ZingTruyen.Info

Phàm Nhân Tu Tiên (Q2)

C215: Luyện Đan Dữ Trúc Cơ

viethentai

Miệng rồng phun ra từng đạo lửa màu tím, dưới sự thao túng của Hàn Lập đã trở nên dày lên, vung tay, tốc độ luân chuyển của Ngân ti đỉnh dần dần chậm lại, ở trên ngọn lửa bắt đầu rung nhè nhẹ.

Theo từng chút thời gian trôi qua, trong cái đỉnh nhỏ phát tán ra mùi thuốc nhè nhẹ, làm cho tinh thần người ta phấn chấn. Nhưng Hàn Lập rất rõ ràng, lúc này thành đan còn quá sớm, tối thiểu còn phải dùng địa hỏa mãnh liệt hơn, tiến hành ngưng đan mới được, như vậy mới có thể hình thành đan hoàn.

Nghĩ vậy, Hàn Lập khống chế cho lửa tím càng phát ra chói mắt, thậm chí đạt tới trùm cả miệng lò, đem cả Ngân ti đỉnh bao vào trong. Bởi vậy xa xa nhìn lại, cái đỉnh nhỏ đã thành một hỏa cầu cực lớn, mà mùi thuốc càng phát ra nồng đậm.

Không cần đoán Hàn Lập cũng biết, đây là bột thuốc bắt đầu ngưng đan, bởi vậy càng chú ý.

Ngay lúc này, trong đỉnh truyền ra một tiếng nổ nhỏ, tuy thanh âm không lớn, nhưng làm cho Hàn Lập trong lòng trầm xuống, sắc mặt có chút khó coi.

Do dự một chút, Hàn Lập thở dài, đem địa hỏa ngừng lại. Sau đó lấy tay đem cái đỉnh nhỏ còn nóng bỏng mở nắp ra, rồi nhìn vào trong.

Trong đỉnh có vô số vụn bể nát màu lam nhạt, xem ra chính là phế đan chưa ngưng đan!

Lắc lắc đầu, Hàn Lập lấy ra cái hộp ngọc để ra trên mặt đất, sau đó khống chế Ngân ti đỉnh lật xuống, đem mấy phế đan này đổ vào trong hộp. Mấy thứ này cho dù là phế đan, nhưng cũng là từ các loại bột phấn linh dược ngưng tụ thành, Hàn Lập cũng không bỏ đi, nói không chừng về sau còn có thể có công dụng khác!

Sau khi làm xong, Hàn Lập lại đến bồ đoàn ngồi xuống, đợi Ngân ti đỉnh hoàn toàn nguội lại, mới lại bắt đầu luyện đan.

Các bước sau đó, cũng nguyên liêu bột phấn đó, cũng thủ pháp không chế lửa đó, nhưng bất hạnh là, lần này tạu bước ngưng đan lại thất bại.

Lần này Hàn Lập trên mặt không chút thay đổi, sau khi đợi trạng thái điều chỉnh lại, lại yên lặng làm lại một lần nữa…

Một tháng trôi qua, đại hán ngốc nghếch thấy Hàn Lập vẫn chưa từ phòng địa hỏa đi ra. Cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng lại càng hưng phấn hơn, bởi vì cứ như vậy, hắn lại có thể  thu được phí sử dụng nhiều hơn.

Hai tháng sau, vẫn không thấy cửa đá mở ra một chút nào, đại hán trong lòng vui thích, cũng cảm thấy kinh ngạc.

Ba tháng…

Sáu tháng sau, Hàn Lập vẫn không có dấu hiệu đi ra. Đại hán lúc này, sự cao hứng lúc trước đã sớm biến mất vô ảnh vô tung, còn lại chỉ có thần tình buồn bực cùng một bụng bất an.

Đã gần nửa năm. Đối với luyện đan hoặc là luyện khí mà nói, thực không phải là việc hy hữu. Thời gian lâu hơn hắn cũng đã gặp qua nhiều rồi!

Nhưng người tiêu phí thời gian dài như vậy vào địa hỏa, tối thiểu đều là đệ tử đã ngoài Trúc cơ kỳ! Còn Luyện khí kỳ như Hàn Lập, lại chết dí trong phòng luyện đan lâu như vậy, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Hơn nữa đệ tử Luyện khí kỳ nhịn ăn, cũng chỉ có thể duy trì một tháng mà thôi, chẳng lẻ vị đệ tử Lý sư tổ này, còn mang theo đồ ăn uống hay sao, cho nên mới có thể kiên trì đến nay! Đại hán đầy bụng nghi hoặc thầm nghĩ.

Trong phòng địa hỏa, Hàn Lập ngồi ở trên bồ đoàn, nhìn hơn hai chục viên Trúc cơ đan màu lam lấp lánh trước mặt, vẻ mặt trầm tư.

Mấy đan dược này, chính là Hàn Lập trong nửa năm này, bỏ ra vô số tâm huyết mà thu hoạch được. Làm được chúng, thật sự là vô cùng gian nan!

Trong khoảng hai mươi lần luyện chế đầu, Hàn Lập ngay cả một lần ngưng đan cũng không thể được. Nhìn thấy phế đan lần lượt ra, hắn đau lòng vô cùng. Thiếu chút nữa là muốn bỏ qua đi, để sau này tìm được một Luyện đan sư chính thức học Luyện đan thuật, rồi hãy trở lại luyện chế Trúc cơ đan. Tuy nhiên thời gian chậm trễ như vậy khẳng định là lâu vô cùng, nhưng so với việc thuần túy là hao phí linh dược này cũng đỡ hơn nhiều!

Nhưng hắn trước khi buông bỏ, thì quỷ thần mách bảo thế nào lại khai đỉnh luyện một lần nữa. Mà lần này như được thần trợ giúp lại có thể ngưng đan, hơn nữa khi khai lò lấy đan, thì kỳ tích lại xuất hiện lấy đan thành công, và thế là hắn đã có một viên Trúc cơ đan đầu tiên do chính tay mình luyện chế.

Viên Trúc cơ đan này, trừ việc hơi nhỏ một chút, thì về các phương diện khác đều giống như ba viên đã có sẵn kia như đúc. Điều này làm cho Hàn Lập tinh thần rất là phấn chấn!

Có lần này cổ vũ, Hàn Lập cắn răng bỏ đi ý niệm trở về trong đầu, lại hạ quyết tâm tiếp tục.

Không nói tới, sau khi có kinh nghiệm lần thành công này, Hàn Lập hiệu suất ngưng đan sau đó tăng hẳn lên, ba lượt luyện chế lại có một lần ngưng đan thành công. Đối với việc khai lò, Hàn Lập càng cảm thấy có thiên phú, thế nhưng đan dược mới dùng một nửa đã có thể lấy đan thành công, việc này cũng là bản thân hắn vạn vạn lần không nghĩ tới!

Trong lúc này, Hàn Lập khi thấy trong bụng bắt đầu đói khát, liền đem bình Ích cốc đan mà lão nhân nơi đây cho, nếu ăn thứ này thì có thể kiên trì được một tháng! Mà bình Ích cốc đan này, chính là hắn dùng cớ ra ngoài thu thập thảo dược trăm năm, mới đổi được! Hôm nay, vừa lúc phi thường hữu dụng.

Cứ như vậy, khi nguyên liệu trong tay Hàn Lập đã tiêu hao hết không còn gì, thì đã được một số lượng Trúc cơ đan kinh người, số đan dược này vượt xa dự tính của hắn.

Lúc trước hắn nghe nói luyện đan rất gian nan, cho rằng mình có thể luyện được bảy tám viên đã là không tệ rồi! Mà hôm nay xem ra, khai lò luyện đan tựa hồ cũng không khó đến mức khoa trương như là trong tu tiên giới đồn đãi! Chẳng lẻ Luyện đan sư ngộ đạo khác vói người tu tiên sao? Hay mình thực sự là luyện đan thiên phú?

Hàn Lập cũng rất nghi hoặc!

Thật ra, Hàn Lập nghĩ cũng không sai, Luyện đan thuật kỳ thật so với bên ngoài truyền tụng còn muốn khó hơn ba phần. Một Luyện đan sư trình độ bình thường, không có thời gian hai ba mươi năm cùng với việc tiêu phí một lượng tài phú cực lớn, thì không thể bồi dưỡng ra.

Như trình độ Hàn Lập hôm nay luyện chế Trúc cơ đan, thì đã xếp trên các Luyện đan sư bình thường! Để phát sinh ra sự tình không thể tưởng như vậy, cũng là do Hàn Lập gần nửa năm qua không gián đoạn luyện chế cùng một loại đan dược.

Phải biết rằng, cho dù là các môn phái tài khí có lớn thế nào, cũng không có khả năng để cho Luyện đan sư, mỗi ngày đều có tài liệu hy hữu sung túc như vậy để luyện chế đan dược, hơn nữa còn kéo dài đến nửa năm.

Loại sự tình này, trừ phi phát sinh tại đan dược đẳng cấp thấp, thì còn có vài phần có thể! Chẳng qua, nếu là đan dược đẳng cấp thấp mà nói, thì làm sao mà tích lũy được kinh nghiệm, dù sao nguyên liệu không quý, luyện sai cũng có thể luyện lại.

Hàn Lập đối với việc này, tự nhiên sẽ không hiểu rõ được, chẳng qua thoáng lo lắng một chút, hắn cũng bỏ qua. Bởi vì hắn hiện tại đột nhiên xuất hiện ý niệm trong muốn dùng Trúc cơ đan, để phá ải Trúc Cơ.

Loại ý tưởng này mãnh liệt như thế, làm cho Hàn Lập không khỏi thật sự lo lắng, tại phòng địa hỏa này bế quan cũng khả thi lắm.

Mười một tháng sau, phòng địa hỏa chỗ Hàn Lập, cửa đá vẫn đang đóng chặt, không có chút dấu hiệu mở ra.

Hiện tại, đại hán đang ngơ ngác nhìn mười tám tấm cửa đá, mặt mày sầu muộn! Lúc này, hắn khẳng định Hàn Lập tuyệt đối bên trong đã xảy ra chuyện. Nếu không, tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng có thể đi ra.

Hắn cũng không phải vì Hàn Lập mà lo lắng, chỉ là sợ Lý sư tổ vì đệ tử xảy ra việc ngoài ý muốn, mà trút giận lên hắn. Hắn tuy cũng là một vị cận thân của Chung chưởng môn, có vậy mới có thể quản lý nơi đây, nhưng đại hán rất rõ ràng, Lý sư tổ nếu vì thế mà tức giận, vị chống lưng này tuyệt sẽ không vì mình mà xuất đầu.

Đang lúc đại hán sầu suy nghĩ, bỗng nhiên cửa đá trước mặt bạch quang chợt lóe, tiếp theo cánh cửa vô thanh vô tức mở ra, sau đó một người mặt đầy xuân phong từ trong đi ra, chính là Hàn Lập đã ở trong này gần một năm.

Đại hán trong chốc lát mới phản ứng lại, nhất thời vừa mừng vừa sợ, bước gấp lên phía trước vài bước, lớn miệng oán hận nói:

"Sư đệ, sao lại bây giờ mới đi ra, phải biết rằng nếu mà không thấy ra nữa, ta phải…, ồ! Ngươi…!"

Đại hán mới mở miệng nói vài câu, đột nhiên hai mắt trợn tròn lên, giống như thấy quỷ vậy, chỉ thẳng vào Hàn Lập mà há mồm cứng lưỡi, lời gì cũng nói không ra khỏi miệng!

"Sao vậy, tại hạ có cái gì không ổn sao?"Hàn Lập nhìn nhìn đại hán, trên mặt oánh quang chợt lóe, cười nhẹ nói.

"Ngươi… công pháp của ngươi! Tại sao lại…? Khác… Chẳng lẻ, ngươi là Trúc cơ kỳ?" Đại hán sau hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt mê mang hoảng sợ, rốt cục lắp bắp hỏi.

"Ừm! Sau khi ta luyện đan xong, nghĩ thấy ở trong này hoàn cảnh cũng được, liền dùng một viên Trúc cơ đan, bế quan một chút. Kết quả liền trùng quan thành công, hiện tại đích xác đã là tu sĩ Trúc cơ kỳ!" Hàn Lập thấy đối phương hỏi như thế, lơ lơ lãng lãng trả lời.

"Ở trong này Trúc Cơ?"

Đại hán nhìn Hàn Lập rồi nhìn phòng địa hỏa, lại nhìn Hàn Lập, đúng là không thể tin được! Tại phòng địa hỏa chuyên môn luyện đan luyện khí, tiến hành Trúc Cơ, hắn thật đúng là lần đầu tiên nghe nói qua!

Nhưng hắn động môi vài cái, vẫn không đem nghi vấn bên miệng nói ra. Đối phương chẳng những là đệ tử Lý sư tổ, hơn nữa là thân phận tu sĩ Trúc cơ kỳ, không phải đệ tử Luyện khí kỳ như hắn có thể trêu chọc được.

"Thế nào, không được sao?" Hàn Lập nhẹ nhàng bâng quơ liếc mắt nhìn đối phương, không khách khí nói. Nhất thời loại uy áp chỉ tu sĩ Trúc cơ kỳ mới có, lập tức phát ra. Làm cho đại hán chỉ cách hắn mấy thước, lập tức bị buộc lui về phía sau vài bước, đổ mồ hôi đầy đầu.

"Đương nhiên không phải, cũng không có quy định nào về việc này, chúc mừng sư thúc bế quan đại thành!" Đại hán cũng nhu thuận lập tức gật đầu cúi người cười nói, ngay cả xưng hô "sư đệ"trước kia, lập tức cải thành "sư thúc".

Đối phương hôm nay một khi đã Trúc Cơ thành công, từ nay về sau sẽ là trưởng bối của hắn, cung thuận một chút mà nói, cũng là điều nên làm.

Đại hán cũng phi thường hiểu rõ! Đối với tu tiên giới thực lực là tối thượng, lĩnh ngộ thực sự thấu triệt.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info