ZingTruyen.Info

Edited | Đừng theo đuổi tôi, không có kết quả - Nhiệt Đáo Hôn Quyết | BHTT

Chương 63: Đào đổng, đã ba tháng rồi!

salteatsugar

Đào Hựu Tình bình thản ung dung mà nhìn Chu phó tổng với vẻ mặt bối rối đối diện, hai chân chéo qua sau đó chậm rãi mà vuốt ngôi sao trên lắc tay, cười nửa miệng hỏi: "Thế nào, Chu phó tổng có thể đáp ứng điều kiện này của tôi không? Nếu có thể nói, tôi lập tức sẽ nhảy qua Hưng Lan ngay lập tức."

Chu Thiến lặng im lặng uống một ngụm trà ấm, ấm ấm lòng phổi, cũng làm tâm tình hòa hoãn một chút, trên mặt một lần nữa nở nụ cười chuyên nghiệp: "Thứ tôi nói thẳng Giang tiểu thư, cô như vậy chỉ sợ đó không phải là một điều kiện?"

Đổi chủ, là nữ, họ Viên, tên là Sơ Nhụy —— cái này còn xem là "Một điều kiện" sao?

Đào Hựu Tình nói có sách mách có chứng nói: "Tại sao không, cô tổng hợp một chút còn không phải sao? ' Chủ của Hưng Lan là Viên Sơ Nhuỵ tôi sẽ lập tức đi.', một điều kiện đó thôi, không sai."

Chu Thiến buông tách trà, chống cằm nhìn chăm chú Đào Hựu Tình. Lúc trước nàng tưởng tượng vô số cảnh, nghĩ tới Đào Hựu Tình có lẽ rất khó thuyết phục, có lẽ đối với Hưng Lan có ác cảm rất lớn, chỉ là không nghĩ tới cảm tình của người này đối với người chủ Viên Sơ Nhụy lại sâu như vậy.

Nàng cũng đã tra qua Đào Hựu Tình và Viên Sơ Nhụy, ở trên chương trình game show thấy quan hệ hai người thật sự tốt, Viên Sơ Nhụy biểu hiện thân thuộc thân cận vượt qua quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng dù sao cũng là chương trình, nàng không biết chuẩn xác đó là thật sự hay là giả, lỡ như có kịch bản thì sao? Huống chi Viên Sơ Nhụy mới cùng Đào Hựu Tình tham gia một chương trình, tính tham khảo cũng không đủ.

Chuyện Viên Sơ Nhụy tự mình làm người đại diện cho Đào Hựu Tình nàng đã có nghe thấy, nhưng nàng cũng biết chị gái Chu Dĩ Nhu nhà mình đã từng tìm đến Đào Hựu Tình vài lần, cho nên nàng hợp lý hoài nghi, Viên Sơ Nhụy nguyện ý làm người đại diện cho Đào Hựu Tình chỉ là vì đối phó với Chu Dĩ Nhu, phòng ngừa người của mình bị cướp đi.

Nói thật ra, nếu Đào Hựu Tình là nghệ sĩ của nàng, còn bị chủ của công ty khác đi theo hẹn mãi, nàng cũng sẽ tự mình ở bên cạnh Đào Hựu Tình, để phòng ngừa người của mình bị đào đi mất.

Quá nhiều thông tin nàng cũng không có, nàng đã từng có ý đồ đi đào chuyện 5 năm yên ắng kia của Đào Hựu Tình, đổi lấy lại là cảnh cáo của Chu Dĩ Nhu. Chu Dĩ Nhu hiển nhiên không muốn nàng chạm vào đoạn quá khứ kia của Đào Hựu Tình, nhưng đến tột cùng là vì sao thì Chu Dĩ Nhu cũng không cho nàng đáp án.

Hoặc là nói, Chu Dĩ Nhu luôn luôn không thích nhiều lời với nàng.

Chu Thiến vẫn duy trì lễ phép mỉm cười: "Xem ra quan hệ Giang tiểu thư cùng Tiểu Viên Đổng thật sự rất tốt, là tôi tính toán sai rồi."

Đều là con gái Giang gia, Giang Nhã Lăng thích Viên Sơ Nhụy như vậy mà cũng bị đào tới Hưng Lan, Đào Hựu Tình mới vừa trở lại Giang gia, thời gian quen biết Viên Sơ Nhụy còn không dài bằng Giang Nhã Lăng, kết quả lại khăng khăng một mực đối với Viên Sơ Nhụy như thế thế, thật là thần kỳ. Lại hoặc là, nội tâm Đào Hựu Tình bài xích Hưng Lan, thậm chí là bài xích Chu Dĩ Nhu, cho nên mới mượn Viên Sơ Nhụy chèn ép Hưng Lan.

Chu Thiến hơi thêm suy tư, nói: "Tôi đoán Giang tiểu thư có lẽ không thích chị gái của tôi?"

"Chú ý dùng từ." Đào Hựu Tình nhắc nhở nói, "Là ' đặc biệt không thích '."

Đào Hựu Tình đạm nhiên hỏi: "Chủ quản Hưng Lan các người Chu Dĩ Nhu năm đó bức tôi giải nghệ, chèn ép tôi, làm tôi mất 5 năm không có tiếng tăm gì, ở dưới cục diện như vậy thì Hưng Lan các người còn có lập trường gì kêu tôi trở về?"

Chu Thiến nói: "Tôi cũng không phải lấy lập trường chị ấy mời cô trở về, mà là lấy lập trường của tôi." Lại chắc chắn nói, "Có tôi ở đây, Hưng Lan không ai có khả năng động vào cô."

Nếu muốn ở Hưng Lan làm ra công trạng cho Chu Lị Quân xem, nàng sẽ nhất định sẽ bảo hộ những nghệ sĩ mình nhìn trúng chu toàn, bảo đảm bọn họ thuận lợi thành danh, trở thành nghệ sĩ đỉnh lưu.

Chuyện này không chỉ có liên quan đến đến công trạng của nàng, còn liên quan đến chuyện nàng ở Hưng Lan tạo lập uy thế uy tín. Ai cũng có thể động vào người của nàng, vậy nàng còn làm phó tổng gì nữa? Tương lai làm sao có thể đi lên vị trí cao hơn? Không có uy tín lãnh đạo, khó có thể phục chúng.

Đào Hựu Tình cười nhẹ, nụ cười xinh đẹp tuyệt trần, nhưng lời nói lại mang theo vẻ tràn ngập cảm giác hiện thực: "Chu phó tổng, trước khi nói ra những lời này, hay là trước hết hãy nghĩ tới người còn đè nặng trên đầu cô là ai đi"

Người ngoài mới mặc kệ người này có chí lớn thế nào, trước khi Chu Dĩ Nhu còn chưa xuống đài thì cũng chỉ là phó tổng. Một phó tổng, làm sao có thể dõng dạc nói không ai có khả năng động mình?

Nàng lại không tin Chu Dĩ Nhu sẽ an phận thủ thường, không đụng người này.

Cho nên đi tranh đi Chu phó tổng. Ở trong lòng Đào Hựu Tình giảo hoạt nghĩ, đi tranh với Chu Dĩ Nhu, đi theo Chu Dĩ Nhu đoạt, cho đến khi sở hữu quyền khống chế trong tay mình rồi thì mới có tự tin nói những lời này, mới làm người ta tin phục.

Sau khi nghĩ xong nàng đã cảm thấy chính mình đã học hư từ Viên Sơ Nhụy, hiện tại nàng vừa nói lời ngầm cũng lại nói bóng nói gió, xui khiến người đi ta đi gây chiến thương trường!

Đào Tiên Nữ: 【 Chiến, đánh nhau đi!.JPG】

Chu Thiến không ngốc, không đến mức nghe không ra ẩn ý trong lời nàng nói, còn thông minh mà nói theo: "Giang tiểu thư là người thông minh, nhưng việc tôi ngồi ở chỗ này cùng cô nói điều kiện, không phải cũng là vì đang nỗ lực ở Hưng Lan sao?"

Nỗ lực mang người kia về, nỗ lực làm tâm Chu Lị Quân nhìn về phía nàng, nếu không nàng cần gì đến nỗi chạy tới đoạt người cùng người muốn hợp tác với mình Viên Sơ Nhụy?

Đào Hựu Tình khách khí nói: "Vậy mong Chu phó tổng đổi phương pháp đi, muốn tôi là không thể được." Lại nhắc nhở nói, "Lần sau, Chu phó tổng tìm hiểu cho kỹ rồi lại ra tay, miễn cho lại đá trúng ván sắt như tôi."

Quan hệ của nàng cùng Viên Sơ Nhụy, không phải người khác tùy tiện lấy vài điều kiện là có thể châm ngòi. Hơn nữa người khác có thể cho nàng, Viên Sơ Nhụy cũng có thể cho, thậm chí có thể cho càng nhiều lại càng tốt hơn.

Trái tim Viên Sơ Nhụy còn cho nàng, nên nàng sẽ càng chân thành tha thiết hơn, nàng sẽ không cô phụ Viên Sơ Nhụy, tuyệt đối sẽ không.

Đào Hựu Tình thành khẩn nói xong kiến nghị của mình rồi cũng không muốn lại ở lại lâu, chỉ muốn nhanh chóng trở lại bên Viên Sơ Nhụy để hít thở không khí trong lành, một bên đứng dậy một bên kỳ quái nói: "Tôi thật là không nghĩ ra làm sao cô sẽ nghĩ đến đây để đào tôi, là quan hệ của tôi cùng Tiểu Viên Đổng tốt quá, tốt đến giống nhựa dẻo sao?"

Không hẳn là không hẳn vậy, nàng cùng thực tập sinh nhà nàng có thể cung cấp cho mọi người hàng trăm triệu tấn cẩu lương mỗi ngày mà!

Chu Thiến không giấu giếm, bình tĩnh dựa lưng vào ghế: ""Bản tính con người không thể chịu được cám dỗ, ít nhất là đối với hầu hết mọi người, cho nên dù kết quả có ra sao, tôi đều sẽ thử một lần, thử cũng không thử đã từ bỏ vậy quá đáng tiếc."

Đào Hựu Tình hơi hơi dừng bước, không biết nghĩ tới cái gì, giọng điệu nhẹ nhàn phản bác người kia: ""Bản chất con người rất phức tạp, không dễ dàng để đưa ra kết luận như vậy đâu."

Đào Hựu Tình thong thả nâng cằm lên, trịnh thượng nhìn người kia: "Cũng đừng tùy tiện phỏng đoán suy nghĩ của tôi, hôm nay tôi sẽ nói rõ ràng lời này cùng Hưng Lan mấy người, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không quay lại Hưng Lan, bất luận tương lai như thế nào, tôi cam tâm tình nguyện ở lại Nguyệt Vịnh."

"Viên Sơ Nhụy mới là lựa chọn tốt nhất trong đời này của tôi."

Viên Sơ Nhụy là lựa chọn muộn của nàng, nhưng cũng là lựa chọn nàng không hối hận nhất.

Nàng sớm đã nhìn rõ trái tim mình, nó nói nó nguyện ý, bất luận tương lai như thế nào cũng phải ở bên cạnh Viên Sơ Nhụy, cùng chị ấy, trở thành nghệ sĩ của chị...... Cùng với trở thành người yêu chân thành của chị ấy.

Chu Thiến tự hướng lên trên nhìn nàng, hai mắt trong veo sáng ngời như sao trong đêm đen, dưới sao có sự kiên nghị không thể nghi ngờ, cũng là tấm lòng của nàng đối với Viên Sơ Nhụy.

Chu Thiến sững sờ, tựa hồ có phát hiện cái gì, nhưng lại dường như cái gì cũng chưa nhìn ra được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn nàng người đi ra cửa phòng.

"Chờ một chút." Chu Thiến bỗng nhiên gọi nàng lại.

Đào Hựu Tình khách khí xoay người: "Chu phó tổng còn có chuyện gì?"

"Thật xin lỗi." Chu Thiến đột nhiên nói, "5 năm trước tôi không thể giữ được cô."

Đào Hựu Tình nghe vậy sửng sốt hơi chau mày, hiển nhiên không rõ ràng người kia đang nói cái gì, chuyện 5 năm trước liên quan gì đến người kia?

Chu Thiến nói ra một tiếng "Thật xin lỗi", tâm bỗng nhiên dễ chịu rất nhiều, nàng thoải mái nói: "Chuyện cô lui tái, tôi đã tận lực khuyên can. Không thể để cô tiếp tục đứng trên sân khấu, tôi rất xin lỗi, cũng thấy đáng tiếc."

Từ lời Đào Hựu Tình vừa mới nói ra, nàng có thể cảm nhận được Đào Hựu Tình vô cùng chú ý chuyện bị ép lui tái năm đó. Hơn nữa Đào Hựu Tình xác thật vô cùng thích hợp với sân khấu, bản thân rất có thấy có lỗi năm đó không cách nào ngăn cản hành động của Chu Dĩ Nhu, để nàng tiếp tục toả sáng.

"Nếu năm đó có thể khuyên được, hiện tại tôi sẽ không cần ngồi ở chỗ này." Chu Thiến nhẹ nhàng cười.

Đào Hựu Tình từ kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, mặt mày đầy bình thản, nói một tiếng "Cảm ơn", thời điểm đầu ngón tay đụng tới then cửa tay, nàng xoay người mang mũ cùng khẩu trang vào, khẽ cười nói: "Nhưng trên đời không có nhiều chữ nếu như vậy."

Chuyện quá khứ đã qua đi, nói nữa thì cũng vô ích. Hiện tại nàng lại chỉ muốn biết vị Chu phó tổng này giải thích chuyện cạy góc tường của Viên Sơ Nhụy như thế nào, nhưng nàng nhịn xuống, vẫn là nên nhanh chóng quay lại bên cạnh Viên Sơ Nhụy bên mới tốt, chỉ có bên cạnh Viên Sơ Nhụy mới có thể làm nàng an tâm.

Nàng đi thật nhanh tới bãi đỗ xe ngầm cùng Viên Sơ Nhụy gặp mặt, khi ngồi vào ghế điều khiển phụ quen thuộc, nàng thở ra một hơi rồi cả người thoải mái thả lỏng lại.

Viên Sơ Nhụy thấy thế, nhẹ nhàng sờ sờ cái trán của nàng, quan tâm nói: "Hai người nói gì đó?"

Đào Hựu Tình: "Nói chị phải làm chủ của Hưng Lan."

Viên Sơ Nhụy: "......?"

Đề tài của hai người còn rất táo bạo?!

......

"Chị tìm cô ấy hợp tác, cô ấy trái lại đào góc tường chị?" Chân mày Viên Sơ Nhụy hơi nhíu, ánh mắt rơi vào người trong tay, giọng điệu hiển nhiên có chút không vừa lòng.

Đào Hựu Tình dựa vào người cô trong tay bấm điều khiển từ xa, vừa đáp lời vừa tìm kiếm chương trình, dù có làm gì thì nàng cũng sẽ dính lấy cô không chịu rời cô nửa bước: "Đúng nga, cô ấy nói điều kiện tuỳ em ra." Sau đó đã lập tức nói nội dung nói chuyện của hai người cho cô nghe hết.

Sau khi Viên Sơ Nhụy nghe xong, phản ứng đầu tiên không phải tức giận, mà là cười cách Đào Hựu Tình ứng phó, vừa kiên cường lại làm người ta cảm động, làm cô động lòng mà nâng mặt nàng lên, âu yếm hôn xuống, nhẹ nhàng cắn cánh môi mềm ấm, tựa như trìu mến lại tựa như trấn an.

"Chị là lựa chọn tốt nhất của em sao?" Viên Sơ Nhụy buông nàng ra, lại cười nói.

Khi biết Đào Hựu Tình nói với Chu Thiến mình là lựa chọn tốt nhất, cô vô pháp phủ nhận chính mình thật sự rất cao hứng.

Cô luôn nỗ lực chứng tỏ mình cô có khả năng tốt với Đào Hựu Tình như vậy, chính là vì để nàng biết mình thật đáng giá lựa chọn, kết quả cũng không có cô phụ nỗ lực của cô, cô đã thành công trở thành lựa chọn tốt nhất trong lòng nàng —— không người nào có thể là lựa chọn tốt hơn.

Những lời này là Đào Hựu Tình nói ra theo bản năng, không có trải qua bất luận chuẩn bị gì, là đối đáp lại với Chu Thiến mà cũng là một lời âu yếm đủ tư tiêu chuẩn làm trái tim người kia nở hoa.

Khi Đào Hựu Tình nghe cô nói ra những lời này, có vài phần thẹn thùng không thể hiểu được, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt Viên Sơ Nhụy đầy dịu dàng cùng ý cười, những lời oán trách trong miệng lại thức thời mà thu trở về, nàng nhịn không được nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Chị là lựa chọn tốt nhất của em.

"Cũng là đáp án tiêu chuẩn của em." Đào Hựu Tình nói.

Viên Sơ Nhụy đáng giá, cô ấy xứng đáng trở thành tiêu chuẩn của mình. Người khác sẽ ghen ghét nàng có được Viên Sơ Nhụy, một Viên Sơ Nhuỵ dịu dàng như thế.

Lòng bàn tay Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng mà vuốt ve gương mặt nàng, trong thanh âm ôn hòa âm thầm cất giấu một phần chờ mong: "Đây là muốn cho chị chuyển qua chính thức sao?"

Cũng đã thừa nhận cô là đáp án...... Đó có phải hay không ý nghĩa là?

Đào Hựu Tình hoài nghi cô muốn khoe khoan thêm, tức khắc ngạo kiều nói: "Mới không có nha, bổn tiên nữ nói ba tháng thì phải là ba tháng, chị phải an phận thủ thường chờ ba tháng mới được."

Viên Sơ Nhụy cười hỏi: "Chúng ta hiện tại cùng với chính thức có cái gì khác nhau?"

"Có a." Đào Hựu Tình cười xấu xa dùng chân có thâm ý khác mà câu cọ cổ chân cô, đắc ý dào dạt nói, "Không chuyển chính thức chị không cách nào có được cuộc sống về đêm của người trưởng thành."

Đào Tiên Nữ: Chỉ có bạn gái chính thức mới có thể 'ngủ' bổn tiên nữ!

Viên Sơ Nhụy nhướng mày, buồn cười lại bất đắc dĩ mà xoa nhẹ mặt nàng một phen, sau đó xoay người cầm lấy điện thoại đi xử lý chuyện Chu Thiến.

Chu Thiến định làm một thương nhân như thế nào cô mặc kệ, nhưng người này trở tay hành động đã muốn đào người của cô thì không tốt lắm, về sau sợ sẽ xuất hiện lần thứ hai, lần thứ ba...... vậy mặt mũi Viên Sơ Nhụy cô còn để ở đâu?

Điện thoại rất mau đã được nhận, thanh âm Chu Thiến rất bình tĩnh, có vẻ không chút ngoài dự đoán nào, tựa như đã sớm dự đoán được cô sẽ gọi tới.

"Tiểu Viên Đổng tin tức rất nhanh." Chu Thiến nói.

Thanh âm Viên Sơ Nhụy không nóng không lạnh: "Chu tiểu thư, tôi tìm cô nói chuyện hợp tác, cô xoay người lại lại ra tay với người của tôi, như vậy có phải không tốt lắm hay không?"

Chu Thiến am hiểu sâu thương trường, kỳ thật mặt mũi là cái rắm nên cũng biết nghe lời phải: "Xác thật là không tốt lắm, thật xin lỗi Tiểu Viên Đổng."

Viên Sơ Nhụy biết Chu Thiến muốn làm cái gì, đơn giản là muốn đào một người ưu tú tỏa sáng Đào Hựu Tình trở về vì Hưng Lan bán mạng. Người kia cũng biết không chỉ có một Hưng Lan nhìn chằm chằm Đào Hựu Tình, nhân vật ưu tú đáng chú ý, bất luận là công ty nào trong giới cũng đưa không ít lời mời.

Nhưng này cũng không đại biểu cô sẽ tán thành hành vi Chu Thiến trở tay đã đào người của cô, mà người này còn là bạn gái cô.

"Chu tiểu thư," cô nói, "Trước khi cô đào người, như vậy là đã chuẩn bị tốt để làm kẻ địch với tôi đi?"

Chu Thiến cười nói: "Đã chuẩn bị, nhưng không dối gạt Tiểu Viên Đổng, cho tôi một cơ hội nữa thì tôi vẫn sẽ làm như cũ, chỉ cần có khả năng tôi cũng sẽ không từ bỏ."

"Chuyện này không có khả năng." Viên Sơ Nhụy khẽ cười nói, "Hưng Lan không bằng tôi, tôi hy vọng Chu tiểu thư có thể tự mình hiểu lấy cái này."

Chu Thiến hôm nay mới vừa có cái tự mình hiểu lấy, còn phát hiện một chuyện lớn không ổn: "Tiểu Viên Đổng, tôi nghĩ...... Quan hệ của cô cùng Giang tiểu thư không đơn giản nhỉ?"

Hai người này kiên quyết che chở lẫn nhau như thế, làm nàng rất khó không có nhiều suy nghĩ.

Viên Sơ Nhụy bình tĩnh nhướng mày: "Tôi còn tưởng rằng Chu Dĩ Nhu sẽ nói chuyện này cho cô, thì ra không có sao? Khó trách cô dám to gan như vậy, dám tới đào góc tường của tôi, xem ra tam tiểu thư cùng đại tiểu thư Chu quan hệ quả nhiên không tốt lắm."

Chu Thiến biết bản thân đoán trúng đáp án, trên mặt vẫn duy trì mỉm cười, trong lòng chỉ nghĩ mắng MMP*, nếu nàng biết Đào Hựu Tình cùng Viên Sơ Nhụy là quan hệ này, sao nàng sẽ đi đào Đào Hựu Tình?! Chuyện này quả thực chính là đá vào trên ván sắt!

(*MMP—Mụ bán phê "妈卖批)": Phát âm MA-MAI-PI, gần tương đương "Định mệnh mày" trong tiếng Việt)

Khó trách Viên Sơ Nhụy muốn nhằm vào Chu Dĩ Nhu! Tức chết rồi, Chu Dĩ Nhu nửa chữ cũng chưa từng nói qua với nàng!

Nàng suy nghĩ một hồi, quay đầu lại không giận. Được, đây mới là Chu Dĩ Nhu, Chu Dĩ Nhu sẽ chủ động cung cấp mấy tin này cho nàng mới là có quỷ.

Lúc này xác thật là nàng lỗ mãng, nàng thật sâu ý thức được sau khi bản thân về nước tin tức có được có bao nhiêu ít. Nếu nàng muốn cùng Chu Dĩ Nhu tranh, như vậy tin tức trong giới nhất định sẽ kéo chân nàng lại, làm nàng bị Chu Dĩ Nhu ném ở sau ra đằng sau —— nàng cần đồng minh, vừa mạnh vừa có khả năng.

"Tiểu Viên Đổng," Chu Thiến không tiếng động cười cười, "Tuy rằng rất mặt dày vô sỉ, nhưng tôi như cũ muốn hỏi, hiện tại tôi đề nghị hợp tác cùng cô có kịp không?"

Viên Sơ Nhụy không có trả lời.

Nếu là lúc trước, cô khẳng định sẽ không chút do dự mời Chu Thiến hợp tác. Nhưng hiện tại không giống nhau, Chu Thiến vừa mới mơ ước bạn gái cô, dám đối nghịch nguy hiểm còn làm trò thọc gậy bánh xe với cô, gan lớn này cô rất thưởng thức, nhưng cũng rất khó chịu.

Nếu Chu Thiến đào người khác, còn chưa có thành công thì cô có thể cảnh cáo một phen, để Chu Thiến nhớ bài học là được, sau đó sẽ cùng người kia tiếp tục đi đối phó Chu Dĩ Nhu. Nhưng người Chu Thiến đào lại là Đào Hựu Tình, tức khắc khiến cho cô sinh ra một loại ý nghĩ "Nếu cô có thể như vậy, Viên thị tôi đây sẽ nuốt Hưng Lan luôn mới được".

Ý nghĩ này, tùy thời cũng có thể tùy vào ý của Đào Hựu Tình mà thay đổi. Từ nhằm vào một cá nhân nâng cao thành một nhóm chính là một chuyện đơn giản như vậy.

Chu Thiến thấy cô không đáp, không chút hoang mang nói: "Mong Tiểu Viên Đổng xem như vì tôi đã từng đi cầu tình vì bạn gái cô, tha thứ cho tôi lần hành động lỗ mãng này đi."

Tuy rằng không thành công, nhưng tốt xấu là đã từng đi cầu tình qua?

Viên Sơ Nhụy xoay người nhìn về phía người ghé vào trên sô pha, dừng chân nhìn bản thân gọi điện thoại. Cô xác thật nhớ rõ Đào Hựu Tình nói Chu Thiến 5 năm trước giúp nàng khuyên qua Chu Dĩ Nhu, bởi vì không khuyên thành công còn xin lỗi nàng, một khi đã như vậy......

"Hy vọng có thể sớm ngày thấy tam tiểu thư trở thành tổng tài Hưng Lan." Viên Sơ Nhụy nói như thế.

Không sai, đề cập đến chuyện của vợ, cô sẽ song có tiêu chuẩn kép như vậy.

Chu Thiến đã rõ đáp án của cô, nhẹ nhàng nói: "Hợp tác vui vẻ."

Nàng nhất định có thể thành công, nàng sẽ hộ hảo Hưng Lan, làm Hưng Lan phát dương quang đại!

Viên Sơ Nhụy tắt điện thoại, đi đến bên cạnh Đào Hựu Tình, đơn giản nói nội dung đã nói chuyện lại một lần, sau đó nói: "Em có để tâm khi chị đơn giản như vậy mà đã tha thứ cho cô ấy không?"

Nếu Đào Hựu Tình nói để tâm, hiện tại cô có thể cùng Chu Thiến trở mặt không biết người, làm người kia biết được cái gì kêu là "Thế gian hiểm ác, Viên thị vô tình".

Đào Hựu Tình ôm ngắm nhìn mặt cô, suy nghĩ một hồi, nói: "Tuy rằng em không hiểu mấy thứ này, nhưng cũng cảm thấy chị làm hai người họ chính tự đi nội đấu đã tốt lắm rồi."

"Hưng Lan rất lớn, không dễ nuốt, nuốt nó rất phí thời gian lại hao phí sức lực nga. Hơn nữa sai không phải Hưng Lan, là Chu Dĩ Nhu, chúng ta phải đả kích đúng người!"

Nếu Viên Sơ Nhụy thật sự muốn thâu tóm Hưng Lan, nàng tuyệt đối tin tưởng Viên Sơ Nhụy có thể làm được, chỉ là Hưng Lan tốt xấu là những công ty lớn trong nghề, muốn gồm thâu nó cần hao phí thời gian cùng rất nhiều tinh lực, như thế làm nàng cảm thấy không hề cần thiết, hơn nữa làm chuyện này nghe tới đã đặc biệt mệt, nàng không muốn để Viên Sơ Nhụy mệt như vậy.

Nàng cũng không thích công kích lớn, ai sai thì người đó phụ trách, đạo lý là đơn giản như vậy.

Nàng câu lấy cổ Viên Sơ Nhụy, dựa lên: "Chị đâu có nhiều thời gian, có thời gian thì nên phát triển Viên thị, rồi cùng em yêu đương, thương em, biết chưa hả thực tập sinh Viên?"

Viên Sơ Nhụy gật đầu, ở giữa mày nàng hôn lên: "Được, đã biết, đều nghe Đào đổng chúng ta."

Nàng vừa lòng ngồi dậy, cầm lấy lời bài hát trên bàn trà: "Tới, cùng em tập hát!"

......

Vòng đi vòng lại, thời gian Chu Thiến trở thành phó tổng Hưng Lan đã có hai ba cái cuối tuần.

Chu Dĩ Nhu không thích Chu Thiến, nhưng Chu Thiến vào công ty làm phó tổng là Chu Lị Quân quyết định, cô không có biện pháp nói không, hơn nữa không biết được Chu Thiến được cao nhân nào trợ giúp, tin tức đều nhanh hơn người khác, chuyện cũng làm thật sự hoàn mỹ, làm cô hoàn toàn không vui cũng như có cảm giác uy hiếp sâu sắc. Hiện tại hoặc là nghĩ cách đuổi Chu Thiến đi, hoặc là chịu đựng.

Chu Thiến hiển nhiên đoán được tâm tư của cô, cố ý ở thời điểm tan tầm ngày nọ tới văn phòng gặp cô, chặn ở cửa không cho cô đi.

Chu Dĩ Nhu mặt mày lạnh nhạt nhìn Chu Thiến dựa ở trên cửa vẻ mặt thảnh thơi tay thì chống then cửa, không nóng không lạnh mở miệng: "Tránh ra."

"Chị," Chu Thiến nhẹ giọng nói, "Chúng ta qua qua quay lại cũng là chị em, vì sao phải có địch ý lớn như vậy chứ?"

Chu Dĩ Nhu không cho nàng sắc mặt tốt, một đứa con riêng từ trên trời giáng xuống, đột nhiên sẽ trở thành em gái cô, cùng cô hưởng thụ yêu thương của mẹ. Dựa vào cái gì? Nàng dựa vào cái gì muốn cô thừa nhận một người không rõ cha là ai làm em gái cô?

Chu Thiến với cô càng như là người không liên ngoài từ ngoài đến, tượng trưng cho mẹ cô phụ và phản bội cha, làm cô không cách nào bình tĩnh tiếp thu hiện thực này. Như vậy đã dẫn tới Chu Thiến muốn tới gần cô, cô cũng sẽ muốn né tránh, kháng cự ý tốt của Chu Thiến.

Chu Dĩ Nhu nhìn Chu Thiến đã trưởng thành trước mắt, thanh âm bình đạm như cũ: "Tránh ra, đừng làm tôi nói đến lần thứ ba."

Chu Thiến giật giật thân mình, xác thật không có chống đỡ cửa, nhưng lại nhích lại chỗ cô, cười hỏi: "Chị à, chị muốn đuổi em đi đúng không?"

Chu Dĩ Nhu cao cao tại thượng liếc nàng một cái: "Không phải cô cũng là muốn đuổi tôi đi sao?"

Chu Thiến cong lên đôi mắt hướng cô cười: "Vậy chứng tỏ chúng ta thật đúng là chính là chị em, ý nghĩ rất nhất trí?"

Chu Dĩ Nhu phủ nhận: "Chúng ta không phải."

Từ trước không phải, hiện tại không phải, về sau cũng không phải.

Chu Thiến thu liễm tươi cười, lẳng lặng mà nhìn cô, thật lâu sau lúc sau hỏi: "Thừa nhận em đối với chị tới nói lại khó như vậy sao?"

Chu Dĩ Nhu duỗi tay đẩy nàng ra, bản thân mở cửa ra, quyết tuyệt nói: "Vĩnh viễn cũng không có khả năng."

Chu Thiến quay đầu lại nhìn bóng dáng cô càng lúc càng xa, cô để lại cho nàng bóng dáng lạnh nhạt tuyệt tình như cũ vậy, làm nàng âm thầm nắm chặt nắm tay, hạ quyết tâm.

—— Chu Dĩ Nhu, sớm hay muộn chị cũng sẽ công nhận em.

......

Viên Sơ Nhụy căn cứ vào tiến độ sản xuất album của Đào Hựu Tình, tạm thời quyết định lần trở lại sẽ ở sau khi thi đại học, ngày cụ thể chờ album hoàn thành toàn bộ sản xuất lại định. Sau khi Giang Thu Dương biết tin tức này, lại cao hứng đến sẽ làm ba bộ bài thi, luôn mãi hướng Viên Sơ Nhụy bảo đảm bản thân nhất định sẽ học tập thật tốt, mỗi ngày đều tiến bộ.

Đào Hựu Tình bên này từ tháng ba đến tháng sáu, cơ hồ mỗi tháng sẽ có một chương trình phải quay, thời gian còn lại chính là tập hát tập nhảy, chuẩn bị trở lai, hoặc là là mở phát sóng trực tiếp cùng các fans tâm sự, nói chuyện.

Viên Sơ Nhụy như cũ cho làm người đại diện cùng nàng quay chương trình, chương trình hiện tại nàng quay đại đa số là của bạn Viên Sơ Nhụy, nhà sản xuất Vương Húc Vĩ. Vương Húc Vĩ là bạn Viên Sơ Nhụy, lại nhìn trúng tiềm lực giải trí của Đào Hựu Tình cho nên cố ý dìu dắt Đào Hựu Tình tiến vào giới tạp kỹ, giúp nàng đa nguyên hóa phát triển.

 Đại đạo diễn Vương: Một thần tượng mà không muốn trở thành một nghệ sĩ giải trí thì không phải là một thần tượng tốt! 【Nói hưu nói vượn.jpg】

Đào Hựu Tình cùng Vương Húc Vĩ bởi vậy dần dần đã thân thiết, xưng hô giữa hai người cũng đã từ "Vương đạo" biến thành "Lão Vương", từ "Giang tiểu thư" biến thành "Tiểu Tình". Các fans Đào Hựu Tình cũng quan tâm chuyện này, phải biết rằng Vương Húc Vĩ chính là chiêu bài sống của chương trình giải trí, có thể cùng anh thì về sau khẳng định không thiếu tài nguyên chương trình.

Trong chớp mắt, tháng tư lặng lẽ đến.

Đào Hựu Tình kết thúc buổi tập nhảy hôm nay và chào tạm biệt các vũ công. Nàng đeo túi, cầm quần áo hướng văn phòng Viên Sơ Nhụy đi, định cùng nhau về nhà, vừa vào cửa đã thấy nàng ngồi ở bàn làm việc vắng lặng không tiếng động mà nhìn sách, mặt nghiêng trầm tĩnh tốt đẹp tựa như một bức họa.

Viên Sơ Nhụy nghe được động tĩnh quay đầu nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy người thương, khóe môi không khỏi tự giác nhếch lên phía trên, thân mình cũng đi lên: "Tập xong rồi?"

Đào Hựu Tình gật đầu đi đến: "Ừm ừm, đã tập xong."

Viên Sơ Nhụy hướng nàng đi tới, như thói quen hôn nàng một ngụm, trìu mến nói: "Bạn nhỏ của chị hôm nay cũng vất vả."

Đào Hựu Tình ôm lấy cô: "Vậy chị mau khen khen em đi."

Viên Sơ Nhụy cười khẽ: "Khen em, em chính là bạn nhỏ tuyệt nhất trên thế giới."

Đào Hựu Tình kiêu ngạo cười: "Đúng đúng, là em là em."

Ngay sau đó, Viên Sơ Nhụy nắm tay nàng, nghiêm túc nói: "Có một việc, chị phải báo cáo với em một chút."

Đào Hựu Tình tò mò mà nhìn cô.

Viên Sơ Nhụy hôn hôn mu bàn tay nàng, ôn thanh nói: "Đào đổng, cũng đã ba tháng rồi."

"Hiện tại chị có thể chuyển qua chính thức không?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info