ZingTruyen.Info

Edit Khong Xong Ngu Quen Roi

Đại học Stanfalud nằm tại khu vực thứ tư của Chủ Tinh, cách Melved trang viên ba khu vực, dựa vào tốc độ của  phi hành khí thì chỉ hơn hai mươi phút là có thể đến.

Khi phi hành khí tới trước cổng lớn trường học đại môn, bởi vì còn có các tân sinh khác tới báo danh, cho nên lúc này ngoài cửa rất náo nhiệt, hai bên cổng là từng chiếc phi hành khí bị đỗ ở bên trong gara gấp giả thiết được tạm thời dựng lên, gara gấp có khoảng ba tầng lầu, đem chỗ đậu xe nguyên bản mở rộng gấp ba, lại vẫn như cũ không còn thừa bao nhiêu vị trí.

Cecil theo chỉ thị tìm một chỗ tại góc tầng ba đỗ phi hành khí, lại từ phi hành khí lấy ra xe thay đi bộ đứng lên trên, ý bảo Tổ Vũ cũng đi lên.

Có xe thay đi bộ phụ trợ, bọn họ không cần đi thông đạo đặc thù của gara gấp, trực tiếp bay đến phía dưới, ở cổng lớn trường học xác thực thông tin thân phận của Tổ Vũ xong mới được cho phép tiến vào.

Thời điểm đăng ký bọn họ còn nhận được một phần bản đồ điện tử cùng bản giới thiệu tóm tắt về các kiến trúc trong khuôn viên trường, Cecil đem bản đồ nhập vào xe thay đi bộ, sau khi xác định nơi đến, xe thay đi bộ liền tự động tìm kiếm mục tiêu.

"Diện tích khuôn viên trường đại học Stanfalud còn tính lớn, về sau ngươi tới nơi này đi học liền dùng chiếc xe thay đi bộ này, bên trong thiết bị có sẵn bản đồ, như vậy liền không cần lo lạc đường."

Đang ngồi trên  xe thay đi bộ ôm Tiểu Griffin nhìn chung quanh, Tổ Vũ nghe vậy liền tấm tắc ra tiếng.

Còn tính lớn?

Ngôi trường này nếu đặt tại thời kỳ địa cầu cổ liền có thể tính là một cái làng đại học danh xứng với thực, mà làng đại học tại địa cầu là tính cả các khu kiến trúc xung quanh nhà trường, vậy mà nơi này lại chỉ tính diện tích của khu vực dạy học.

Cứ như vậy, ở trong miệng Cecil, đại học Stanfalud tựa hồ cũng chỉ là còn tính rộng lớn? Vậy những trường học khác lớn hơn thì còn phải rộng đến nhường nào?

"Trường quân đội cùng các trường có các chuyên ngành liên quan đến hệ cơ giáp đều sở hữu diện tích ít nhất gấp đôi nơi này, bọn họ yêu cầu càng nhiều không gian hoạt động."

Đại học Stanfalud không có các khoa này, đương nhiên liền không cần dành nhiều không gian hoạt động như thế.

Đặc sắc lớn nhất của trường học này chính là đủ loại khu dạy học phân bố bên trong bóng râm, có chút thống nhất là hình thức nhà cao tầng bình thường, vuông vức không có gì đặc biệt, nhưng cũng có một bộ phận chỉ là bề ngoài thoạt nhìn liền thập phần có cá tính, phi thường dẫn nhân chú mục*.

*dẫn nhân chú mục: khiến người không nhìn được muốn ngắm nhìn

Mà vật kiến trúc mang tính hình tượng cao này trên cơ bản đều được xây dựng trong cùng một khu vực.

Nơi bọn họ muốn đến vừa lúc chính là khu vực tụ tập rất nhiều kiến trúc đặc biệt kia.

Xuất phát từ tò mò, Tổ Vũ lật xem phần tóm tắt thông tin của trường, mới biết được những vật kiến trúc độc đáo như vậy cơ bản đều là học sinh hệ kiến trúc của nhà trường tự mình thiết kế, mà bên trong mỗi một toà kiến trúc mang hình thức độc đáo này, đều có một hệ  nghiên cứu văn minh cổ.

Đương nhiên, cũng không phải đang nói hệ nghiên cứu văn minh cổ xa xỉ đến mức riêng một hệ đã độc chiếm suốt một dãy nhà, mà là bởi vì học sinh đăng ký học quá ít, phía nhà trường liền dứt khoát đem toàn bộ khoa hệ nghiên cứu văn minh cổ phân tán tại các khu dạy học của các ngành học khác.

Sau, trong đó có một toà nhà khu dạy học muốn đập đổ xây lại, phía nhà trường liền trưng thu ý kiến của học sinh hệ kiến trúc, có người đưa ra ý kiến, lấy linh cảm từ kiến trúc văn minh cổ để thiết kế tòa nhà dạy học mới, cuối cùng được chấp nhận.

Về sau mỗi lần nhà trường yêu cầu sửa chữa lại khu dạy học, bọn học sinh hệ kiến trúc đều thích dùng văn minh cổ làm nguồn cảm hứng để sửa chữa thiết kế lại khu dạy học mới, dần dà, trường học này liền nhiều thêm một dãy khu dạy học sở hữu bề ngoài phi thường đặc thù này.

Tựa như toà nhà bọn họ sắp đến kia, chính là tăng thêm phong cách của kiến trúc thời kỳ Hoa Hạ cổ đại, tòa nhà hơn hai mươi tầng giống như một tòa tháp cao màu đỏ thắm, ở mỗi một tầng đều có mái tứ giác nhếch lên.

Mái cong của mỗi một tầng đều bị điêu khắc thành thần thú trong truyền thống của Hoa Hạ, tầng tầng đều có bất đồng, lại đều lấy tư thái như nhau ngồi xổm tại phía trên mái cong, bộ dáng ngửa mặt lên trời rít gào, trong miệng ngậm một viên ngọc trắng bóng loáng to bằng nắm tay.

Mỗi khi đêm đến, những hạt ngọc đã hấp thu năng lượng mặt trời suốt một ngày này liền sẽ sáng lên, tăng thêm một mạt sáng rọi cho toà nhà đặc biệt này.

Không chỉ phần ngoài mang đặc sắc của Hoa Hạ cổ, nội thất trang hoàng bên trong tuy rằng phần lớn đều mang phong cách hiện đại, nhưng cửa sổ pha lê lại được chế tác thành hình thức 'cửa sổ hoa', đồ án in trên mỗi một phiến cửa sổ đều là những bức vẽ khác nhau, xem kĩ liền thấy, phía trên vẽ chính là những câu truyện thần thoại xuất sắc ngày xưa.

Tại lầu một, Tổ Vũ nhìn đến chính là "Bàn Cổ khai thiên".

Học sinh mới có thể trực tiếp báo danh ở lầu một, các khoa hệ bất đồng trong cùng một tòa nhà đều ở chỗ này chiêu đãi tân sinh, cho nên thời điểm bọn họ tới, trong đại sảnh đã có không ít đội ngũ đứng xếp hàng.

Ngành nghiên cứu lịch sử Hoa Hạ mà Tổ Vũ sắp học cũng không có bởi vì địa vị đặc thù của địa cầu mà được hoan nghênh, nó cùng các ngành văn minh cổ khác giống nhau không có người hỏi thăm, số học sinh đăng ký mỗi năm đều thiếu đến đáng thương.

Cho nên tại giữa từng hàng đội ngũ thật dài, một hàng đội ngũ chỉ có một vài người liền trở nên phi thường nổi bật.

Tổ Vũ lặng lẽ đem Tiểu Griffin bỏ vào trong lòng ngực Cecil—— thuật ẩn thân mà hắn dùng không tính cao minh, hiện giờ Cecil đã bắt đầu tu luyện, điều động một ít linh khí đến đôi mắt, là có thể nhìn đến Tiểu Griffin đang ẩn thân—— tự mình đi lên xếp hàng đăng ký.

Bởi vì người đứng xếp hàng ít, rất mau liền đến lượt hắn.

Lão sư phụ trách trách đăng ký hỏi tên của hắn, tra tư liệu, sau khi xác định là chính chủ, rất nhanh liền hoàn thành thủ tục, Tổ Vũ chỉ cần giao học phí rồi ký tên là được.

Lúc sau hắn nói không ký túc, sau khi lão sư xác định được hắn có chỗ ở bên ngoài liền  nhanh chóng làm tốt thủ tục, nhắc nhở hắn: "Mùng một buổi sáng 9 giờ có lễ khai giảng, trước đó tân sinh cần tới lớp của chính mình đưa tin, phòng học của ngành nghiên cứu lịch sử Hoa Hạ ở tầng mười hai, hiện tại ngươi có thể đi lên nhìn xem cho quen đường, đến lúc đó đừng đến muộn."

"Vâng, cảm ơn lão sư."

Người sáng lập đại học Stanfalud đại khái là thật sự rất chán ghét chiến tranh, cũng vì vậy mà tạo phúc cho tân sinh của trường. 

Cũng không biết nhà trường làm cách nào để có thể cùng bộ giáo dục đạt thành hiệp nghị, dù sao từ lúc thành lập trường đến nay đại học Stanfalud vẫn luôn không có bất luận một chương trình học nào liên quan đến chiến đấu, cũng là trường đại học duy nhất trong toàn bộ Liên Bang không an bài quân huấn cho tân sinh.

Thế nhưng bù lại, tiết thể dục tại trường này so  với các trường khác nhiều ra gấp đôi, ngoài ra mỗi ngày buổi sáng chạng vạng, bọn học sinh còn phải tự mình chọn một thời điểm thích hợp chạy bộ một giờ.

—— Tổ Vũ thực hoài nghi rất nhiều học sinh chính là hướng về điều này mà tới, ít nhất việc hắn bị nhét vào trường học này, không có quân huấn nhất định cũng là một trong các nguyên nhân.

Phải biết rằng trước khi quân huấn bắt đầu học sinh sẽ được kiểm tra thân thể nhằm xác định bản thân có thể tham gia huấn luyện tại cấp độ nào, trong đó kiểm tra đo lường cấp bậc gien cũng là một tiêu chuẩn quan trọng.

Tuy rằng Cecil có cho hắn một lọ dược tề có thể thay đổi cấp bậc gien trong một khoảng thời gian ngắn, để hắn tùy thân mang theo phòng ngừa vạn nhất, nhưng hương vị khó có thể chịu đựng kia khiến Tổ Vũ thật sự không muốn nếm lại một lần.

Làm tốt thủ tục, những việc cần chú ý khác sẽ trực tiếp gửi đến quang não của Tổ Vũ, sau đó bọn họ đến tầng mười hai đi một chuyến nhận thức vị trí phòng học, lại ở vườn trường dạo qua một vòng nắm được bố cục, liền rời đi trường học.

Vừa lên phi hành khí, Tiểu Griffin liền cãi cọ ồn ào muốn bọn họ thực hiện hứa hẹn.

Vì làm ấu tể nghe lời, Tổ Vũ đáp ứng mang nó ra bên ngoài chơi.

Đến nỗi chơi cái gì, từ Cecil phụ trách.

Suy xét đến vấn đề an toàn, Cecil đem hai con ấu tể cùng nhau đóng gói mang đi câu lạc bộ bơi lội do đối tượng hợp tác mở.

Nơi này cũng là y suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được, vừa  không cần đến nơi người nhiều mắt tạp như công viên trò chơi, lại có thể làm Tiểu Griffin vui vẻ giải trí.

Vừa lúc Tiểu Griffin cũng thích nghịch nước, nghĩ đến nó hẳn là sẽ thích quyết định này.

Trang viên nhà Melved thật ra cũng có bể bơi, bất quá đó là cho người lớn dùng, không thích hợp với ấu tể, hơn nữa hiện tại lúc này thời tiết đang độ nóng bức, thời điểm mọi người không cần làm việc đều thích đến bể bơi ngâm một chút bơi một lát, cho nên bên kia mỗi ngày đều thực náo nhiệt.

Nhưng nếu là Cecil cái này Đại lão bản đi qua góp vui, những người khác cũng đừng nghĩ thả lỏng bơi lội, cho nên vì sức khỏe cùng tâm lí của công nhân mà suy nghĩ, y vẫn là mang theo các ấu tể đi câu lạc bộ đặt một cái bể bơi tư nhân thì tốt hơn.

Phi hành khí tới nơi, Tổ Vũ ôm Tiểu Griffin vẫn đang ẩn thân đi xuống, cũng đang ngụy trang Cecil đậu xong phi hành khí, dẫn hắn vào cửa.

Bể bơi tư nhân là được đặt trước, bể bơi được thiết kế hơi nghiêng một bên nước sâu một bên nước nông, bên cạnh bể trừ bỏ một loạt ghế nằm cùng đồ uống trái cây trên bàn, còn thả kính bảo vệ mắt, phao bơi, đệm bơi linh tinh... các vật dụng dùng cho bơi lội.

Đương nhiên, không thể thiếu quần bơi.

Bởi vì Cecil trước đó đã chào hỏi qua, quần bơi đặt ở nơi này vừa lúc là số đo của bọn họ, kiểu dáng cũng là tam giác thấp eo thực thường thấy, vải dệt thuần đen khi sờ lên xúc cảm cực tốt.

Tiểu Griffin vừa thấy đến nhiều nước như vậy liền hưng phấn đến không được, ở trong lòng ngực Tổ Vũ giãy giụa muốn nhào vào trong nước, Tổ Vũ không thể không trước tiên đeo cho hắn phao bơi chuyên dụng cho ấu tể được mang từ nhà tới, một bên ôm nó đi về phía khu vực nước cạn một bên nói với  Cecil: "Ngươi trước tầng da kia cởi bỏ đi, bộ dạng này ta nhìn không quen."

Cecil cầm chiếc quần bơi số đo lớn hơn kia vào gian thay quần áo, thực mau liền cởi ra trang phục sinh vật đổi xong quần bơi đi ra, một đường đi đến bên người Tổ Vũ cùng Tiểu Griffin.

"Ta trông hắn, ngươi cũng đi thay quần áo đi."

Tổ Vũ vừa chuyển đầu, thiếu chút nữa đụng phải một đống nào đó, bởi vì mặc quần bơi bó sát người mà càng có vẻ to lớn kia của Cecil.

Này thật là xấu hổ.

Tổ Vũ sắc mặt quẫn bách, vội vàng nghiêng đầu tránh đi, lại lung tung lên tiếng, đứng dậy cầm quần bơi liền vào phòng thay quần áo.

Cecil một bên nâng Tiểu Griffin thân mình làm nó có thể tại chỗ luyện tập bơi chó, một bên nhìn bước chân vội vàng Tổ Vũ, trong mắt ý cười dần dần nồng đậm, khóe miệng cũng cong lên.

Mà Tổ Vũ ở phòng thay quần áo đã đổi xong quần bơi, đầu tiên là nhìn nhìn chính mình trong gương, nghĩ tới một thân cơ bắp căng chặt của Cecil, lại cúi đầu nhìn xem phía dưới, tự nhiên lại nghĩ tới cái đống mà mới nãy thiếu chút nữa đụng phải kia.

Cuối cùng bi thôi phát hiện, đồng dạng quần bơi mặc ở trên người hai người bọn họ, sự khác biệt hiện ra liền không chỉ một chút.

Cứ cảm thấy như vậy đi ra ngoài thực mất mặt a.

Ở phòng thay quần áo cọ tới cọ lui trong chốc lát, Tổ Vũ vẫn là đi ra.

Vừa ra tới, hắn liền nhìn đến Cecil vừa giúp Tiểu Griffin buộc phao lưng, để nó tự mình ở trong nước bơi qua bơi lại, vừa tùy tay vuốt tóc mái, bọt nước theo sợi tóc trượt xuống tấm lưng rộng rắn chắc, lại một đường trượt xuống  bờ mông cao vểnh rồi biến mất tại mép quần bơi màu đen.

Ực.

Muốn chết, một đại nam nhân vì cái gì có thể gợi cảm lại hấp dẫn như vậy?!!!

Nuốt xuống nước miếng đột nhiên gia tốc phân bố trong miệng, Tổ Vũ nhịn không được tuyệt vọng phát hiện, hắn giống như sắp xong đời rồi.

*Lời con Shuu: Mị lại tạch đại học rồi mọi người ạ, HAI LẦN!!! Má nó nhục quá chắc chớt chứ sống sao nổi!! Mà thôi mọi ngừi có biết trung tâm dạy tiếng Nhật nào tốt tại Hà Nội không, review cho mị zới~~

P/s: nghe bảo Wattpad dạo này đặt tường lửa ghê quá mọi ngừi không vào đọc truyện được, vậy nên mị định đăng trên Facebook của mị rồi dẫn link, ai muốn đọc thì ib kết bạn với mị là được, mọi ngừi thấy thế có ổn không?

Tác giả có lời muốn nói:

Cecil ( nghiêm trang ): Chọn bể bơi tư nhân tuyệt đối không phải bởi vì cảm thấy không nên để người khác thấy Tổ Vũ mặc quần bơi.

Tổ Vũ ( tuyệt vọng ): Làm sao bây giờ, có lẽ ta đã cong.

..........

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info