ZingTruyen.Info

[nyongtory/gri][chuyển ver] My Vampire

chương 2

GreenB_lily

Seungri xoay người lại, cố tìm được vị trí thoải mái để tiếp tục giấc ngủ dở dang.
Rồi đột nhiên như nhận ra một điều gì đó, Seungri bật dậy, bật tung tấm chắn trắng muốt từ trên giường xuống đất.
Đây là đâu?
Cậu nhẹ nhàng đứng dậy, cảm thấy trong người cực kỳ thoải mái. Đôi mắt cà phê ngó nghiêng xung quanh.
Đây là một căn phòng khá rộng, được trang hoàng đẹp. Hai màu chủ đạo là đỏ đen rất nổi bật, đồ đạc cũng toàn là các loại đồ quý hiếm và đắt tiền. Xem chừng chủ nhân của nó là một người không phải vừa.
Tuy nhiên căn phòng được kéo rèm kín với thế giới bên ngoài, thứ dùng cung cấp ánh sáng là một loại lân tinh đặc biệt màu sáng trắng trên trần phòng.
Đôi chân trắng dài nhón nhón bước trên đệm lông mềm mại, cố gắng tìm ra địa điểm cậu đang ở.
Tất cả những gì còn lại trong kí ức Seungri đều là có một ai làm gì đó khiến cậu thoải mái, rồi cậu ngủ quên trong lòng người đó.
Còn trước đó, cậu không nhớ được một điều gì cả, ngoại trừ cái tên Seungri.
Cậu sống ở đâu, bố mẹ là ai? Tất cả chỉ còn lại một dấu chấm hỏi lớn.
Ngó quanh quất mãi, Seungri chẳng tìm được một gợi ý nào. Cậu ảo não ngồi xuống chiếc ghế bành lớn màu đỏ được bọc da tỉ mỉ.
Chiếc bàn trước mắt bày một ít bánh ngọt và một ly nhỏ chứa thứ nước đỏ sóng sánh, xem chừng là rượu vang.
Seungri nhún vai, đằng nào cũng lâm vào tình cảnh này, thôi thì mặc kệ.
Nãy giờ cậu khát khô họng rồi, uống tạm chút gì cầm hơi cái đã. Nghĩ là làm, Seungri với tay lấy ly nước đưa lên miệng chuẩn uống. Dòng nước đỏ chảy chầm chậm một chút vào miệng cậu.
"Choang"
Ly nước trên tay cậu rơi xuống, làm nước trong ly loang lổ khắp sàn, bắn tung tóe lên cả bàn chân nhỏ của cậu.
Mùi tanh nồng bốc lên nồng nặc. Phải, thứ nước trong cốc không phải rượu vang mà là...máu.
Thần kinh cậu tạm thời đông cứng.
Tại sao lại có máu, tại sao lại có máu trong ly? Thứ nước kinh khủng đó đã chảy vào cổ họng cậu một ít, và còn vương lại trên môi nhỏ làm chúng đỏ lên bằng những tia máu mảnh dẻ.
-"Em làm gì vậy?"- Giọng nói lạnh lùng mà lại quen vang lên từ phía sau cậu.
Hắn bước đến, cúi nhẹ xuống, nhìn vào ly nước vỡ nát làm máu bắn lên chân cậu. Dường như là hắn đa hiểu mọi chuyện, tuy nhiên hắn không quá ngạc nhiên.
Hắn quay lại nhìn cậu, rồi như nhận ra một điều gì đó. Gót giầy màu đen tiến sát lại gần cậu, rồi khi cậu còn chưa hết bàng hoàng, hắn cúi gần mặt cậu, dùng môi mình mút lấy hai cánh đào.
Đôi mắt cà phê của Seungri trợn ngược lên, hắn...đang dùng lưỡi của mình liếm đi từng vết màu còn lại trên môi cậu.
Bờ môi hai người ma sát mãnh liệt, đến khi Seungri sực tỉnh và đẩy hắn ra thì mọi thứ mới dừng lại.
Cậu loạng choạng, bàn chân tíu lại lùi dần về phía sau, cho đến khi đụng chiếc ghế bành thì đổ xuống như một cơn gió.
-"Em mệt sao?"
Seungri nhìn hắn, ánh mắt xanh nhưng lại nhuốm đầy sắc đỏ của máu tươi và sắc đen của bóng đêm.
-"Uống thứ đó qua môi tôi ngon lắm sao?"
Hắn hơi mỉm cười, nhưng nét cười rất nhẹ đến nỗi nụ cười dường như chỉ là hư không.
-"Em đang đọc suy nghĩ của ta?"
-"Đây là đâu?"- Cuộc nói chuyện của hai người thật lạ, vì trả lớn cho mỗi câu hỏi lại là một câu hỏi khác.
-"Lâu đài của ta, Darkness"
-"Ngươi là ai?"
-"Kwon Jiyong, Chúa Tể ma cà rồng".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info