[Hoàn - Edit] [Mau Xuyên] - Lão Đại Đều Yêu Ta - Khai Hoa Bất Kết Quả.
-Chương 65: Lão tứ (2).
Editor+B: Bắc Chỉ.
Lư hương thụy thú* hương khí bay lượn lờ, Lục Hành Chu ngồi ở sau án thư, tuy cùng người bề trên nói chuyện, nhưng nhìn rất là tản mạn (lười biếng/ thoải mái).
*[Hình ảnh minh họa]
Khương Nhuế hơi vênh cằm, lời nói mang theo chỉ trích: "Bệ hạ tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, cho dù làm việc không như ý, công công dạy dỗ dễ nghe là được, vì sao phải dọa thằng bé?"
"Làm càn!" Khương Nhuế thẹn quá hóa giận, vươn tay lên bạt tai.Lục Hành Chu dễ dàng ngăn lại, hắn nhìn yếu đuối, nhưng động tác lại nhanh đến mức không thấy rõ, hơn nữa lực tay to lớn, lập tức trên cổ tay Khương Nhuế liền hằn ra một vòng vệt đỏ."Nương nương cẩn thận, tay khó chịu." Lục Hành Chu tốt lời nhắc nhở.Cổ tay dưới tay gầy yếu tinh tế, dường như gập lại là có thể gãy, bởi vì chủ nhân phẫn nộ và sợ hãi, mà nhẹ nhàng run rẩy.Thái Hậu cao quý thì thế nào, cao cao tại thượng thì thế nào, còn không phải ở trong lòng bàn hắn tay run bần bật sao?Một màn trước mặt này, làm trong lòng Lục Hành Chu ngoại trừ vui thích ra lại thêm một cảm giác hưng phấn bí ẩn.Nhân lúc hắn thất thần trong nháy mắt, Khương Nhuế tránh ra, trở tay lại là một cái tát, "Vô sỉ!"Lúc này đây hắn không ngăn lại, vững chắc ăn một tát.Không đau lắm, tay kia vừa rồi bị hắn nắm đã tê rần, dùng không nhiều lực. Vệt đỏ đã thành xanh tím, xấu xí một vòng quanh cổ tay trắng nõn nhỏ gầy, như cổ thiên nga mỹ lệ bị tròng lên xiềng xích lạnh băng, nhìn đáng thương, lại cũng dễ dàng làm người ta nảy sinh một ít ý tưởng âm u.Trong đại điện động tĩnh lớn như thế, cung nữ nội thị canh giữ ở bên ngoài lại không ai dám đi vào, chỉ có Hàm Yên ở nội điện đang trông giữ tiểu hoàng đế đánh bạo chạy vào, "Nương nương?" Bầu không khí giằng co bị đánh vỡ, Khương Nhuế xoay người liền đi, bóng dáng mang theo một chút hoảng loạn.Ngón tay cái mân mê khóe miệng, thần sắc Lục Hành Chu khó lường."Đốc chủ, cần phải thỉnh thái y không ạ?""Không cần." Hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, giọng điệu mềm nhẹ, "Đúng rồi, để thái y đi xem Thái Hậu nương nương đi, đừng để tức giận làm hỏng thân thể."Đây mà là lo lắng thân thể Thái Hậu tức điên à, là e sợ Thái Hậu không đủ tức giận ấy chứ.Tiểu thái giám cẩn thận ngẩng đầu nhìn Lục Hành Chu, lập tức cong eo đã thấp còn thấp hơn: "Dạ."Trong Trường An cung, Hàm Yên lo lắng sốt ruột nhìn Khương Nhuế: "Nương nương cần gì phải vậy, Lục công công quyền thế to lớn, trong triều không ai dám chĩa mũi nhọn vào hắn, huống chi nương nương còn ở trong thâm cung, bên cạnh lại không có ai. Lúc trước nương nương vẫn luôn dạy nô tì, nhẫn nhịn không nhiều lời, mới có thể bảo toàn bản thân, xưa nay lâu như vậy đều nhịn được, sao hôm nay lại không nhịn được chứ?"Khương Nhuế dựa vào giường nệm, nhẹ thở ra, nghe vậy mở mắt ra, nói: "Lúc trước có thể nhịn, là do Lục Hành Chu nguyện ý để ta nhịn, bây giờ ta và phụ thân tính kế bại lộ, nếu không buông tay đánh cuộc, chỉ sợ đến cơ hội nhịn cũng không có.""Vậy..." Hàm Yên cẩn thận nhìn ngoài điện, nhỏ giọng nói: "Qua nhiều ngày như vậy, chỗ Lục công công cũng không có động tĩnh gì, có khi nào hắn không biết việc này không ạ?""Trong cung này nào có chuyện hắn không biết." Khương Nhuế cười khổ.Lục Hành Chu không có hành động, giống như mèo vờn chuột, chờ Tạ Thái hậu tự mình hù chết mình mà thôi, nhưng hôm nay cô tới, hắn thấy "Tạ Thái hậu" không chết, chưa chắc còn có tâm tư tiếp tục chơi. Rốt cuộc, trong mắt hắn Tạ Thái hậu chỉ là con rối, con rối đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời.Hàm Yên còn muốn nói nữa, ngoài điện cung nữ tới báo, thái y tới thỉnh mạch cho Thái Hậu nương nương."Đang êm đẹp thỉnh mạch cái gì? Không phải hôm qua mới khám mạch, nói mạch tượng bình an hay sao?" Hàm Yên nhíu mày."Nô tỳ không biết.""Ta mệt mỏi, bảo thái y trở về đi." Khương Nhuế lên tiếng."Dạ." Kia cung nữ đi ra ngoài truyền lời, một lát sau lại quay về, nơm nớp lo sợ nói: "Thái y nói là phụng mệnh Lục công công, nếu không thể bắt mạch cho nương nương, chỉ sợ không có cách nào trở về phục mệnh, thỉnh nương nương khai ân."Hàm Yên kinh ngạc, tức giận nói: "Đây, đây quả thực là khinh người quá đáng mà!"Khương Nhuế mặt trầm như nước, bỗng nhiên phất tay đánh đổ chung trà."Nương nương bớt giận." Hàm Yên và cung nữ vội nói.Hồi lâu, cô lại thở dài một tiếng, "Thôi, mời thái y tiến vào."Hàm Yên lập tức đỡ cô ngồi dậy, lại buông sa mành, ngoài sa mành đặt bàn nhỏ, trên bàn đặt một cái gối nhỏ.Khương Nhuế vươn tay trên đặt gối, lộ ra một vòng xanh tím, ở trên da thịt trắng nõn có vẻ càng thêm dữ tợn.Hàm Yên hít vào một hơi. Trước khi ra cửa, trên tay nương nương rõ ràng không có vết máu đọng này, mà trong hoàng cung, lại có ai dám làm càn như thế? Chỉ có một người kia thôi.
"Khăn." Khương Nhuế mở miệng nhắc nhở.Hàm Yên lúc này mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng phủ khăn tay lên tay cô.
Thái y tới, đương nhiên khám không ra cái gì, chỉ nói vài câu phượng thể hư hại, vẫn phải cẩn thận điều trị.Y vừa đi, Hàm Yên liền đỏ hốc mắt, yên lặng rơi lệ trước giường .Khương Nhuế đang suy nghĩ, nhất thời không phát hiện ra, chờ thêm một lúc, mới thấy mắt nàng khóc sưng húp cả lên, ngạc nhiên nói: "Làm sao vậy? Có phải trong người khó chịu không?""Nô tỳ không sao ạ, nương nương chịu ủy khuất rồi..." Hàm Yên nghẹn ngào không ngừng.Khương Nhuế không rõ vì sao bỗng nhiên nàng lại thương cảm như thế, nhìn nàng khóc đến đáng thương, liền khuyên bảo: "Đừng khóc, không phải hôm qua ngươi nói hoa đào trong Ngự Hoa Viên nở rất đẹp sao? Đi gọi người chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta ngắm hoa.""Vâng." Hàm Yên cũng muốn tìm chút chuyện làm cô thoải mái, thút tha thút thít rời đi.Một bên khác, tiểu thái giám đang báo cáo với Lục Hành Chu chuyện phát sinh trong Trường An cung.Khi y nói đến đoạn Thái Hậu tức giận đánh đổ chung trà, cuối cùng vẫn không thể không để thái y đi vào thỉnh mạch, thần sắc trên mặt Lục Hành Chu rõ ràng vui thích.
Tiểu thái giám nhìn thấy thầm nghĩ quả nhiên, đốc chủ này chính là muốn chọc giận Thái Hậu nương nương.Tiếng vang trong điện hôm nay bọn họ đều nghe thấy được, lúc trước không biết vì sao Thái Hậu tức giận, lại có can đảm vả đốc chủ một phát, thật sự làm người ta hoảng đến rớt cằm.Càng ngoài dự kiến của bọn họ chính là đốc chủ hình như không tức giận kia.Thế nhưng có thể tưởng tượng, ngày tháng sau này của Trường An cung sợ là không mấy lạc quan.Lời editor: Có mấy lời ta muốn tâm sự mỏng...Quả thật giờ khó tìm được bộ truyện nào hợp ý... nhất là mau xuyên...Không biết các nàng có kén truyện không chứ riêng ta thì cực kỳ kén luôn ấy... Khi đọc một chỗ nào đó phi logic, vô lý là ta phải tự đặt câu hỏi? Tại sao lại thế? ... Vâng, tại vì kịch bản nó thế :v.Khi đọc truyện ta đều để ý cốt truyện và tính logic (đặt lên hàng đầu), sự phi lý vượt qua ranh giới thì... "/Chát/ Ở đây ta là thần, là luật, các người không đọc được thì cút." - main sad.Đơn giản là click back thôi :v(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
23/06/2019 – Hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info