[ One Piece/AceLu/SaLu ] Em là của anh, Luffy
Chap 2
Rồi nghe tin có đám tang Kuina đã chết vì tai nạn té cầu thang, cậu khóc rồi giờ chỉ còn mỗi Zoro mà thôi.
Một mình cô đơn lạc giữa phương trời nơi ấy về đâu,
Giọt nước mắt cuốn kí ức anh chìm sâu,
Ôi than tôi ơi, lời hẹn ước nơi đâu đã phai nhòa.
Qua từng ngày cậu đã luyện tập một mình để mạnh mẽ hơn thông qua người thầy Koshiro cha của Kuina học kiếm đạo để bù đắp lại cho Kuina, bước qua tuổi 12 cậu bị nhóm Helmeppo bắt nạt rất tàn nhẫn buộc cậu treo quanh mình vào thanh gỗ và đánh đập.
Cậu có thể đánh lại bọn họ nhưng cha của Helmeppo tên là Morgan tập đoàn có danh tiếng khá lớn, nếu cậu đánh trả lại e rằng trường dạy kiếm đạo của Koshiro sẽ bị trục xuất cậu không còn cách nào khác phải hạ bản thân mình, khi nhóm Helmeppo đã đánh xong rồi bỏ về cười ha hả để cậu gục ở đó dù vẫn còn buộc vào thanh gỗ.
Rồi giây phút ấy một tiếng bước chân vừa đi vừa ngân nga đã dừng lại, Zoro cố gắng ngước mặt nhìn lên, hai đôi mắt nhìn nhau ngỡ ngàng, rồi thầm nghĩ phía trước mình là một tiểu thiên thần đang đứng đó chắc mình đã chết rồi nên mình đang ở thiên đường, mà khoan đã mình không thể chết được mình còn tâm nguyện phải hoàn thành khốn kiếp.
Sau một hồi bừng tỉnh thì tiểu thiên thần kia lên tiếng:
" Sao cậu lại bị cột ở đó vậy, bộ cậu muốn làm bù nhìn hả ? "
" Bù.. nhìn.. cái hóc.. búa ấy!
Nếu cậu rảnh đứng đó nói nhảm thì sao không giúp tôi cởi trói đi chứ! " -Zoro.
".... Được thôi nhưng với một điều kiện cậu làm bạn với tớ nhé! Shishishi! "
" Cái gì ?! Hảh ?! Thật nực cười! "-Zoro
" Vậy cậu có đồng ý hay không tớ bỏ đi à! "
"Oi khoan đã! Chậc, tôi thà làm bạn với một tên ngốc như cậu còn hơn phải chết ở đây được rồi tôi chấp nhận điều kiện này rồi bây giờ cởi trói cho tôi đi! "-Zoro
" Shishishi! Ok! "
Tiểu thiên thần kia bước tới cởi trói cho Zoro trong tình trạng bực quạu nhìn Zoro có vẻ bị thương trầm trọng nên cần được đến bệnh viện gấp nhưng cậu không chịu, vậy thì tiểu thiên thần dừng lại dìu Zoro ở chỗ gốc cây ngồi xuống đó bỏ cặp xuống lấy cuộn vải băng ra đắp vết thương lại và vài miếng băng keo cá nhân ra dán lên mặt cậu." Tớ là Luffy chắc cậu là Zoro nhỉ bây giờ chúng ta đã thành bạn rồi ha! Shishishi! "-Luffy Khi thấy Luffy nở nụ cười cậu chưa bao giờ thấy nó đẹp đẽ đến vậy, nó rất là dễ thương và trong sáng, cậu lắp bắp vả lại Luffy ngồi rất gần nữa càng rối thêm mà khoan sao cậu ta biết tên mình ? " Này Luffy, sao cậu biết tên tôi vậy? "-Zoro" Vì cậu khá nổi tiếng nên tớ biết "-Luffy Àh!~~ Quả nhiên là vậy mình nổi tiếng cũng phải thôi vì tôi là một kiếm đạo có tài nên ai cũng biết, trận nào tôi đều đánh thắng cả nhưng ngoại trừ về mấy trận hồi đó tôi thua khá nhiều, những ký ức hồi đó chẳng vui bấy nhiêu nhưng rất đáng nhớ và cậu không thể nào quên được.Sau một màng giới thiệu xong Zoro chuẩn bị bỏ đi về và phải còn tập luyện nữa nên không có thời gian với Luffy đâu.Luffy chào tạm biệt và hai người đi về hai hướng, khoảng cách hai người đã xa dần hơn cái bước đi của nó giống như đã chấm dứt vậy................ chấm dứt đâu mà chấm dứt còn vài việc giải quyết chưa xong mà chấm dứt cái giề.Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info