâm.
Không lâu sau, thư ký gõ cửa, đem một phần tài liệu qua, nhắc nhở: " Hạ tổng, khu nghỉ dưỡng ở bên kia đã chuẩn bị xong, anh có muốn đi khảo sát qua không ạ?"
Hạ Dương cầm tài liệu lên nhìn thoáng qua, tuỳ ý nói: "Cậu sắp xếp đi."
Thư ký đồng ý, rất nhanh nộp lên kế hoạch đi khảo sát.
Địa điểm muốn khảo sát ở phía tây thành, thư ký chuẩn bị tốt việc gặp gỡ đối tác, cùng Hạ Dương đến tây thành để công tác.
Khi hai người vào đến khu nghỉ dưỡng, giám đốc mang theo một đám người chờ sẵn ở bên ngoài nghênh đón.
Hạ Dương đi vào đại sảnh của khách sạn, bỗng nhiên chú ý tới động tĩnh ở trên tầng 3, liền ngẩng đầu liếc liếc mắt một cái.
Trên hành lang của tầng 3 một ít nhân viên đang vội tới vội đi, khuân vác đủ loại thiết bị.
Giám đốc vội vàng giải thích: "Hạ tổng, ở bên đó có đoàn phim ở, đang sắp xếp thiết bị......"
Giám đốc lo lắng động tĩnh của đoàn phim làm ồn đến Hạ Dương, cẩn thận nói: "Nếu không để tôi nói với bọn họ một tiếng, để bọn họ nhỏ tiếng lại?"
"Không cần." Hạ Dương thu hồi tầm mắt, cũng không để ý.
Mà ở trên hành lang tầng 3, một người con gái trẻ tuổi tóc xoăn dài dựa vào lan can, nhìn chăm chú đám người dưới tầng.
Cô gái trẻ tuổi an tĩnh mà nhìn người đàn ông ở trung tâm đám người, lại chú ý đến tiếng bước chân ở đằng sau, quay đầu nhìn lại.
"Chu Chu." Nữ nhân trẻ tuổi cong mắt nở nụ cười.
Tần Chu đi đến, hỏi: "Sao không đi nghỉ ngơi vậy?"
"Quá chán, ra đây hít thở một chút."
Tô Đường đứng dựa vào cạnh lan can, nhìn người nổi bật nhất ở bên dưới, cảm thán: "Thuận tiện xem thử bá đạo tổng tài chân chính trông ra sao."
Tần Chu nhìn lại theo tầm mắt của Tô Đường, liếc mắt một cái liền thấy nam nhân ở giữa đám người, thoáng lộ ra vẻ sửng sốt.
Người kia mặc một thân tây trang màu đen, biểu tình trên mặt thật lạnh nhạt, khí thế trên người cũng rất cường hãn, bị một đám người vây quanh bên trong.
Tần Chu đánh giá thân ảnh đang bị bao vây ở giữa, Hạ Dương vẫn giống như trong trí nhớ của cậu.
Dù đã qua hai năm, nhưng trên người anh vẫn không lưu lại bất cứ dấu vết nào.
Hạ Dương vẫn lãnh đạm như vậy, vẫn cứ cao cao tại thượng khiến người khác với không tới.
"Không biết là đại nhân vật từ đâu đến..." Tô Đường nói thầm, "Hơn nữa cũng rất đẹp trai."
Tô Đường nhàm chán mà dùng tay cuộn cuộn tóc của mình thành từng lọn, nói: "Nếu như anh Trịnh giới thiệu cho tôi một đại soái ca như vậy, dù có là bao dưỡng, tôi cũng nguyện ý...."
Tần Chu hỏi: " Anh Trịnh lại nói cái gì với chị rồi?"
" Còn có thể là gì nữa, mỗi ngày đều ám chỉ với tôi những ông chủ lớn đang thiếu người bên cạnh......" Tô Đường nhíu nhíu mày, "Đều là những lão già bụng phệ xấu xí."
Tần Chu: " Chị đừng có nghe anh ta."
"Hiện tại thì không." Tô Đường thở dài một hơi, "Về sau thì cũng không biết."
"Nếu ngày nào đó tôi thật sự đồng ý với anh Trịnh, ít nhất thì cũng phải tìm một kim chủ đẹp một chút." Tô Đường tự giễu cười một tiếng, còn nói thêm: " Để tôi xem nào, cái người ở dưới tầng một kia khá tốt đấy."
"Nhưng mà nghe nói những kẻ có tiền, đều sẽ có những đam mê đặc biệt gì đó......." Tô Đường ngẫm nghĩ, vẫn lắc lắc đầu nói: "Nếu như bị chơi đùa đến chết, thì cũng quá thiệt thòi."
Tần Chu nhìn đạo thân ảnh kia, không nói gì.
Những người khác cậu không biết có sở thích đặc biệt gì trên giường hay không, nhưng ít nhất riêng Hạ đại thiếu gia thì cậu biết là không có.
Chỉ là thích che mắt, còn thích xâm nhập từ phía sau.
"Người chơi hệ cấm dục thật tốt." Tô Đường nhìn chằm chằm đại nhân vật kia hồi lâu, cảm thán nói: " Giống như là nam chính lạnh lùng mà tiểu thuyết hay nói vậy."
"Sau này nếu tôi xem tiểu thuyết, có nhân vật gốc để liên tưởng tới tổng tài lạnh lùng rồi." Tô Đường cười cười, đầu ngón tay quấn quấn tóc.
"Hử?" Tần Chu nhìn lại.
Tô Đường kiên nhẫn nói: "cậu nghĩ xem, một người cao lãnh cấm dục như vậy, không để ý đến người khác, cố tình chỉ vì một mình cậu mà điên cuồng____"
Tần Chu nghe xong, lại đột nhiên nở nụ cười: "Không có chuyện đó đâu."
Tần Chu dựa vào lan can, đôi mắt đào hoa thâm thuý hơi hơi cong lên.
Băng sơn vĩnh viễn đều là băng sơn, không thể hoà tan được.
"Nhưng những người càng cao lãnh cấm dục, thời điểm thích một người sẽ càng điên cuồng." Tô Đường chống cằm, " Cũng có thể là do tôi đã xem quá nhiều tiểu thuyết , nên mới thích kiểu người cao lãnh cấm dục như vậy."
Tô Đường:" Đối với người bên ngoài thì cao lãnh cấm dục, chỉ riêng người mình thích thì cư xử đặc biệt, có loại cảm giác độc nhất vô nhị."
Nghe thấy những lời này, Tần Chu khá là tán thành, "Đúng vậy."
Loại cảm giác độc nhất vô nhị trong lòng ai đó, quả thực khiến người ta cảm thấy mê muội.
Lúc trước cậu cũng chính là bị loại cảm giác "đặc biệt" này dụ dỗ, cho rằng mình chính là cái người độc nhất vô nhị trong lòng Hạ Dương.
Nhưng cuối cùng lại phát hiện, chẳng qua tất cả là do mình tự mình đa tình mà thôi.
Có lẽ sẽ có một ngày băng sơn có thể bị hoà tan, nhưng người hoà tan băng sơn đó không phải là mình.
Tần Chu an tĩnh mà nhìn thân ảnh người nọ phía dưới, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, nhưng đôi mắt đào hoa lại thập phần đạm mạc, giống như đang nhìn một người xa lạ.
Mà quả thật, cũng chỉ là người xa lạ mà thôi.
———————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info