ZingTruyen.Info

Long Uyên

[Long Thê: bát]

peiys207

"Hiểu hiểu. Đưa lưng dựa vào người ta." Thanh âm Lâu Uyên khàn khàn vang lên.

Đùi trong Bạch Hiểu không thể bỏ qua vật lớn càng thêm nóng bỏng vài phần kia. Bạch Hiểu đỏ mặt, quay qua rúc vào trong ngực Lâu Uyên, hô hấp Lâu Uyên càng thêm nặng nề, một chút lại một chút thở ra phía sau cổ Bạch Hiểu.
Bạch Hiểu quay đầu lại, đôi mắt mang theo hơi nước lộ ra chân thành động lòng người.Môi khẽ nhếch chờ đợi Lâu Uyên đến hái, Lâu Uyên cúi đầu, hai người trao đổi hôn môi ướt át khiến người ta hít thở không thông, đầu lưỡi Lâu Uyên linh hoạt xâm nhập vào sâu yết hầu Bạch Hiểu, sắm vai nhân vật kẻ xâm lược tựa như bão táp .

"Ngô." Bạch Hiểu bị đầu lưỡi ở yết hầu trở mình quấy nhiễu một trận mê muội. Hơi nước nóng hôi hổi quay chung quanh hai người, quang cảnh khí trời quấn quýt si mê không thôi. Lâu Uyên tựa đầu chôn mặt phía sau cổ Bạch Hiểu, gặm cắn tấm lưng trần, lại cảm thấy đầu ngón tay bị liếm cắn, Lâu Uyên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Hiểu đem ngón tay của mình liếm, ngậm sâu vào bên trong yết hầu. Lâu Uyên nhịn không được giật giật ngón tay thăm dò nơi sâu bên trong. Nước bọt từ khóe miệng chưa từng khép lại, từng giọt từng giọt rơi xuống.

"Vì tên thống soái kia, biện pháp như thế này cũng dùng tới ?" Lâu Uyên rút ngón tay ra, trừng phạt bằng cách cắn một cái trên lưng Bạch Hiểu.

"Ngô a... ." Bạch Hiểu bị đau đớn từ phía sau truyền đến, cảm thấy thích liền ngửa cổ ra sau, mái tóc dài lướt nhẹ qua khuôn mặt Lâu Uyên "Ta chỉ có thể nghĩ đến biện pháp này". Cái mông xinh đẹp của Bạch Hiểu ở sát bên bộ phận lửa nóng giữa đùi Lâu Uyên .

Lâu Uyên than nhẹ một tiếng, một tay bảo vệ bụng Bạch Hiểu hơi hơi to ra, một tay đưa ngang qua đùi Bạch Hiểu, để cho đùi ở trên cánh tay mình, mượn bôi trơn từ nước, thẳng lưng tiến nhập vào dũng đạo ngọt ngào kia .

"Ha a. . . . Uhm. . . ." Bạch Hiểu kinh hãi, kêu một tiếng, cảm nhận được vật cứng nương theo dòng nước ấm tiến nhập vào bên trong thân thể mình, vật nóng rực, thô ráp im lặng ngủ đông trong cơ thể, đang lớn dần lên chờ đợi luật động. Lâu Uyên lúc ở trên giường luôn luôn không lưu tình, nhưng vào lúc này quân vương lại khắc chế dục vọng cố nén chờ mình thích ứng khiến cho Bạch Hiểu cảm thấy rất đáng yêu, Bạch Hiểu tiến đến bên tai Lâu Uyên .Lời nói tỉnh tỉnh mộng mộng rơi vào tai Lâu Uyên "Ta muốn ngươi. . . . Uyên. . . . Có thể . . . . ."

"Ngươi. . . . ." Lý trí thật vất vả mới hình thành trong khoảnh khắc bị phá hủy, Bạch Hiểu cảm nhận được vật nóng trong cơ thể lớn thêm vài phần, lấp đầy toàn bộ bên trong vách tường. Mật huyệt được chống đỡ rồi bị khuếch trương mở ra lấp đầy, chủ động hút lấy vật nóng thô lớn.

"Đừng kích động ta. . ." Lâu Uyên bỏ xuống một câu, liền hung hăng co rúm đứng lên.Ở trong nước, thân thể so với bình thường càng thêm mẫn cảm, Bạch Hiểu thậm chí có thể nghe được dục vọng thô to của Lâu Uyên phá vỡ tầng nước, đâm sâu vào thân thể mình .Nhưng cho dù đến thời điểm kích liệt nhất, bàn tay kia vẫn vững vàng bảo hộ bụng của mình. Dịu dàng hôn lên mỗi một chỗ ở trên người mình .

"Ngô. . . . Ha a. . . A. . . . A... . A uhm. . ." Ngón tay thô ráp của Lâu Uyên nhu lộng dục vọng nhếch lên của Bạch Hiểu . Bạch Hiểu chịu không nổi khi bị trước sau giáp công, từ âm thanh rên rỉ nho nhỏ dần dần biến thành âm thanh ngâm nga lớn tiếng .Khuôn mặt mị hoặc, hồng nhuận giống như hoa đào nở rộ .Thắt lưng nhỏ gầy, chủ động vặn vẹo khiến cho Lâu Uyên tiến vào càng sâu.Thời điểm nam căn rút ra liền bị cơ mông buộc chặt, gắt gao cắn nút. Cho dù ở mặt ngoài gió êm sóng lặng, Lâu Uyên cũng vô pháp trấn tĩnh nổi. Quân vương hô hấp càng nóng rực cùng với tốc độ trừu sáp nhanh hơn .Cuối cùng, thân thể Bạch Hiểu xoắn chặt một cái, Lâu Uyên vốn đạn đã lên nòng rốt cuộc cũng bị buộc bắn ra.

"Hiểu hiểu. . . ." Lâu Uyên vuốt vuốt khuôn mặt Bạch Hiểu mới phát hiện.

Bạch Hiểu đã mê man . Lâu Uyên bất đắc dĩ đem dương vật mềm đi một nửa rút ra, phủ thêm quần áo, dùng khăn tắm quấn lấy Bạch Hiểu kín đáo rồi ôm ra khỏi Tuyền Thanh Trì.

Thị tỳ canh giữ ở cửa u cốc nhìn vương nhà mình thật cẩn thận ôm vương hậu đã mê man đi ra, hai người nhìn nhau cười. Chuyện này thành rồi. Triệu Cương đã được cứu.

Từng ngày trôi qua, bụng Bạch Hiểu cũng dần dần lộ rõ hơn, hình dáng như một quả cầu, người cũng ham ngủ hơn. Thường thường sau khi ngủ một giấc lại phát hiện thêm một ngày trôi qua.

Thời điểm Lâu Uyên không làm việc thì sẽ chăm sóc Bạch Hiểu, tuy rằng Bạch Hiểu phần lớn thời gian đều ngủ mê mệt, Lâu Thanh mặc dù đã giải thích đây là hiện tượng bình thường nhưng Lâu Uyên mỗi khi nhìn bụng Bạch Hiểu to lên có cảm giác tội lỗi cùng lo lắng.

Ngày hôm nay, Bạch Hiểu ngáp một cái, thấy ánh mắt Lâu Uyên gần như nhìn chăm chú bụng của mình, lông mày nhăn lại giống chữ xuyên (川, một tay cầm lấy tay Lâu Uyên đặt trên bụng mình, nhẹ giọng nói: "Ta không sao. "

Lâu Uyên ôm chặt lấy Bạch Hiểu vào trong ngực mình, bàn tay to lớn vuốt ve cái bụng tròn vo "Uhm?" Lâu Uyên đột nhiên ngồi dậy, gắt gao nhìn chăm chú nhất cử nhất động cái bụng .

Bạch Hiểu nhìn Lâu Uyên từ phụ thân biến thành bộ dáng bảo bối tò mò bị đùa giỡn, cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Hài tử hình như đang động đậy" Lâu uyên đáp.

"Sao có thể ?" Bạch Hiểu đưa tay nghiệm chứng bám vào tay Lâu Uyên ở phía trên bụng, thế nhưng.Thật sự dường như có một cái bàn tay nhỏ đáp lại mình, cùng với tay Lâu Uyên cùng tay mình di động mà di động theo, hai người đều yêu thương sinh mệnh nhỏ bé này, tựa hồ say mê trò chơi trước mắt, đem bàn tay nho nhỏ ngắn ngủn của mình đặt ở thành bụng cảm thụ độ ấm từ bàn tay phụ thân truyền đến .

Mắt Bạch Hiểu đỏ lên . Lén lút quay đầu lại nhìn Lâu Uyên, Lâu Uyên vẻ mặt thỏa mãn, say mê nhìn lại Bạch Hiểu."Hiểu Hiểu. Cám ơn ngươi.Ta cảm thấy ta rất may mắn vì đã không bỏ lỡ ngươi." Lâu Uyên động tình ôm lấy Bạch Hiểu rồi hôn say đắm.

Lâu Uyên là loại người lạnh lùng tự phụ, đâu có nghĩ tới thiếu niên non nớt ba năm trước thế nhưng lại thành thê tử của mình trở thành tình yêu chân thành trong cuộc đời mình. Trở thành vị thuốc khiến đại bạo long hoàn toàn bình tĩnh trở lại, là vật quý báu có thể xua tan đi hơi thở lạnh lùng thô bạo, nếu lúc trước mình khư khư cố chấp lựa chọn Bạch Mạc, nếu không có đêm hôm đó. Tất cả mọi thứ sẽ bước vào một quỹ đạo khác.

Có lẽ mình sẽ cùng Bạch Mạc cùng một chỗ trải qua những ngày yên bình, cũng sẽ có hài tử. Tựa như tung đồng tiền xu lựa chọn một mặt vì ngươi muốn tìm đáp án trong lòng. Khi đồng tiền xu tung lên, ngươi liền biết ở sâu trong nội tâm đến tột cùng ngươi muốn là cái gì? Ai mới là mục tiêu mà ngươi muốn.

Mà Bạch Hiểu sau lần đầu tiên gặp mặt Lâu Uyên liền quên đi. Bá đạo chuyên chế hỉ nộ vô thường, cho dù như vậy.Bạch Hiểu cũng không lùi bước. Lâu Uyên sao có thể cho phép Bạch Hiểu cùng người khác thành vợ chồng. Nghĩ cũng không thể được, người này, yêu tới mức lo lắng thương tâm, đau tới mức vô phương cứu chữa.

Là của ta, chỉ có thể là của ta. Trong lòng Lâu Uyên, sóng cuộn mãnh liệt rít gào.

Bạch Hiểu nhìn chăm chú ánh mắt Lâu Uyên ngập tràn dục vọng cùng chiếm giữ.Từ lúc mình gặp vị quân vương vô tình này liền vô pháp dời tầm mắt.

Lâu Uyên vội vàng ném áo choàng bao lấy Bạch Hiểu, giống như dã thú khẩn cấp gặm cắn đôi môi đỏ hồng của người trong ngực mình, dục hỏa ngập trời này một khắc cũng vô pháp nhẫn nại chỉ có người này mới có thể cởi bỏ.

"Bang bang. Ách. Cái kia. . ."Lâu Thanh xấu hổ nhìn hai người trên giường dây dưa chẳng phân biệt được ta hay ngươi.
"Ta,. . . Vừa rồi cũng có gõ cửa với đã cho thị vệ bẩm báo qua. Nhưng là. . . Dường như không có phản ứng, cho nên liền.." Lâu Thanh vừa nói vừa lui về phía sau.

Lâu Uyên hấp tấp bao bọc nửa thân trần Bạch Hiểu lại, Bạch Hiểu động tình vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, mái tóc dài xõa xuống một bên bả vai, đôi mắt mở to ướt át, mê ly. Ở trên giường lộ vẻ yêu mị động lòng người.

Lâu Thanh nhìn nhìn đến ngơ ngẩn.

"Cút... ." Một tiếng rồng gầm rung trời hám địa xuyên qua phía chân trời .

Lâu Thanh kéo áo choàng chạy như bay, nhanh chóng thoát khỏi hiện trường, trong lòng căm giận : " Tên thị vệ chết tiệt kia, rõ ràng nói trong phòng chỉ có long vương! Hại chết ta .

Tiểu thị vệ canh gác vui sướng khi người gặp họa, nhéo nhéo lỗ mũi hắc hắc hai tiếng cười nói: "Cuối cùng, mọi người cũng hưởng thụ được ngày hạnh phúc a. Cuối cùng, ta cũng báo thù được vụ lần trước.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info