ZingTruyen.Info

Main Truyen Tam Linh

Ôi thần linh ơi, thổ địa ơi... Em giật mình quay lại:

- Ơ, cô H sao cô lại ở đây?!

Cô H là cái cô nhà giàu chuyển đến đó các mày...

- À cô cũng thích đi săn, nên đi theo mọi người nhưng bị lạc, trời tối cô thấy ánh đèn nên chạy về đây... Cô mừng quá...

(Éo m**, cô làm cháu giật mình rồi đấy, lúc ấy cháu đứt dây thần kinh máu thì có phải mất mạng người không?!)

Em cũng đỡ hoảng. Rồi bảo thế cô ở lại đây chờ mọi người rồi về cùng. Hai cô cháu ngồi liên thiên 1 lúc thì em nhìn xuống bụng cô H:

- Cô ơi, cô sinh em bé rồi ạ, sao không ai biết?!

- Ừ, cô sinh 2 ngày trước lúc ấy mưa nhà nào cũng đóng cửa nên không ai thấy...

Tiếng người nói chuyện gần đến:

- À cô ơi, mọi người về rồi đấy...

Cô H mới giật mình :

- Cô phải về trước đây, cô quên là chưa cho em bú, bây giờ cô mới nhớ ra...

- Ôi thế chết, vậy cô lấy ít lửa, rồi đi mon theo đường mòn này là tới nhà cô ạ...

Cô ừ ừ à à, rồi đi thật nhanh, bóng cô lướt thật nhanh, bóng cô khuất dần sau rặng tre. Lúc ấy thì đoàn cũng đã gần tới chỗ em, nhưng em thấy mọi người hốt hoảng, chứ không phải là vui vẻ như lúc trưa. Bố em chạy về chỗ em, khi nhìn thấy em bố rơi nước mắt rồi hỏi dồn dập :

- Có sao không? Có gặp chuyện gì không?

- Không ạ!

Bố em kể, đoàn đang săn thì gặp con mèo đen, nên cả đoàn quây vào bắt nó. Vì trời tối, mà nó màu đen nên khó bắt, nó còn nhanh nhẹn, nên mọi người quyết định dùng lửa để nhìn cho rõ, quây bắt bằng được. Khi ánh lửa được thắp lên, thì mọi người mới nhìn kĩ được nó, nó to như con beo rừng, 2 mắt xanh lè. Rồi họ thấy mồm con mèo đang cắp cái gì. Rồi 1s- 2s mới nhìn kĩ đấy là chân người với cái đầu trẻ con. Bố em mới giật mình tưởng con mèo đen ấy vồ bắt em, nên cả đoàn mới hớt hải chạy về xem có phải em không. Khi thấy em bình an vô sự, ai cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi hô hào chuẩn bị đi về. Em thì suy nghĩ về con mèo đen nên cũng quên béng mất là gặp cô H để kể cho mọi người. Lúc ra về cảm giác lành lạnh,như có ai nhìn và theo dõi sau em vẫn xuất hiện. Trời vẫn nổi gió rít, tiếng côn trùng lại kêu nghe như ai oán 1 lòng người...

•••

Khi mọi người về đến nhà, cùng chiến lợi phẩm, người trong phố quyết định mở tiệc, như là kiểu ăn đoàn kết bây giờ ấy. Nhà nào có gạo góp gạo, ông trưởng phố sai mấy đứa trong làng đi khắp các nhà mượn bát đũa, đồ dùng xoong nồi để nấu. Ai cũng vui ra mặt, như hội làng vậy. Em với mấy đứa loi choi trong phố đi mượn đồ, khi đi qua nhà cô H, em vẫn thấy ánh mắt đấy nhìn em, sắc lạnh. Em mới chạy vào gõ cửa, nhưng không thấy ai gọi cửa, thầm nghĩ chắc cô ấy cho em bé đi ngủ rồi. Mấy đứa bạn thấy em lâu quá cũng chạy vào xem. Chúng nó mới bảo lâu lắm không thấy cô H đi dạo phố, chắc cô đi vắng rồi,đang nói chuyện râm ran, thì cánh cửa tự dưng mở kéttttt. Ai cũng rùng mình thằng C mới bảo:

- Cửa mở rồi, hay là mình vào xem đi

Con M nó mới bảo:

- Thôi mày ơi trong nhà tắt hết điện rồi, làm gì có ai mà vào, người ta là nhà giàu, vào mất mát gì mình mang tội...

Em nghe cũng có lý, nên bảo chúng nó sang nhà khác. Em đi được 1 đoạn thì thấy tiếng trẻ con khóc, em giật mình quay lại, thì thấy bóng cô H lướt qua cửa sổ, cửa chính đóng sầm lại. Em mới bảo bạn em:

- Chúng mày có thấy tiếng trẻ con khóc không???

- Không có...

- Chắc tao nghe nhầm...

Đi hết 1 vòng quanh phố nhà cuối cùng là nhà chú B. Nhà chú B ngay gần nghĩa trang mà bọn em hay chơi ở đấy, vì chỗ gần nghĩa trang bọn em hay chơi nên cũng không sợ, coi chỗ này là chỗ tụ tập rồi. Thằng C thỉnh thoảng còn chạy lại chỗ mộ chắp tay vái vài cái rồi lấy đồ thắp hương ăn. Cũng không có chuyện gì xảy ra.

Bình thường chú B hiền lành, hay tổ chức trò chơi cho bọn em, nên bọn trẻ trong phố ai cũng quý. Chú không có con, vợ thì mới mất. Nên tâm trạng chú không thấy vui lắm. Hôm nay thấy bọn em gõ cửa, chú ra mở cửa với gương mặt thất thần. Chú bảo:

- Giờ này còn ăn uống gì nữa. Phố này sắp gặp hạn rồi...

Rồi chú đóng sầm cửa. Bọn em cũng không hiểu chuyện gì xảy ra đành ra về. Về đến nơi, thấy mọi người cũng chuẩn bị nấu. Bọn em mới sắp bát đũa ra mâm, đứa thì bưng bê thức ăn, đứa thì nhặt rau. Vui lắm, em ngồi gần chỗ làm bếp, nên cũng hóng được các bà nói chuyện :

- Sao dạo này không thấy con H nó đi chợ nhỉ?!

Bà R nói.

- Chị nói em mới để ý, dạo này mất tăm, bình thường nó hay sang nhà em chơi, rồi hỏi cách sinh đẻ...

Bà S đỡ lời

- Mà không thấy chồng nó về thăm mẹ con nó nhỉ?!

-  Ui dào, thằng ấy cả tháng nay không thấy về. Chắc công tác xa...

Bà Q vọng vào. Em mới nói chen vào:

- Mẹ ơi cô H sinh chưa mẹ?

Các bà mới nói vào:

- Hình như chưa sinh thì phải...

- À các chị có để ý hôm kia là cách đây 3 hôm nhà cô H có tiếng động, rồi tiếng cô H kêu cứu không?!

Mẹ em nói

- Không tôi không thấy...

Mẹ em kể thêm:

- Tối hôm ấy em ra ngoài đổ rác thấy mấy cái xe đỗ trước cửa nhà cô ấy, 1 lúc sau tiếng cãi cọ lớn xảy ra. Em đang định sang xem có chuyện gì xảy ra thì bố thằng D gọi vào dọn cơm, nên e cũng chạy vào, rồi lúc sau em thấy yên ắng cả nên thôi. Định hôm nào gặp hỏi chuyện.

- À, mẹ ơi hôm trước con gặp cô H...

Em đang nói thì mẹ em quát:

- Đi ra cho người lớn nói chuyện, hóng hớt cái gì...

Em mới đi ra ngồi chỗ bọn bạn em...

DN

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info