ZingTruyen.Info

Giáo bá tiểu mỹ nhân _ Đang Beta

Chương 60: Anh thích em

Almira981

Không biết có phải do nồng độ cồn trong bánh bao hấp rượu quá cao hay là do tửu lượng của Liễu Nhất quá kém, sau khi bốn người ăn uống xong ra khỏi nhà ăn, rõ ràng là người uống ít nhất trong đám, lại cố tình là người đỏ mặt nhất.

Khuôn mặt như ngọc nhỏ nhắn giống như dùng bút vẽ tô lên hai luồng đỏ ửng, ánh mắt Liễu Nhất nửa tỉnh nửa mê, thời điểm xuống cầu thang thiếu chút nữa trượt chân, may mắn Hạ Nghị bên cạnh vẫn luôn chú ý cậu, biết tình huống không đúng đúng lúc ôm lấy thắt lưng cậu đem người kéo vào lòng.

Liễu Nhất đưa tay đè huyệt Thái Dương, có chút mê mang ngẩng đầu nhìn người ôm mình, con ngươi xinh đẹp ngập nước tràn đầy hoang mang, Hạ Nghị nhìn mắt hạnh vô tội của người trong lòng chỉ cảm thấy yết hầu kéo căng, nếu không phải còn e ngại Liễu Triết như hổ rình mồi bên cạnh, hắn nhất định sẽ cúi đầu ngăn lại cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch kia.

Hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, nhẹ giọng hỏi: "Say?"

". . . . . . Không, không có. Chính là. . . . . . Ngô, đầu óc có chút choáng váng."

Liễu Nhất hoàn toàn không ý thức được mình bị người khác ôm thắt lưng có cái gì không đúng, kiên định lắc đầu, thanh âm lại không quá giống bình thường, có chút ngây ngô, nghe như nào cũng giống như đang làm nũng. Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Hạ Nghị nhìn khuôn mặt không hề phòng bị kia yết hầu lặng lẽ lên xuống hai lần, cánh tay không tự giác buộc chặt, gần hai tháng không cùng người kia thân mật, hiện tại người ngay trong lòng còn phải chịu đựng không được hôn, loại cảm giác này thật con mẹ nó ngột ngạt.

Liễu Triết ở một bên thấy ánh mắt của Hạ Nghị dân dần hóa sói vội vàng đem Liễu Nhất từ trong ngực hắn túm ra, ngăn cách hai người sau đó lo lắng nhìn em trai "Có chỗ nào không thoải mái?"

"Anh, em không sao."

Liễu Nhất ngẩng đầu cười nhu thuận với Liễu Triết, nói xong lại tự nhiên vượt qua Liễu Triết dán tới bên cạnh Hạ Nghị, đôi mắt trông mong nhìn nam sinh vừa chờ mong vừa ủy khuất hỏi, "Hạ Nghị, cậu ngày mai còn có thể tới tìm tôi sao?" Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Hạ Nghị nghe vậy chỉ cảm thấy nơi yếu ớt nhất của trái tim giống như bị chiếc đao nhỏ nhẹ nhàng vờn một vòng, từng chút máu đỏ rỉ ra, âm ỉ đau nhức.

Tính cách người này đơn giản như vậy, thích một người liền toàn tâm toàn ý đối tốt người ta, cậu không biết tính toán mưu kế, cũng vĩnh viễn không nỡ để người mình thích khó xử.

Hắn thật may mắn, thích một người đáng yêu như vậy đồng thời cũng được người này thích.

"Sẽ. Về sau cũng sẽ luôn bên cậu."

Hạ Nghị nhìn cặp mắt hạnh kia trần đầy chờ mong gằn từng tiếng trịnh trọng hứa hẹn.

Liễu Nhất nghe vậy nở nụ cười, thỏa mãn giống đứa trẻ được cho kẹo, Hạ Nghị nhìn khuôn mặt đơn thuần của cậu không tự chủ cong khóe miệng.

Liễu Triết ở một bên thấy vậy cơ tim tắc nghẽn, em trai làm sao có thể như vậy, ít nhất cũng phải để đối phương dỗ một hồi mới được tha thứ, tên hỗn đản kia còn chưa giải thích làm sao đã tự mình dán lên rồi? !

Tô Tế ở bên cạnh thấy Liễu Triết biểu tình khó coi giống như bảo bối quan trọng nhất nhà bị đoạt mất, trong lòng buồn cười, đưa tay ở hắn thắt lưng véo một phen, nhắc nhở nói: "Hai bạn nhỏ tình cảm tốt như vậy nên cao hứng mới phải, người làm anh trai như anh đừng quá nhỏ mọn."

"Em không hiểu, xú tiểu tử kia trước đó chọc Nhất Nhất mất hứng, ngay cả câu giải thích cũng không có." Liễu Triết căm giận nói.

Tô Tế liếc mắt xem thường, thầm nghĩ hắn chính là tìm cớ cho tính đệ khống của mình, nguy hiểm mở miệng: "Nói như vậy, đối với việc tối hôm qua bị người nào đó làm đau như vậy, em có phải nên cùng anh ầm ĩ một trận?" Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

"Tính chất không giống. . . . . ."

Liễu Triết còn muốn phản bác lại nhận được ánh mắt cảnh cáo tựa tiếu phi tiếu của Tô Tế liền không tình nguyện đem lời định nói nuốt xuống, lấy lòng ôm thắt lưng hắn, "Chỗ nào đau, lão công xoa xoa...cho em."

Tô Tế kiễng chân mập mờ ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng đáp: "Bắp đùi đau."

"Hiện tại trở về. . . . . ."

Liễu Triết nghe vậy trong lòng nóng lên, vừa muốn mở miệng nói trở về, Liễu Nhất đột nhiên đi tới, nhu thuận hỏi, "Anh trai, đêm nay mời Hạ Nghị ở lại đây được chứ?"

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn chờ mong của em trai, Liễu Triết trong lòng mắng câu thô tục cũng không cam lòng trách cứ, vì thế quyết đoán đem phẫn nộ dời đến vẻ mặt cười đến thiếu đánh của Hạ Nghị.

Hạ Nghị thấy thế một chút cũng không hoảng, bình tĩnh uy hiếp, "Anh cả nếu không chào đón, Nhất Nhất đến khách sạn cùng em cũng được."

Liễu Nhất nghe vậy phối hợp gật đầu, vẻ mặt thuần khiết giống như bé cưng lớp mầm, hoàn toàn không nhận thấy được lửa giận của anh mình.

"Rất tốt, nhiều người náo nhiệt."

Liễu Triết tức giận đến muốn đánh người hoàn toàn không muốn nói chuyện, Tô Tế ở một bên thay hắn mở miệng, Liễu Triết nghe vậy cũng không phản đối, coi như là ngầm đồng ý .

"Cám ơn anh trai." Liễu Nhất nho nhỏ hoan hô một tiếng, vui vẻ giống như bạn nhỏ được ba mẹ đồng ý cho quen bạn mới.

"Cám ơn anh Tô, cũng cám ơn anh cả."

Hạ Nghị gật gật đầu với Tô Tế, hắn xem như đã nhìn ra, anh vợ sợ vợ không phải một hai chút, tấm tắc. . . . . . Thời điểm gây khó dễ mình so với ai khác cũng mạnh mẽ hơn, tới trước mặt Tô Tế quả thực tựa như thay đổi thành một người khác. Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Nguyên bản sau khi ăn xong còn có hạng mục ca hát, bất quá ngại thân thể Tô Tế khó chịu, Hạ Nghị hiện tại thầm nghĩ cùng tiểu mỹ nhân của mình một chỗ lại càng không muốn tham dự, Liễu Nhất có chút say, ngoan ngoãn quấn quít lấy Hạ Nghị không phát biểu ý kiến.

Vợ thân thể không thoải mái, em trai trong mắt đã hoàn toàn không có người anh trai là hắn, Liễu Triết đau lòng cùng cực, cũng không còn tâm trạng ca hát .

Vì thế đoàn người dứt khoát trở về nhà trọ.

Thân thể Tô Tế là thật sự không thoải mái, Liễu Triết cũng không còn tâm trạng cùng Hạ Nghị so đo, dứt khoát mắt không thấy tâm không phiền ôm người trực tiếp trở về phòng ngủ chính, Liễu Nhất vui vẻ dẫn Hạ Nghị vào phòng mình.

"Ngô. . . . . ."

Theo tiếng đóng cửa thanh thúy, Liễu Nhất đột nhiên bị người trở mình đè lên tường, thắt lưng căng thẳng, kính mắt bị một bàn tay to tháo xuống, trên môi nhanh chóng bị nhiệt nóng áp lên, miệng bị người không chút do dự hôn lên .

Hạ Nghị gần như vội vàng gặm cắn môi cậu, thời điểm vừa gặp mặt ở nhà ăn hắn đã muốn làm như vậy .

"Ừm?"

Liễu Nhất trừng lớn một đôi mắt hạnh xinh đẹp vô tội nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, trên môi truyền đến một cỗ cảm xúc ẩm ướt tê dại, miệng bị đẩy ra, đầu lưỡi bị đối phương cuốn lấy, nước miếng không kịp nuốt xuống tràn ra bên ngoài, cậu hậu tri hậu giác đưa tay từ chối, lại bị hôn càng thêm xâm nhập.

Hạ Nghị đột nhiên mở mắt, bốn mắt nhìn nhau, bốn môi cùng dán, hai người nhìn mình trong mắt của đối phương, một người tất cả đều là hồn nhiên, một người lại tràn đầy dục vọng.

Hạ Nghị cứ như vậy mở to mắt nhìn đôi mắt xinh đẹp kia, ở trong miệng cậu tùy ý quét vài vòng, làm cho người trong lòng "Huh" kháng nghị mới chậm rãi rút khỏi môi cậu.

Không đợi Liễu Nhất phản ứng lại, thanh âm so với ngày thường nhiều hơn vài phần trầm thấp gợi cảm, ôn nhu mê hoặc nói: "Bảo bối, đem ánh mắt nhắm lại, để anh hôn em."

"Tôi. . . . . ."

Bảo bối và vân vân từ miệng Hạ Nghị gọi ra uy lực thật sự quá lớn, Liễu Nhất chỉ cảm thấy lý trí vừa mới nhặt lên bị giọng nam ôn nhu này nháy mắt đánh nát, đỏ mặt nhắm mắt lại, dịu ngoan chấp nhận đối phương khi thì ôn nhu khi thì thô lỗ hôn mình. Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Hạ Nghị như là người đi đường giữa sa mạc khát hồi lâu rốt cục gặp nguồn nước, đem người trong lòng hôn đến sưng đỏ mới lưu luyến rời đi.

Liễu Nhất cảm giác trên môi có chút nóng bỏng khó chịu, có chút nghĩ mà sợ dán lưng vào tường phía sau, nhỏ giọng hỏi: "Hôn, hôn xong rồi sao?"

Hạ Nghị thấy cậu biểu tình phòng bị bật cười, cố ý đùa: "Không, vẫn muốn hôn làm sao bây giờ?"

"Không được, sẽ rách da." Liễu Nhất vội vàng lắc đầu, lý do đầy đủ cự tuyệt.

"Ha ha?"

Hạ Nghị bị bộ dáng nghiêm túc của cậu chọc cười, bàn tay to dùng sức đem người ấn hướng mình, thân thể hai người cách vải vóc hơi mỏng dán lại cùng nhau.

Mới từ bên ngoài trở về, độ ấm trên người hai người còn rất cao, cách vải dệt cũng có thể cảm giác được nhiệt độ của đối phương, Liễu Nhất theo bản năng giãy dụa, Hạ Nghị đột nhiên nghiêm túc mở miệng: "Bạn học Liễu Nhất, em đồng ý làm bạn trai của anh chứ?"

Liễu Nhất nhất thời đình chỉ giãy dụa, cái miệng nhỏ nhắn kinh ngạc mở lớn, biểu tình trên mặt có bất ngờ không xác định, dù sao Hạ Nghị trước kia vẫn luôn gọi mình là "Bạn trai", nhưng điều này cũng không có nghĩa cả hai là quan hệ yêu đương, cậu không biết lần này Hạ Nghị nói "Bạn trai" có phải là ý tứ kia không. Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Hạ Nghị tựa hồ đã hiểu nghi vấn của cậu, dứt khoát trực tiếp tỏ tình: "Anh thích em, là loại thích muốn cùng em kết hôn."

Nhìn biểu tình cùng ngữ khí của Hạ Nghị cũng không giống nói giỡn, nhưng người này trước kia rất hay nói giỡn, còn luôn đối với cậu lỗ mãng như vậy, Liễu Nhất vừa kích động vừa không có cảm giác an toàn hỏi: "Cậu là nghiêm túc, hay là cùng tôi nói giỡn?"

"Cho tới bây giờ đều không phải vui đùa, mỗi một lần hôn em đều là nghiêm túc." Hạ Nghị kiên nhẫn giải thích, "Mỗi lần gọi em "bạn trai" cũng là nghiêm túc."

Liễu Nhất nghe vậy cảm động, nguyên lai không phải mình một người tự mình đa tình, trong lòng ngọt muốn đáp lại, lại nhớ tới trước nghỉ hè người này đối với mình "lạnh nhạt" , vội vàng truy hỏi: "Vậy cậu cùng nữ sinh kia là xảy ra chuyện gì, cậu cũng thích cô ấy sao?"

"Anh thoạt nhìn là người lăng nhăng như vậy?"

Hạ Nghị nghe vậy biểu tình một lời khó nói hết, ở trong lòng tiểu mỹ nhân mình rốt cuộc phải có hình tượng như thế nào, là lãng tử phong lưu có thể đồng thời thích hai người?

"Trước đây cậu cùng cô ấy. . . . . . Ở trước cửa, tôi nhìn thấy rồi."

Liễu Nhất ngữ khí ê ẩm có chút ủy khuất, Hạ Nghị người này rất tiêu sái, hắn luôn tùy tâm sở dục, thoạt nhìn không cần bạn bè cũng không để ý đánh giá của bất luận kẻ nào, tiêu sái làm cho người ta cảm thấy giống một cơn gió không bắt được, cậu thích người này nhưng cũng đối với bản thân không tin tưởng.

Hạ Nghị nghe vậy cố gắng nhớ lại một phen, hẳn là lần mình về trường học bị Tôn Tuyết chặn trước cửa, hắn nguyên bản chính là vì gặp Liễu Nhất mới về trường, nữ nhân kia quấn quít lấy hắn không tha, hắn sợ nữ nhân kia tìm Liễu Nhất gây phiền toái mới không vào trường học, không nghĩ tới một lần như vậy cũng có thể bị hiểu lầm.

Chuyện này ở trong lòng tiểu mỹ nhân còn không biết đắn đo bao lâu, người này thế nhưng trộm khó chịu cũng không nói với hắn, thật sự là cần dạy dỗ.

Hạ Nghị nghĩ vậy không có trực tiếp giải thích, hỏi ngược lại: "Lúc ấy vì sao không trực tiếp hỏi anh?"

"Cậu bận, tôi không muốn quấy rầy cậu."

Liễu Nhất nhỏ giọng nói, kỳ thật là do cậu cảm thấy mình không có tư cách hỏi, thời điểm kia Hạ Nghị tuy rằng ngoài miệng gọi cậu là "Bạn trai", nhưng hai người cũng không phải quan hệ yêu đương.

Hạ Nghị thấy cậu vẻ mặt "hiểu chuyện lại ủy khuất" vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, đưa tay đem người ôm lấy đi tới bên giường, tự mình kéo ra ghế cạnh giường ngồi đối diện cậu, để hai người duy trì tư thế mặt đối mặt nghiêm túc giải thích chuyện phát sinh vào đoạn thời gian trước.

". . . . . . Sự tình chính là như vậy, trong nhà một đống việc loạn thất bát tao không muốn khiến em lo lắng." Tất cả các bản đăng ngoài wattpad đều là ăn cắp

Hạ Nghị giấu đi một ít chuyện nghiêm trọng, chỉ đại khái khai báo một chút hiện trạng trong nhà, thấy biểu tình Liễu Nhất từ ủy khuất biến thành đau lòng, xấu xa hỏi, "Nếu anh thật sự cùng cô ấy kết giao, em làm sao bây giờ?"

"Tôi sẽ không thích cậu." Liễu Nhất ngữ khí rất bị thương cũng rất nghiêm túc.

Hạ Nghị bắt lấy chữ mấu chốt, vừa hưng phấn vừa tò mò hỏi: "Cho nên, bảo bối, em là khi nào thì thích anh?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info