[ Longfic/ SyaSak] ( Tạm Drop ) Sakura Kinomoto, Em là của tôi!
Chương 2: Vậy theo ý em, tôi phải làm sao đây?
Sakura từ đầu buổi tới cuối buổi mặt mày hằm hè, vắt chân lên, khoanh tay trước ngực, không nói năng gì. Syaoran vẫn giữ nguyên gương mặt băng giá nhưng có ai biết anh đang rất vui, hận không thể cười lên một cái.
Syaoran mới để ý kỹ cô, Sakura mặc cái áo không gài nút trên, lộ ra xương quai xanh trắng trẻo kia. Anh đột nhiên không vui lên tiếng:"Sao em lại mặc đồ như vậy?"
Sakura mới nhìn xuống áo mình, nhanh chóng lấy tay túm lấy cổ áo lại, nhìn Syaoran đầy oán hận
"Kệ tôi!"
"Nhưng tôi không thích!"
"Anh thích với không thích cái gì?"
"Tôi không thích em mặc hở hang như vậy!"
Sakura mỉm cười tà mị, Syaoran thoáng chốc ngẩn người
"Tôi mặc cái gì, việc gì tới anh mà anh để ý kỹ thế?"
"Nó hở ra trước mắt tôi mà?"
"Anh thấy gì?"
"Xương quai xanh!"
"Ai cho mà nhìn?"
"Em cúi người hơi xuống, nên tôi mới thấy"
"Vậy thì bữa sau đừng nhìn nữa!"
Syaoran cười không được mà không cũng không xong nữa. Cô gái này lỳ đòn thật.
"Này, sao em cứ thích chọc cười tôi vậy? Em biết là tại em mà hôm nay trên dưới công ty, bao nhiêu là cổ đông đều nhìn tôi chằm chằm không?"
"Mắc gì tại tôi?"
"Vì em là người con gái đầu tiên làm tôi á khẩu"
"Vậy à? Tôi nên lấy làm vinh hạnh hay không?"
Eriol và Tomoyo nhanh chóng bị cuốn vào để tài này, nhất thời không biết nói gì, chỉ biết tiếp tục quan sát
Syaoran đứng dậy, quay qua Tomoyo và Eriol ra lệnh:"Ra ngoài!"
Cả hai nhanh chóng ra ngoài, căn phòng chỉ còn mình cô và anh
Sakura đứng dậy, giơ tay toan mở cửa nhưng Syaoran đẩy cô ngược lại đối diện với anh. Lưng cô áp vào tường, Syaoran chống tay lên cửa, nhẹ nhàng nâng mặt Sakura lên, âm thanh trầm ấm quyến rũ:" Vậy theo ý em, tôi phải làm sao đây?"
"Anh..."
Sakura chợt nhận ra khoảng cách giữa hai người quá gần, gương mặt của anh và cô sát lại nhau, Sakura thoáng chốc đỏ mặt. Syaoran càng lúc càng bị Sakura làm cho mê hoặc. Sakura chống tay lên ngực Syaoran, cố gắng đẩy anh ra. Nhưng cô là con gái, không thể bằng con trai
Anh cúi xuống chạm môi Sakura...
Syaoran rất nhanh đã chiếm lấy đôi môi mê người của cô, như giặc ngoại xâm đánh chiếm hết không khí trong khoang miệng cô, hút lấy mật ngọt trong miệng cô.
Sakura trừng lớn mắt, không biết làm gì. Sakura thấy đằng sau còn chút khe hỡ, nghiêng người ra sau né tránh nụ hôn của Syaoran.
Môi cô rời khỏi môi anh, cô nhanh chóng hít thở, mở miệng nói:" Li Sy.. Ưm!!"
Syaoran ngậm lấy cánh môi anh đào của cô, tay nâng mặt cô lên.
Môi cô rất mềm và ngọt. Cô cảm thấy môi anh rất ấm, cô cũng không biết làm gì hơn, đành phó mặc cho Syaoran làm gì thì làm
Anh cứ thế hôn cô cho tới khi thấy cô sắp hết hơi mới buông ra...
"Em đừng bao giờ chọc tôi hay nói với tôi bằng giọng đó nữa. Nếu không tôi sẽ phạt em, như vầy..."
Syaoran lại cúi xuống gần môi Sakura. Sakura hốt hoảng nói nhanh:" Được, được rồi, tôi hiểu rồi!"
"Ngoan!!" _ Syaoran xoa đầu cô, luồn tay ra sau mở cửa, nhân tiện hôn nhanh lên môi cô chừng 2s rồi thả sự tự do cho cô
Anh nhanh chóng bước ra ngoài, nói:" Nên nhớ, em là người đầu tiên tôi chạm môi và cũng là người cuối cùng!"
Syaoran cười mê mị, nhắc nhở:" Gài nút áo lại, ngoài tôi ra thì không được để ai thấy hết! Còn nữa, mai tôi quay lại, em cẩn thận đấy!"
Anh ra ngoài, Sakura ngồi sụp xuống cửa...
Nụ hôn đầu của cô bị cướp rồi.. Những hai lần...
Cái gì mà ngoài anh ta ra không ai được thấy chứ? Như cô là của hắn vậy..
Nhưng con tim Sakura lại đập loạn lên mỗi khi Syaoran ghé lại gần, lúc anh hôn cô, cả nụ cười của anh nữa?!
Sakura không thể nào lý giải..
Đó, rốt cuộc là cảm giác gì đây?
Hết chương 2
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info