[Hoàn][Xuyên nhanh] Hoành hành ngang ngược - Giang Sơn Thương La
🌟🌟Chương 48🌟🌟
Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (6).
29/07/2021.
<( ̄︶ ̄)>
~~~
Mọi người nhịn xuống sợ hãi trong lòng lập tức chạy về phía phòng an toàn. Nhưng mà núi rừng được công nhận là địa phương tương đối ít kẻ xâm nhập xuất hiện. Không phải bởi vì khe hở sẽ không xuất hiện ở chỗ này, mà là bởi vì hơi thở núi rừng che dấu nhân khí, nên sinh vật ở đầu bên kia khe hở không ngửi được hơi thở đồ ăn, tự nhiên sẽ không chuẩn xác xé toạc ra khe hở như vậy. Vì thế nên có rất nhiều khe hở lặng yên không một tiếng động xuất hiện, sau đó lại lặng yên không một tiếng động khép lại. Bởi vì như vậy, cho nên phòng an toàn ở trên núi cũng sẽ không giống như trong thành phố mà cứ cách mỗi 50 mét liền có một cái. Bọn họ đang ở giữa sườn núi, mà phòng an toàn gần nhất, là ở chân núi! “Chạy mau!!” Tất cả học sinh kinh hoảng thất thố mà hướng dưới chân núi chạy như bay, có té ngã cũng vì bản năng cầu sinh mà lập tức lộn nhào bò dậy tiếp tục chạy, giá vẽ cùng dụng cụ vẽ tranh rơi đầy đất, thuốc màu nhuộm mặt cỏ đủ mọi màu sắc. Tốc độ Cam Lan là chậm nhất. Tuy rằng là mang giày đế bằng, nhưng mà rốt cuộc thì bà ta cũng không phải người trẻ tuổi. Bà ta cũng không nghĩ tới bản thân mình mấy tháng này sẽ xui xẻo như vậy. Đầu tiên là bị đâm, sau đó phát hiện đứa con gái mà mình vẫn luôn dụng tâm giáo dưỡng không phải là con ruột, mà con gái ruột thì tựa hồ không quá muốn thân cận với bà ta. Hiện tại lại còn ở trên núi theo lý thuyết hẳn là sẽ an toàn hơn so với trong thành phố lại gặp khe hở thời không! Tim bà ta đập gia tốc, một bên chạy một bên quay đầu nhìn lại, đột nhiên thở dốc kinh ngạc. Ra tới không phải chỉ có một hai con, mà là một đám! Những quái vật đó đã bò ra từ trong hồ, tay dài chân dài, chạy nhanh như bay, tròng mắt tham lam nhìn bọn họ chằm chằm, nước miếng nhớp nháp chảy xuống. Cam Lan quay đầu lại, liều mạng chạy trốn, dưới chân trượt té một cái, bò dậy tiếp tục thất tha thất thểu chạy tiếp, trước mắt cơ hồ đều đã nhìn không thấy thân ảnh đám học sinh của bà. Bà ta có thể cảm nhận được chúng nó càng ngày càng gần, bà ta cũng biết quân đội nhất định đang chạy tới. Nhưng mà bà ta cảm thấy chính mình có lẽ là đợi không được bọn họ. Trong nháy mắt trong đầu bà ta hiện lên gương mặt chồng, con trai và con gái của bà, vừa chạy vừa rơi nước mắt. Phía sau lưng bay tới một trận hơi thở tanh hôi, ngay sau đó phần lưng bỗng nhiên một trận nóng rát đau đớn, cả người bà ta lập tức bị quăng ngã bay ra. Bà ta ngã trên mặt đất vừa thống khổ vừa hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn thấy một con quái vật thèm nhỏ dãi vọt lại chỗ bà ta, cái miệng tanh hôi trong chớp mắt liền tiến đến trước mắt bà ta, bà ta trừng lớn hai mắt tràn đầy tuyệt vọng. Nhưng lưỡi hái của Tử Thần đột nhiên im bặt trước mắt bà ta, một đạo hắc ảnh từ trên trời giáng xuống, lưỡi dao sắc bén lập tức xuyên qua từ phía sau lưng con quái vật, thanh đao nhiễm đỏ thực mau lại rút ra, quái vật lạch cạch một chút ngã xuống đất. Cam Lan đột nhiên thở hổn hển một hơi, linh hồn sắp tới con đường tử vong lần nữa trở lại trong thân thể. An Thúy nhìn một đám kẻ xâm nhập đang xông tới kia, nhanh chóng quyết định duỗi tay kéo Cam Lan lên, cõng trên lưng, chạy vài bước nhảy lên, đi xuống dưới chân núi. Cam Lan cảm nhận được chiếc lưng mảnh khảnh của thiếu nữ, có chút hoảng sợ quay đầu nhìn về phía sau, đám quỷ kia cũng vội đuổi theo. An Thúy cõng Cam Lan, rất nhanh liền đến chân núi, An Thúy buông Cam Lan ra, Cam Lan lập tức chạy tới phòng an toàn. Trong phòng an toàn có máy theo dõi bên ngoài. Học sinh bên trong thấy là giáo viên, vội vàng mở cửa cho bà ta tiến vào, sau đó lại lần nữa khóa chặt cửa, nhìn chằm chằm hình ảnh An Thúy cùng kẻ xâm nhập trên màn hình treo tường. An Thúy đã nghe được còi cảnh sát. Cô cũng không phải mỗi lần có kẻ xâm nhập xuất hiện liền phải chạy tới nơi. Nếu cô đến sớm hơn bọn họ liền sẽ động thủ, tới trễ liền trước tiên ở bên ngoài nhìn, không cần bản thân ra tay liền sẽ không ra tay lãng phí tinh lực, cũng miễn cho không cẩn thận liền kéo chân sau người khác. Nhưng mà ánh mắt của những quái vật đó đã dừng ở phòng an toàn, chắc là bởi vì nhìn thấy Cam Lan chạy vào, biết có người đang tránh ở bên trong. Chúng nó nếu là chạy vào thành phố liền không xong, mọi người đều theo bản năng liền sẽ chạy tới phòng an toàn, mà như vậy thì sẽ trở thành ba ba trong rọ bị bắt. Một hồi liền không tránh khỏi chiến đấu, ngăn chúng nó ở nơi này. An Thúy rút hai thanh đao phía sau ra ra, hai tròng mắt lãnh khốc nhìn những kẻ xâm nhập chạy như điên tiến đến kia, lưỡi dao chợt lóe, đâm qua chúng nó, trong phút chốc ánh đao lập loè, máu văng khắp nơi. Cam Lan ôm ngực, ánh mắt khẩn trương nhìn thân ảnh An Thúy, bà ta vốn cũng không quá thích nữ hiệp Vô Ảnh rất nổi danh gần đây. Có đôi khi còn bởi vì Yến Thành như fan cuồng hâm mộ cô mà không vui, nói cô là người thì cũng có thói hư tật xấu, không thể tránh việc tự coi mình là trung tâm. Nhưng mà bây giờ, người này đã không còn là người xa lạ chỉ có thể nhìn trên TV hoặc là tin tức internet chạm không tới, cô cứu bà ta, bà ta còn cảm nhận được độ ấm cùng mùi hương nhàn nhạt trên người cô, còn thấy được cả đôi mắt đen nhánh bình tĩnh làm người khác cảm thấy thập phần an tâm của cô ở khoảng cách gần. Trước đó không lâu, khi nữ hiệp Vô Ảnh hoạt động, trên mạng dần dần có một ít thanh âm trái chiều. Có người cho rằng nữ hiệp Vô Ảnh là đang đoạt công việc của quân đội, là dư thừa, cô căn bản không cần phải luôn xuất hiện, cô đang xoát cảm giác tồn tại, là vì muốn kiếm lấy hư danh…… Hiện tại xem ra, những người đó đại khái đều không có tự mình trải qua loại chuyện này, nếu không bọn họ liền sẽ biết, khi người này xuất hiện ở trong mắt người đang gặp phải sinh tử, là cỡ nào làm người ta khóc lóc thảm thiết cảm kích vạn phần vì sự hiện diện của cô. Cô là anh hùng của bọn họ. Nhóm quân nhân rốt cuộc cũng đuổi tới, nhanh chóng rút súng vây quanh. An Thúy tức khắc liền xuống sân khấu, một trận tiếng súng vang lên, toàn bộ nhóm xâm nhập giả bị An Thúy ngăn ở chân núi đều bị bắn chết. An Thúy cũng giống như dĩ vãng đã vô tung vô ảnh. Cam Lan có chút hối hận bản thân không sớm nói lời cảm tạ với cô, đại khái là sẽ không có cơ hội gặp lại. Hơn nữa…… Vì cái gì sẽ cảm thấy đôi mắt cô rất quen mắt? Giống như là đã gặp qua ở đâu rồi?°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°
29/07/2021.
<( ̄︶ ̄)>
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info