ZingTruyen.Info

(Edit)Mau xuyên công lược:hắc hóa xin cẩn thân |tiếp tục từ chương 322-??|

Chương 347:"Vườn trường"nam thần soái khí mê người 26

TrangchanhN

Càng làm cho cậu không thể tin tưởng được, Hứa Ngọc là nữ?


Nữ?


Nhớ tới ngày trước ở chung, Trì Tịch Chi từng nhìn thấy thân thể trần trụi của cô, tuy không bật đèn, thời điểm đó trong phòng tối tăm,nhưng vẫn mơ hồ nhìn được hình thân thể của Hứa Ngọc ẩn hiện trong bóng tối, rõ ràng đó là thân thể của nam sinh.


Thẩm Ngư muốn chuyển đổi giới tính chủ yếu là muốn Trì Tịch Chi tiêu trừ khúc mắc nơi đáy lòng, nhưng cô đã quên từ khi Trì Tịch Chi cùng cô kết giao, đã sớm không thèm để ý đến giới tính của cô rồi.


Xúc động qua đi, cô có điểm hối hận,cô nhớ rằng mình từng ở trước mặt Trì Tịch Chi , lộ ra thân thể nhưng lúc đó là nam, chắc cậu ấy đang nghĩ cô là yêu quái rồi, có thể tùy ý chuyển đổi giới tính"


"Tôi... tôi có thể giải thích." Cô nắm chặt thảm lông trên người, run run rẩy rẩy nói.


Thân thể ướt đẫm, hơn nữa vì khẩn trương, toàn thân lạnh đến phát run.


Trì Tịch Chi tìm được điều khiển từ xa của điều hòa, mở ra, lại lần nữa đi đến mép giường cạnh cộ, đưa lưng về phía cô nói: "Nói."


Thẩm Ngư không thể nói dối, cậu vừa nghe sẽ biết, chỉ có thể nói thật, "Mẹ của tội sợ tôi bị bắt nạt, mới muốn tôi dùng giới tính nam để sinh hoạt."


Thiếu niên vẫn là đưa lưng về phía cô, đem sắc mặt hắc ám của cậu che khuất, ánh đèn trên đầu giường chiếu lên vành tai của cậu, cô nhìn thấy vành tai của cậu đã đỏ bừng như ra máu.


Cậu không nói lời nào, Thẩm Ngư cũng không biết nói cái gì, không khí lan tràn xấu hổ ái muội.


"Chúng ta đây còn kết giao đúng không?" Cô không xác định hỏi, dừng một chút nói tiếp: "Tôi sẽ không quấn lấy cậu, cậu có thể ngẫm lại, tôi cũng không phải cố ý lừa gạt cậu, tôi là thật sự thích cậu."


Đối tượng kết giao từ bạn trai biến thành bạn gái,ai cũng đều sẽ không tiếp thu được.


Trì Tịch Chi: "Còn có người biết em là nữ sinh sao?"


Thẩm Ngư ngẩn người, trả lời: "Không ai biết cả, chỉ có một người là cậu."


Trì Tịch Chi xoay người, nhìn chăm chú vào cô mở miệng: "Thúc thúc của em thì sao?"


"Chú ấy cũng không biết." Thẩm Ngư vừa nói xong, rõ ràng nhìn thấy Trì Tịch Chi hơi giơ khóe miệng lên, độ công không lớn.


"Tiểu Ngọc! Cậu ở bên trong sao?"


Bỗng nhiên chuyền đến một đạo âm thanh, ngay sau đó cửa bị người ta gõ vang.


Thẩm Ngư mắt hạnh trừng lớn, chui vào trong thảm lông, tính toán tàng hình chính mình.


Nhưng hiện thực không muốn cô lùi bước, Tư Ngôn Diêm dùng chìa khóa mở cửa,từng bước đi tiến vào, nhìn thấy người đang đứng sát mép giường bên cạnh cô, sắc mặt trầm xuống.


"Cậu là ai?" Tư Ngôn Diêm mắt tương đối lạnh.


Trì Tịch Chi không hề lùi bước, nhàn nhạt mở miệng: "Bạn trai của Hứa Ngọc."


"Bạn trai??" Tư Ngôn Diêm âm điệu cất cao, lộ âm thanh lạnh lẽo.


Người trên giường không thể trốn rồi, từ thảm lông ló đầu ra, cười hì hì nói: "Tôi còn có việc, đi trước nha." Nói xong khoác thảm lông đi ra ngoài cửa.


"Đứng lại!"


"Đừng đi!"


Hai đạo âm thanh cùng nhau vang lên, như cục đá đè lên người Thẩm Ngư đang định chạy trốn, thân thể làm thế nào cũng không chịu động đậy.


Tư Ngôn Diêm đi trước mở miệng: "Hứa Ngọc, cậu ta rốt cuộc là ai?"


Thẩm Ngư có ý đồ nói sang chuyện khác: "Thúc thúc, chú đã về rồi, sao không nói trước cho cháu."


Tư Ngôn Diêm không cho cô lùi bước ngữ khí, "Trả lời tôi."


"Cậu ấy... cậu ấy là bạn trai cháu." Thẩm Ngư còn chưa từng gặp qua loại tình huống này, không ứng phó được, tức khắc hiểu càm giác của tra nam.


Tư Ngôn Diêm không thể ngăn đáy lòng quay cuồng tức giận, nhìn trên người Trì Tịch Tri thật lâu, thiếu niên trược mặt không bị khí thế của anh dọa sợ, đôi mắt không gợi sóng nhìn thẳng anh.


"Cùng tôi trở về." Anh cho rằng cảm tình của Hứa Ngọc đối với thiếu niên có khuôn mặt đẹp trước mặt này,chỉ là nhất thời mê luyến, lôi kéo cô định đi.


Trì Tịch Chi cũng tiến lên bắt lấy tay Thẩm Ngư, thanh âm bình tĩnh gọi một tiếng: "Hứa Ngọc."


Hai tay bị giữ chặt, Thẩm Ngư nếu có thể muốn ôm đại pháo quản lý hệ thống đập nát.


Cái này thật tốt, một người biến thành hai người, cô còn không thể theo một người.


Giằng co hồi lâu, Thẩm Ngư thân thể lay động một chút: "Tôi......"


Hôn mê bất tỉnh.


Có thể nói là hoàn mỹ.


-


Thời điểm tỉnh lại, Thẩm Ngư đang ở trong một căn phòng nhưng lại không phải ở nhà Hứa gia, trong phòng không có người khác,ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào không trung xanh thẳm.


Cô từ trên giường bước xuống, đi đến cạnh cửa vặn mở chốt cửa , nhưng làm thế nào cũng mở không ra.


Suy nghĩ nửa ngày, chỉ có một kết quả, cô bị Tư Ngôn Diêm giam lỏng.


Căn phòng này tất cả đều lạ lẫm, bất quá nhìn cảnh sắc ở bên ngoài cửa sổ, thì nơi này hẳn là một căn biệt thự.


Tới giữa trưa, Tư Ngôn Diêm đẩy cửa mà đi vào, trong tay bưng một cái khay, bên trên rất nhiều đồ ăn, mang đến bỏ lên trên cái bàn bên cạnh cô, nói: "Ăn cơm."


Thẩm Ngư cũng không hỏi vì sao anh lại giam lỏng cô,ăn cơm nước xong thấy anh phải đi, vội vàng nói: "Ngày mai cháu còn phải đi học."


Tư Ngôn Diêm không có xoay người, bước chân ngừng lại: "Tôi đã nói với giáo viên của em, cho em tạm nghỉ học ở nhà học bổ túc."


"Cháu muốn đi học......" Cô còn chưa nói xong, liền đối diện với đôi mắt nặng nề của Tư Ngôn Diên, biểu tình bên trong bị sương đen che khuất, không nhìn được rõ lắm.


"Hứa Ngọc, tôi kêu em ngoan một chút, em vì sao lại không nghe lời?" Tư Ngôn Diêm đi đến bên người cô, ngón tay vỗ lên tóc mai trên thái dương của cô,ánh mắt ôn nhu như bình thường, không nhanh không chậm lại nói: "Thúc thúc sẽ chờ em nghĩ kỹ, sau đó mang em ra ngoài chơi."


Anh trách cứ nhưng ngữ khí lại như đang dậy dỗ tiểu hài tử.


Thẩm Ngư lần này cũng không có trách anh đem cô thành tiểu hài tử mà đối đãi, bởi vì bộ dáng này của Tư Ngôn Diêm đặc biệt quỷ súc a a......


Môi mỏng hôn lên sường mặt cô, dừng thật lâu, mới rời đi.


Cửa phòng lại lần nữa đóng lại, nghe được âm thanh khóa cửa, Thẩm Ngư ôm đầu nghĩ.


Rõ ràng ngày trước hình tượng của Tư Ngôn Diêm thực bình thường a, Thẩm Ngư còn sợ đem cô xem thành cháu trai của mình,lo Tư Ngôn Diêm sẽ không nghĩ thông suốt.


Vừa rồi tư tưởng của Tư Ngôn Diêm hoàn toàn quá thông suốt, đều thành biến thái rồi.


"Trì Tịch Chi như thế nào rồi?" Thẩm Ngư khi đó té xỉu thật là đúng lúc, căn bản không biết sau đó đã sảy ra chuyện gì.


【 Vai ác trì Tịch Chi bị nam chính Tư Ngôn Diêm dùng sự vụ của Trì gia quấn chân của cậu ta, tạm thời không thể tới tìm kí chủ. 】


Thẩm Ngư nghĩ nghĩ cũng đúng, hiện tại cánh chim của Trì Tịch Chi vẫn chưa lớn, căn bản không thể chống lại Tư Ngôn Diêm.


Bình thản nhật tử còn không duy trì quá lâu, Tư Ngôn Diêm thân trên mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài mặc áo màu khói bụi sắc mao sam, dưới thân một cái quần hưu nhàn, cả người lệ khí lãnh lẫm tiêu giảm không ít, đảo có chút giống giáo thụ đại học nghiêm túc.


Thẩm Ngư mấy ngày nay không phải nằm ở trên giường thì là ngồi trên ghế, còn cùng hệ thống xem phim Hàn, cũng không đến nổi nhàm chán.


Nhưng vẫn bất mãn oán giận nói: "Thúc thúc, tôi thật nhàm chán a."


Toàn thân trên dưới của Tư Ngôn Diêm rõ ràng thực dụng tâm cẩn thận xử lý quá, nhìn cô một cái nói: "Hôm nay mang em đi ra ngoài chơi."


Thẩm Ngư ánh mắt sáng lên, từ trên giường nhảy xuống, nhảy nhót đi đến trước mặt anh hỏi: "Đi đâu đi đâu?"


"Đi dạo phố."


"Đi dạo phố cũng được." Cô đi đến bên tủ quần áo, chọn một bộ quần áo, ngoái đầu nhìn lại nhìn anh thẹn thùng nhỏ giọng nói: "Thúc thúc,chú đừng nhìn tôi thay quần áo chứ."


Tư Ngôn Diêm lần đầu tiên lộ ra nụ cười trong mấy ngày nay, bất đắc dĩ xoay người, đưa lưng về phía cô.


Thẩm Ngư nhanh chóng đổi xong quần áo, đi đến trước mặt anh, ngón ngón út ngoéo vào một ngón tay anh, ngửa đầu cười với anh.


Tư Ngôn Diêm ngược lại nắm lấy tay cô, mười ngón giao nhau, đi ra khỏi phòng.



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info