ZingTruyen.Info

[Edit]Không xong! Ngủ quên rồi!!

Chương 43 (Hạ)

kumoko2002

Đây là truyện do Shuu (kumoko2002) edit, bản gốc tại wattpad, trang nào muốn lấy vui lòng đăng sau ít nhất 24 tiếng, lấy đó bày tỏ lòng tôn trọng công sức của tui, xin cảm ơn!!!

"Hàng ta muốn đâu?"

Người kia có vẻ như chờ đã lâu, sau khi nhìn thấy bọn họ liền vươn tay trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Đối phương thoải mái hào phóng lộ ra bộ dáng của chính mình, hình tượng chính là một người đàn ông trung niên phổ phổ thông thông, nhưng Tổ Vũ biết, đây cũng là một kẻ sử dụng trang phục sinh hóa để ngụy trang.

Hắn vươn tay về phía nam nhân.

Nam nhân bên cạnh cũng đồng thời đưa tay về phía đối phương:"Tiền của bọn ta đâu?"

Người đàn ông trung niên thu hồi cánh tay đang giơ ra, lấy ra một cái vali xách tay, bên trong lấp đầy bởi từng trương tiền giấy mệnh giá một ngàn tinh tế tệ (Mệnh giá tiền lớn nhất lúc đó):"Đều ở bên trong, đem ấu tể đưa cho ta chúng liền là của các ngươi."

Tuy rằng mọi người đều có thói quen sử dụng chuyển khoản cùng trả phí qua mạng, nhưng tiền giấy vẫn luôn tồn tại, hơn nữa đối với loại giao dịch không thể nhìn thấy ánh sáng này, đương nhiên là dùng tiền giấy sẽ cho cảm giác an toàn hơn.

Người đàn ông trung niên từ trong vali lấy ra một cọc tiền làm trò phẩy phẩy trước mặt họ, lại rất nhanh đem thả vào trong rương, hướng về bọn họ mở miệng lần nữa:"Đồ ta muốn đâu?"

Sau khi xác định đối phương có mang theo tiền, nam nhân liền nhìn về phía nữ nhân.

Nếu là nữ nhân nguyên bản, lúc này nàng hẳn là sẽ cởi bỏ trang phục sinh hóa, lấy Tiểu Griffin đang được giấu bên trong ra, mà vì phòng ngừa bị phát hiện, bên dưới trang phục sinh hóa dùng để ngụy trang không được mặc thêm quần áo, thế nên nàng hẳn là tìm một chỗ thay đổi trang phục.

Thế nhưng Tổ Vũ không phải nàng, cho nên hắn trực tiếp làm lơ ánh mắt của nam nhân, nhìn người trung niên kia:"Ngươi tại sao lại muốn bắt cóc nó?"

Nghe được lời hắn nói, khuôn mặt nguyên bản do hoàn thành nhiệm vụ mà lộ ra tươi cười của nam nhân trung niên kia nháy mắt liền lạnh xuống.

"Đây không phải điều ngươi nên hỏi, đem con ấu tể kia giao ra đây."

Hắn bất động thanh sắc nhìn nữ nhân, tay lại lặng yên không một tiếng động sờ lên vũ khí.

Liền ngay cả cộng sự của nàng, nam nhân kia thấy vậy cũng không vui nhíu mày:"Nghe, quy củ của chúng ta chính là làm việc không hỏi nguyên do, ngươi nếu ngay tại lúc này làm xằng bậy, vậy thì đừng trách ta trở mặt."

Mắt thấy giao dịch sắp thành công, số tiền kia của hắn cũng đã sắp tới tay, hắn một chút cũng không muốn dây dưa phiền toái cành mẹ đẻ cành con.

Nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng không khỏi hoài nghi, nữ nhân này tại sao lại quan tâm đến việc của cố chủ, tuy rằng chỉ là cộng sự lâm thời, nhưng dù sao cùng là đồng hành quen biết nhiều năm, hắn cũng từng nghe qua thanh danh của nữ nhân, nàng cùng hắn giống nhau, chỉ cần tiền tới tay thì sẽ không hỏi sự tình của cố chủ, mà đây cũng là nguyên nhân người nam nhân kia tìm tới bọn họ.

Tổ Vũ có thể cảm nhận được trong phòng trang bị không dưới năm cái máy theo dõi, mà cái vị cố chủ trước mắt này tay đã sờ đến trên vũ khí, những này đó cũng không tạo cho hắn bất cứ ảnh hưởng gì.

Hắn chỉ là có điểm nôn nóng, không xác định được khi nào thì Cecil sẽ đem người đến đây.

Nếu đối phương không chịu nói, vậy đừng trách hắn động thủ.

Hai cái nam nhân đang đề phòng nhìn nữ nhân trước mặt, đột nhiên lại thấy thân thể nàng mềm oặt ngã trên mặt đất, không đợi bọn họ kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, hoàn cảnh quanh thân đã đột nhiên biến đổi.

Phòng khách nguyên bản bố trí vô cùng ấm áp đột nhiên không thấy, chung quanh đều biến thành một mảnh đen nhánh, thậm chí chính mình vươn năm ngón tay cũng không nhìn thấy được.

Dùng ảo thuật che chắn toàn bộ camera, đồng thời vây khốn hai cái nam nhân, Tổ Vũ mới từ trong cơ thể nữ nhân đi ra.

Thân thể từ hư ảo hóa chân thật, trước tiên liền hủy toàn bộ camera trong phòng, sau đó mới đi về phía nam nhân bắt cóc bởi vì lâm vào ảo cảnh mà ngơ ngác đứng tại chỗ, một chưởng vung lên liền đem đỉnh đầu của hắn chụp nát, nam nhân liền giống như nữ nhân kia ngã xuống đất.

Chỉ là khác nhau ở chỗ, linh hồn của nữ nhân tuy đã rách nát, nhưng thân thể lại còn sống, mà nam nhân thì đã đi vào vòng ôm ấp của tử thần, đỉnh đầu bị đập vỡ chầm chậm có máu đỏ tươi chảy ra, đem mặt đất nhuộm đỏ.

Tổ Vũ đem da...à không phải, là trang phục sinh hóa của bọn họ lột ra, trực tiếp tịch thu, đồng thời cũng đem Tiểu Griffin từ trên bụng của nữ nhân lấy xuống.

Tiểu Griffin cuộn mình thành một quả cầu, ngủ thực sự trầm, có vẻ cũng giống như bảo tiêu bị hít vào dược vật.

Không muốn làm Tiểu Griffin tỉnh lại nhìn thấy tình huống trong phòng lúc này, hắn liền ôm nó vào lòng, đi về phía nam nhân trung niên.

Lúc này nam nhân trung niên đang lâm vào trong bóng tối, chung quanh không có bất cứ một thứ gì, mặc kệ đi hướng nào cũng đều đụng phải tường cản, lỗ tai không nghe được dù chỉ một chút thanh âm, đôi mắt giống như bị mù, thậm chí, ngay cả chính mình hắn cũng không nhìn thấy.

Hắn tại một mảnh đen nhánh kinh hoảng mà chạy, lại làm cách nào cũng không có biện pháp rời khỏi bóng đêm vô tận bủa vây.

Tối đen, trỗng rỗng, tĩnh mịch.

Hắn không biết chính mình đã ngây người ở chỗ này bao lâu, giống như chỉ có vài giây, lại giống như dài lâu tựa mấy thế kỉ.

Từ cảnh giác đến kinh hoảng cuối cùng là tuyệt vọng, cho dù nam nhân trung niên đã từng trải qua huấn luyện đặc thù, tự nhận chính mình cũng có tố chất thần kinh đủ cường đại, cũng đã bắt đầu hỏng mất.

Hắn có ý đồ dùng vũ khí chính mình mang theo để tự sát, thế nhưng mặc kệ hắn làm gì, bản thân hắn vẫn như cũ tồn tại.

Nam nhân trung niên cho rằng chính mình đã bị nhốt trong bóng tối thật lâu, trên thực tế thời gian trôi qua còn chưa đến một phút, chỉ là đại não của hắn bị huyễn thuật lừa gạt, mới làm hắn sinh ra nhận tri sai lầm như thế.

Đem phản ứng của nam nhân trung niên thu hết vào đáy mắt, trước khi hắn thực sự điên mất, Tổ Vũ mở miệng.

....Nếu không phải trước đó bị kí ức của nữ nhân làm cho ghê tởm toàn tập, hắn cũng không dùng biện pháp nhốt phòng tối như này để có được đáp án.

[Ngươi tại sao lại muốn bắt cóc ấu tể nhà Melved?]

Thanh âm đột nhiên vang lên tựa như đến từ bốn phương tám hướng, giống như rất xa lại tựa như gần sát bên tai, hoàn toàn không có cách nào xác định được nó phát ra từ đâu.

Trong bóng tối hư vô đột nhiên vang lên một thanh âm như vậy,thật sự rất dọa người.

Nhưng nam nhân trung niên sau khi nghe được thanh âm này liền phấn chấn lên.

Hắn liền nhất nhất đem sự tình mình biết được nói ra.

Tên nam nhân trung niên này cũng không phải kẻ thao túng phía sau màn, hắn lệ thuộc vào một tổ chức thần bí, đại đa số thời điểm sẽ phụ trách thu thập tình báo cùng ám sát.

Hắn là một gián điệp, cũng là một sát thủ.

Lần này hắn được yêu cầu tiếp ứng hai kẻ bắt cóc, đồng thời sau khi nhiệm vụ hoàn thành đem bọn họ giải quyết rớt.

Mà làm một quân cờ, hắn cũng không biết người cùng mình liên hệ từ trước tới nay là ai, đối phương cho dù mở video trò chuyện cũng sẽ không lộ mặt.

Nghe được đáp án như vậy, Tổ Vũ quả thực rất thất vọng, một khi đã như vậy, người này cũng không cần thiết lưu lại.

Tại thời điểm hắn chuẩn bị động thủ, nam nhân trung niên lại để lộ một tin tức.

Hắn nói ra một cái tên.

"Long Hi Đạt, thời điểm bọn ta liên lạc ta nghe thấy có người kêu hắn như vậy!"

Được rồi, có một chút còn hơn không.

Xác định hắn không còn một chút thông tin quan trọng nào để nói, Tổ Vũ không chút do dự đem hắn đánh bất tỉnh.

Nam nhân trung niên so với hai tên bắt cóc kia thì may mắn hơn, Tổ Vũ chuẩn bị đem hắn để lại cho Cecil, để Cecil tiếp tục truy tìm chủ mưu phía sau màn, cho nên hắn chỉ đem người này đánh ngất bắt lại, hơn nữa vì phòng ngừa hắn đột nhiên tỉnh lại chạy trốn, Tổ Vũ đem xương tay xương chân của hắn toàn bộ bóp nát.

Đau đớn làm kẻ vốn đang hôn mê kia phát ra từng tiếng rên rỉ, ngại hắn quá ồn Tổ Vũ liền thuận tay đem một miếng vải bố nhét vào miệng hắn.

Cuối cùng, Tổ Vũ cũng đem trang phục sinh hóa của hắn tịch thu.

Đợi đến lúc hắn rời đi, bên trong phòng cũng chỉ còn lại ba người trần trụi nằm trên mặt đất: một thương tật, một hoạt tử nhân và một đã chết.

Ẩn tàng thân hình, Tổ Vũ ôm Tiểu Griffin đến bên cạnh thang máy chuẩn bị xuống lầu liền đối mặt với một đám người vừa từ thang máy đi ra.

Những người kia nhìn không thấy hắn, nhưng Tổ Vũ thì lại rất nhanh liền xác định được đám người tay cầm vũ khí này không phải cảnh sát hay người của Cecil...Hơi thở trên người của bọn họ quá mức hỗn tạp, sát khí trộn lẫn cùng tử khí, loại khí tràng đặc thù này chỉ có thể xuất hiện trên người những kẻ tay dính không ít máu tươi.

Trong đó có một ít người nhìn còn rất quen mắt, Tổ Vũ liếc thêm một cái, liền nhận ra những người này là những người đi dạo trong hoa viên dưới lầu trước đó.

Hắn không chút do dự động thủ đem bọn họ đánh cho hôn mê, đồng dạng, những người này cũng nhận được đãi độ bóp nát xương cốt.

Tòa chung cư này tựa hồ đã bị không chế, những người đó hùng hùng hổ hổ mang theo vũ khí lên lầu, lại không thấy bất cứ cư dân nào xuất hiện, sau khi Tổ Vũ xuống lầu, vành đai xanh bên ngoài đại lâu cũng không xuất hiện thân ảnh của bất cứ người nào khác.

Tổ Vũ cũng không có lập tức rời khỏi chốn thị phi này mà tìm một cái ghế trong công viên ngồi xuống, xem xét tình hình của Tiểu Griffin.

Hắn dùng linh khí bài trừ mê dược trong cơ thể Tiểu Griffin, không còn bị ảnh hưởng bởi dược tề, Tiểu Griffin rất nhanh liền tỉnh lại.

Thuật ẩn thân chỉ có tác dụng che mắt những người khác ngoài hai người bọn họ, cho nên Tiểu Griffin vừa mở mắt, liền thấy được hình người của Tổ Vũ.

Trí nhớ ngắn ngủi của ấu tể đã khiến nó quên đi bộ dáng nguyên bản của Tổ Vũ, nhưng cái mũi lại rõ ràng nói cho nó biết, người này là ai.

Nó ngốc lăng sửng sốt trong chốc lát, liền chuẩn xác không lầm mà kêu lên hai tiếng pi pi đại biểu cho từ "ca ca"

"Ân, là ta." Thấy hắn vẫn nhận ra mình Tổ Vũ thực vui vẻ, khuôn mặt vẫn luôn âm trầm rốt cuộc cũng xuất hiện ý cười, má núm đồng tiền bên khóe miệng cũng chạy ra:"Ruin còn nhớ rõ có chuyện gì xảy ra không?"

Hắn vừa hỏi, Tiểu Griffin mới hồi tưởng đến một màn trước lúc hôn mê.

Hắn cùng bảo tiêu cùng nhau mua rất nhiều đồ ăn ngon, chuẩn bị mang về cho ca ca cung Al gia gia ăn.

Kết quả mới đi được nửa đường, Tiểu Griffin mới vừa được nhân viên cửa hàng cho ăn thử một miếng thức ăn đột nhiên lại cảm thấy đau bụng, muốn đi WC, sau đó hắn cùng bảo tiêu liền đến toilet.

Vẫn luôn tự mình đi WC Tiểu Griffin đương nhiên sẽ không để bảo tiêu nhìn nó ân ân, chỉ để hắn hỗ trợ cởi quần nhỏ, liền một mình ngốc trong gian cách li giải quyết việc riêng.

Trong lúc đó hắn có nghe được một âm thanh kì quái nhưng không để ý, chờ dùng xong WC ra tới, bảo tiêu vẫn còn đứng bên ngoài gian cách li chờ nó, vì thế Tiểu Griffin liền pi pi hai tiếng, muốn bảo tiêu giúp nó mặc quần nhỏ.

Kết quả quần nhỏ còn chưa có mặc xong, nó liền bị mê choáng!

[Tên bảo tiêu kia là người xấu! Hắn lấy cái gì đó đổ vào mũi của ta! Thối chết!]

Hoàn toàn không biết chính mình đã trải qua những gì Tiểu Griffin ủy ủy khuất khuất cáo trạng với Tổ Vũ, lại một lần nữa cường điệu cái khăn dùng để che mũi của nó có mùi khó ngửi đến mức nào.

Tổ Vũ vội vàng trấn an Tiểu Griffin, còn giải thích cho hắn việc tên bảo tiêu kia cũng không phải bảo tiêu thật, cứ thế liền quên thông tri cho Cecil cùng quản gia việc Tiểu Griffin đã bình an.

Lại càng không biết, lúc này Cecil cùng quản gia đã theo định vị đuổi tới.

Tác giả có lời muốn nói:

Tổ Vũ: Như vậy chẳng phải ta cũng đã từng mang thai qua sao?

Tiểu Griffin o(≧▽≦)o:Mama!

Tổ Vũ:.....Gọi ca ca!

....................

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info