ZingTruyen.Info

PIC SHORT: TRUYỆN MA KINH DỊ

Quỷ ở ngã tư đường

meoquauquo

Cần Thơ! KÝ SỰ MƯỜI HAI GIỜ
Tác giả: Tiểu Hỏa Long

Chuyện này cũng là một trong số ít chuyện hy hữu nhất mà tôi may mắn được chứng kiến khi còn là một cô bé.

Có một hôm vào buổi trưa, khi tôi vẫn còn đang mải mê ngồi chơi đùa trước nhà, nhà tôi hồi đó nằm gần con hẻm, nên chuyện mới bắt đầu xảy ra từ đó.

Hôm đó cô cháu gái bé nhỏ của ông Chín vẫn chơi đùa như mọi khi trước sân nhà mình, ngó ra ngoài chỗ cây cột điện gần đầu hẻm nhà ông Chín, tôi thấp thoáng thấy có một bà chị đang ru con ngủ, trong lòng ngực tôi bỗng dưng thấy thấp thỏm lo âu đến lạ, đối với tư tưởng của một cô bé còn đang trong độ tuổi thơ ngây ấy, kỳ thực là chẳng hiểu được gì về thế giới tâm linh đầy mụ mị đó cả, nhưng những chuyện mà tôi đã từng trải qua khi còn sống cùng với ông bà ngoại là những điều cực kỳ dị thường mà tôi từng được biết.

Tôi còn nhớ như in, cái buổi trưa ngày hôm đó trời cứ âm u khó lường, những cái chuông gió treo trên ban công nhà ông Ngoại cứ được thể reo đông đưa rồi phát ra những thứ âm thanh như chuông báo thức. Ông ngoại tôi khi đó nằm trên chiếc ghế bố, vì ông nằm ngủ ở ngoài ban công nên khi nghe được tiếng chuông gió, ông liền giật mình tỉnh dậy, ông ngoại của tôi ngó xuống dưới nhìn qua chỗ tôi, xong lại nhìn ra ngoài đầu hẻm nhà mình, lúc đấy không hiểu sao ngoại tôi mới hớt hãi nhảy từ ban công đáp nhẹ nhàng xuống dưới đất, vì là lầu nhà tôi được xây cũng thấp lắm nên ông mới tiện thể mà phóng đại xuống như vậy, ông ngoại tôi lúc bấy giờ mới tức tốc chạy ra lôi cho bằng được hai mẹ con của cái chị kia và cả tôi vào trong nhà, khi đó cửa nhà cũng đang khép hờ, chỉ chừa lại một khe hở nhỏ đủ cho một người vào, vậy mà khi đó ông ngoại đạp một phát cả hai chị em và đứa nhỏ lọt thẳng vào trong rồi nói vọng vào:

- Mấy đứa đóng cửa lại liền cho ông, chạy lên bàn thờ cửu huyền chờ ông, một lát nữa ông vào, nghe chưa!

Bà chị bồng đứa con trai tay dù không hiểu là chuyện gì nhưng cũng dẫn tôi lên gác ngồi chờ ông tôi trở vào.

Ngồi trước bàn thờ, tôi vẫn nghe rõ những âm thanh ì đùng bên ngoài, nó cứ y như là một trận xung kích của những toán binh lính vậy, đến hồi chập nửa tiếng sau, ông ngoại tôi mới mở cửa ra bước vào trong nhà rồi đóng cửa lại liền ngay sau đó.

Ông bước lên bàn thờ thắp cho cửu huyền và trước bát hương thờ lão sư của ông mỗi bên 3 nén nhang, xong lại quay sang chỗ tôi mà nói:

- Mai mốt con có ra ngồi chơi trước sân nhà mình, nếu có thấy ai mặc đồ đỏ, mà trang phục giống như là trên mấy cái phim cổ trang trung quốc mà con hay coi ấy, con nhớ là khi gặp nó thì phải liền chạy vào trong nhà nghe chưa, hoặc nếu gần đó có nhà nào thì cứ chạy thẳng vào trong đó mà trú, đừng bao giờ quay đầu nhìn lại, nghe chưa Trân!

Nói rồi ông lại lấy ra mấy lá bùa nho nhỏ đeo vào cổ chị gái kia và cả đứa bé, xong phải đợi đến chiều tối mới cho về.

Thời gian sau đó, hai mẹ con chị kia cũng nước ngoài, mãi cho đến mấy năm sau, chị ấy về gặp tôi và ông ngoại, chị mới kể cho tôi nghe lại chuyện hồi trước.

Chị ấy nói rằng cái hôm mà xảy ra chuyện, chị ấy đứng ru con ngay khúc hẻm gần nhà tôi, quả thật là trưa hôm đó chị có gặp phải một người ăn bận đúng y như những gì mà ông ngoại tôi nói, vừa may là khi đó ông ngoại tôi kéo chị ấy vào, chứ không thì đã bị bắt mất con rồi, chị ấy còn nói rõ đó là quỷ chứ không phải người, vì chị ấy không thấy rõ mặt phía sau cái nón, với lại ông ta không có chân, buổi trưa nhất là 12 giờ trưa, giờ đó là giờ chí âm nên ma quỷ cũng đặc biệt nhiều, mà ngã tư đường, những con hẻm thì lại là nơi tập tụ của chúng, nên ông ngoại tôi mới dặn dò kỹ càng như thế.

Bởi có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà, nên có những chuyện dù tưởng rằng như là bình thường, nhưng biết đâu đó ở bên kia thế giới lại là điều cấm kị thì sao.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info