ZingTruyen.Info

Hoan Hoa Hon Tang Gioi

Edit+beta: LQNN203

Năm đó ở trong phòng thẩm vấn, Ca Diễm đã không khóc khi bị JC buộc tội.

Sau khi chứng kiến tất cả những đồng nghiệp mà cô từng coi là chiến hữu chân chính đã đích thân ký tên vào cuốn sổ chung tin rằng cô là tội phạm, cô cũng không khóc.

Bị CIA truy nã, buộc phải lẩn trốn trong nhiều năm, thậm chí những ngày cô không thể đi trên đường và phơi mình dưới ánh mặt trời như bình thường, cô cũng chưa bao giờ rơi nước mắt.

Cô luôn cho rằng khóc là một hành động yếu đuối, đối với những người đã vứt bỏ và khiến cô thất vọng, cô cảm thấy họ không xứng đáng nhìn thấy những giọt nước mắt của cô.

Nhưng, hôm nay không giống như vậy.

Khi cô nhìn thấy Bồ Tư Nguyên tiết lộ sự thật về nỗi oan suốt nhiều năm trước mặt mình, cũng đã tìm ra hung thủ thực sự và đưa hắn ra trước công lý.

Khi cô nhìn thấy những bằng chứng về việc JC có thể bị đóng đinh vào máy chém phải tốn bao nhiêu công sức để thu thập, sau bao nhiêu năm cô vẫn không tìm ra.

Khi thấy anh che chở trước người cô, trân trọng cô, bảo vệ cô.

Những giọt nước mắt vốn dĩ ở trong hốc mắt rốt cuộc như chuỗi trân châu bị đứt đoạn, từ khóe mắt cô liên tiếp lăn xuống.

Hóa ra những gì anh nói trong văn phòng L khi ấy, đều có thể truy tìm được.

Anh nói, nhờ L giúp cô sắp xếp một chỗ ở tạm thời ở Shadow, đặt một thân phận chỉ là một biện pháp ngăn chặn tạm thời, đó không phải là kết quả mà anh vừa lòng nhất. Bởi vì điều anh mong muốn nhất là giúp cô thực sự thoát khỏi tội lỗi chưa bao giờ thuộc về cô.

Anh đang ở một nơi mà em không thể nhìn thấy, khi em không biết, anh đã dành thời gian và sức lực để giúp em tìm ra sự thật.

Anh muốn phục hồi lại bản án bị xử sai của em, anh muốn em thoát khỏi tội danh.

Anh muốn từ nay về sau em có thể thản nhiên đi dưới ánh mặt trời, giống như bất kỳ người bình thường tốt bụng nào, tận hưởng cuộc sống tùy ý hạnh phúc của em.

Anh biết tất cả những khó khăn, vất vả mà em đã trải qua.

Em không cần phải lang bạt khắp nơi, không cần phải kiệt sức.

Tất cả tội danh và gánh nặng mà em mang trên lưng, hôm nay anh sẽ cởi bỏ chúng cho em.

Bởi vì anh yêu em, cho nên không muốn thấy em chịu chút ủy khuất nào.

Lúc này, Ca Diễm bỗng nhận ra, mình không bao giờ đơn độc một mình trên thế giới nữa.

Bởi vì có một người đàn ông yêu cô sâu sắc như vậy, yêu cô hơn cả bản thân mình, đem cô bảo vệ trong trái tim.

Cô có một bến cảng, có một ngôi nhà.

Sau khi nhìn thấy cô rơi nước măt, Bồ Tư Nguyên vươn tay ra nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

Anh cúi đầu, hôn lên khóe mắt cô, đem những giọt nước mắt hút đi mất, sau đó dựa vào trán cô khẽ khàng nói: "Bảo bối, đều đã qua rồi."

Cô gật gật đầu, đưa mu bàn tay lên nhanh chóng gạt đi những giọt nước mắt.

Đợi lát nữa Shadow và CIA tới đây, cô không muốn những người khác nhìn thấy bộ dáng này của mình.

Đây là những biểu hiện chân thật nhất của cảm xúc sâu trong đáy lòng cô, khi bốn bề vắng lặng, chỉ cần một mình Bồ Tư Nguyên biết là tốt rồi.

"Sau này CIA và Shadow sẽ cho anh một phiên tòa công bằng nhất. Cho dù kết quả của phiên tòa như thế nào, đều là anh xứng đáng với tội lỗi của mình, tôi sẽ không can thiệp."

Lúc này Bồ Tư Nguyên cụp mắt xuống, nhìn JC với vẻ mặt oán giận đang quỳ trên mặt đất: "Nhưng tôi có quyền cho anh một phiên tòa khác thay tình yêu của tôi."

"Nửa giờ sau, ảnh chụp và chứng cứ phạm tội của anh sẽ được công bố dưới hình thức đặc biệt cho toàn CIA, giới đặc công và những người biết anh trên khắp thế giới. Tất cả mọi người sẽ biết anh đã làm gì, Ca Diễm vô tội đã làm trở thành vật tế của anh nhiều năm qua."

Nói cách khác, cả đời JC cố gắng giữ gìn mặt mũi và lòng tự tôn, không tiếc giết người đi xây dựng công lý giả tạo, hôm nay nó đã bị đập tan đồng thời rõ ràng trước thế giới.

Mọi người sẽ biết sự thật.

Mọi người cũng sẽ biết sự vô tội của Ca Diễm - người đã bị truy nã những năm qua.

JC nghe được lời này, bỗng nhiên bắt đầu cười điên cuồng.

Anh ta giống như một con dã thú cùng đường bí lối, muốn giãy giụa lần nữa trước khi chết: "Ha ha ha... Các người lật đổ tôi, các người cho rằng mình thắng sao?"

Anh ta vừa cười, vừa u ám nhìn họ: "Các người không thể chiến thắng Osiris, từ rất lâu trước đây trước khi hắn giả chết, hắn đã ấp ủ kế hoạch thành lập Huyết Hạt Tử, bởi vì hắn tiếp nhận những âm mưu mà Ghost để lại, cho nên ngay từ ban đầu hắn đã đặt được một nền móng tốt, hắn ta sẽ chỉ khó đối phó hơn Ghost. Lúc đó hắn đã tìm thấy tôi, cũng tìm những đặc công khác hỗ trợ hắn, hiện tại dưới sự trợ giúp tích lũy nhiều năm của chúng tôi, hắn sẽ là đối thủ còn khó đối phó hơn những người trước đây các người gặp."

"Chẳng lẽ các người không cảm thấy ông trời cũng đang giúp O sao? Tình cờ, hắn có thể nhặt được em gái của Ca Diễm ở Paris, đem cô ta đưa vào hang ổ Huyết Hạt Tử, bồi dưỡng cô ta thành sát thủ. Thực ra ban đầu O không biết Ca Thiên Thiên là em gái của cô, nhưng sau khi điều tra hắn ta phát hiện cô đang tìm em gái, mới thông qua màu tóc và khuôn mặt của Ca Thiên Thiên để xác nhận. Hắn đã nhắc với tôi rất nhiều lần, hắn muốn cô tự mình đi gặp em gái ở Mexico, để cô nếm đủ đau khổ."

"... Ồ, tôi còn nghe nói, Vong linh trước khi chết, đã làm nổ chết tên tiểu tử hacker ngu ngốc đã đi theo cô nhiều năm?"

Nói đến đây, anh ta cố ý nhìn Ca Diễm, hướng đến cô nói đầy khiêu khích: "Ca Diễm, cô vẫn chưa phát hiện ra sao? Mỗi người bên cạnh cô, cuối cùng đều sẽ vì cô mà chết. Bất luận là người thân, hay là bạn bè... Thậm chí là người yêu của cô, bọn họ cuối cùng đều sẽ rời xa cô."

"Bởi vì cô sẽ sống cô đơn như vậy, cô không thể giữ lại được ai trong cuộc đời mình."

Thời điểm Ca Diễm nghe được câu cuối cùng, bàn tay rũ bên người hơi run rẩy, thậm chí trong tiềm thức cô muốn chạm vào khẩu súng sau thắt lưng mình.

JC muốn chọc giận cô bằng những lời này, nhưng đó thực sự là cơn ác mộng đã đeo bám cô rất nhiều năm.

Sau khi gặp Bồ Tư Nguyên, cơn ác mộng đã rời khỏi cô, nhưng vì cái chết của Nam Thiệu, nó lại lần nữa mơ hồ xuất hiện.

Ngay lúc này, cô bỗng nhiên nhìn thấy Bồ Tư Nguyên ở bên cạnh vươn tay ra nhanh như chớp, đè lại bàn tay cô định chạm vào súng.

Sau đó anh dùng bàn tay còn lại đấm thẳng vào mặt JC.

Cú đấm này anh dùng không ít sức lực, trực tiếp làm gãy hai cái răng của JC, cũng làm cả khuôn mặt anh ta sưng lên, máu chảy ròng ròng, bộ dáng JC nhìn qua trông thật đáng buồn và nực cười.

Đánh xong, Bồ Tư Nguyên thu tay về, nghiêng đầu nói với Ca Diễm: "Anh không muốn em làm bẩn tay."

"Em không cần nghe những lời anh ta nói, bởi vì anh ta là tội nhân. Anh ta cũng giống như O, chỉ muốn thấy mọi người đau khổ vì lời nói và hành động của chúng, điều đó khiến chúng vui sướng."

"Tính mạng của em và của anh, đều nằm trong tay chúng ta, không phải do anh ta khống chế hay tiên đoán."

Nói xong, anh không nói hai lời liền từ trên người lấy còng tay ra, còng tay JC lại, rồi dùng dây thừng trói anh ta vào một cái ghế.

Sau đó, anh đi đến cửa, đem cửa nhà JC mở ra.

Xe của CIA và Shadow đã đến cổng tiểu khu, có những tiếng còi báo vang lên từ xa.

Ca Diễm vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích nắm chặt hai lòng bàn tay, cô nhìn bóng dáng Bồ Tư Nguyên cương nghị thẳng tắp, cảm thấy trái tim mình gần như rung động trong giây lát, lại chậm rãi về lại chỗ cũ.

Hơn nữa, cô cảm thấy mình sẽ không bao giờ bị lời nói của bất kỳ ai làm cho dao động nữa.

Cô hít một một hơi thật sâu, bước đến trước mặt JC đang bị trói trên ghế.

Từ trên cao nhìn xuống JC, ánh mắt cô trầm tĩnh, không một tia gợn sóng.

"Thực sự cho đến bây giờ tôi không hiểu vì sao anh lại giết Roger và để tôi nhận tội, chính anh đã hủy hoại những người anh đã vun đắp bao nhiêu năm, hủy hoại lòng tin của người khác đối với anh, anh có thể nhận được lợi ích gì. Thậm chí tôi nghĩ tại sao anh không dứt khoát trở thành tội phạm ngay từ ban đầu, một hai phải tốn thêm sức sực làm những chuyện xấu trong bộ quần áo tốt đẹp này."

"Nhưng bây giờ, một chút tôi cũng không muốn biết lý do."

"Bởi vì tôi cảm thấy, tìm kiếm cái ác cũng giống như tìm kiếm cái tốt, trước nay đều không có bất kỳ lý do gì đáng nói."

"Cho nên, anh không thể làm tổn thương tôi được nữa."

"Tôi sẽ truy bắt bất kỳ tên tội phạm nào trên thế giới này giống như đã bắt anh và Vong linh. Tôi sẽ bắt O về quy án, ngày đó sẽ đến sớm thôi, hy vọng anh ở trong tù chờ tin vui."

Nói xong, cô không liếc mắt nhìn JC thêm nữa.

Cô rời khỏi ngôi nhà mà mình đã có những kỷ niệm đẹp, bước ra bên ngoài dưới bầu trời.

Hôm nay, cô đã hoàn toàn bước ra khỏi đám mây đen và khói mù đã đeo bám cô nhiều năm qua.

Từ nay về sau, như Bồ Tư Nguyên mong muốn, cô sẽ đi ra ngoài ánh sáng, dưới ánh mặt trời và phồn hoa.

Bồ Tư Nguyên đi theo cô đến phía trước biệt thự, bọn họ nhìn người của CIA khuôn mặt nghiêm túc nhảy xuống khỏi xe, nhanh chóng lao vào nhà JC.

Hầu hết những người trong CIA đều nhận ra Ca Diễm, bởi vì bọn họ từng truy bắt cô, kêu đánh kêu giết với cô... Khi bọn họ đi ngang qua cô, đều nhìn sâu vào mắt cô.

Ánh mắt của họ có sự hổ thẹn ảo não, cũng có kính sợ.

Người đi sau cùng là tổ trưởng CIA, người cũng tham gia vào vụ buôn bán người ở căn cứ Huyết Hạt Tử lần trước, khi sắp bước vào cửa, người nọ dừng bước chân.

Anh ta quay đầu nhìn Ca Diễm, mím môi rồi cứng ngắc nói: "... Xin lỗi."

Ca Diễm nghe được câu nói này, nhưng không nói gì, xoay người đi nhanh về phía Bồ Tư Nguyên rồi cùng lên xe

Nếu đoạn thời gian đen tối mà cô đã trải qua, là sự tôi luyện cần thiết trong cuộc đời của cô, như vậy hôm nay cô có thể đưa ra một câu trả lời thỏa đáng.

Bởi vì cô không bị đánh gục bởi thời kỳ đen tối đó, mà vẫn luôn kiên trì cho đến ngày Bồ Tư Nguyên rửa sạch tội danh cho mình.

Từ đầu đến cuối cô đã không làm thất vọng lương tâm của bản thân.

Cho nên cô không cần ai phải xin lỗi mình.

Bồ Tư Nguyên tiếp quản máy tính công cộng và riêng tư của JC trong tay Shadow và CIA để hỗ trợ cho việc bắt O. Sau đó, anh và Ca Diễm lên xe, đi đến ngôi nhà an toàn của Shadow ở Langley.

Ca Diễm dựa vào trong xe không bao lâu, cô lập tức nhận được hàng tá tin nhắn từ Đồng Giai.

Khi bấm vào tin nhắn của Đồng Giai, cô xem đến ngơ ngẩn.

Đồng Giai đã gửi cho cô rất nhiều ảnh.

Một vài bức ảnh đầu tiên là màn hình máy tính của Đồng Giai, Ngôn Tích, Từ Thịnh, Ca Thiên Thiên... Cùng các đặc công Shadow khác.

Như trong hình, màn hình máy tính của mọi người đã bị hacker chiếm đoạt.

Trong năm phút, trên màn hình máy tính của mỗi người bọn họ hiển thị hình ảnh của JC, lý lịch vẻ vang của anh ta trong CIA cùng với chứng cứ anh ta giết người và cấu kết với tội phạm.

Đồng thời, có một chứng chỉ [Hỏa Hôn] đã vĩnh viễn bị gạch tên khỏi danh sách truy nã của CIA và các cơ quan tình báo lớn trên thế giới.

Từ hôm nay trở đi, Hỏa Hôn chính thức trở thành thành viên của Shadow, căn cứ năng lực và sự cống hiến nhiều năm vì thế giới của cô, cô sẽ trở thành người lãnh đạo gần như cùng cấp với Bồ Tư Nguyên, trực tiếp báo cáo với L.

Đây là những gì cô xứng đáng nhận được.

Thế giới nợ cô quá lâu.

Mà điều này vẫn chưa kết thúc.

Những hình ảnh tiếp theo, là màn hình lớn và TV ở Shadow, các màn hình và biển quảng cáo của khắp các con phố trên thế giới ở Anh và Mỹ... Miễn là phương tiện điện tử nào có thể kết nối Internet, đều bị hacker chiếm đóng.

Trên những màn hình đó đều hiển thị các nội dung giống nhau.

Bối cảnh đều là những ngọn lửa hừng hực đốt cháy và cuồng nhiệt.

Ở giữa ngọn lửa, một cái tên đã bị gạch bỏ và thay thế bằng một cái tên khác mới toanh.

Tên bị gạch bỏ là Ksotanahtk.

Tên được thay thế là Kiss of fire (Hỏa Hôn).

Ở góc trái bên dưới màn hình, có ký hiệu của "Người phàm không sợ".

Nói cách khác, lần chiếm đóng của giới đặc công này, thậm chí hoạt động hack trên toàn thế giới với quy mô lớn xưa nay chưa từng có, được thực hiện bởi tổ chức hacker "Người phàm không sợ" do đích thân Bồ Tư Nguyên lãnh đạo.

Có hai ý tưởng trung tâm trong hoạt động này.

Thứ nhất, thông báo tội danh của JC, rửa sạch nỗi oan cho Ca Diễm.

Thứ hai, thông báo cho toàn thế giới rằng hacker chi vương Ksotanahtk, sẽ chính thức đổi tên thành Kiss of fire kể từ hôm nay.

Ca Diễm nắm chặt di động, thiếu chút nữa đem tròng mắt dán vào di động, sau này cô không nhịn được nữa, khi Bồ Tư Nguyên lùi xe vào gara, cô hất tay xuống làm vỡ màn hình điện thoại trước mặt anh.

Lúc này Bồ Tư Nguyên mới bình tĩnh tắt động cơ xe, sau đó anh cười nhạt đem điện thoại trong tay cô rút ra, lần lượt nắm chặt tay cô.

"Còn nhớ không? Lúc ở hội nghị Hắc Mao Đại em đã giả thân phận anh." Trong ánh mắt anh lóe lên một tia sáng, "Kể từ ngày hôm nay, em có thể mãi mãi lấy thân phận của anh."

Nói như vậy, anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô.

"Bởi vì em đại diện cho anh."

Trong cuộc đời anh, hãy tôn vinh tên em.






Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info