ZingTruyen.Info

๖ۣۜEdit•๖ۣۜCaoH•๖ۣۜThao Khóc Lão Sư

✧Chương 24: Dâm kêu

Metraidepyeunhau

  Lục Viễn chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như thế này, thần kinh căng thẳng đến hỏng mất: "Ta kêu, ta kêu còn không được sao? Ô ô, van cầu ngươi, vào trong phòng đi, vào phòng đi!"

  Mạnh Vũ câu môi cười khẽ: "Được, vào trong phòng liều mạng kêu cho ta, a, càng mẹ nó dâm đãng càng tốt, kêu không được, sẽ đem ngươi ra ngoài, trước mặt bọn họ thao ngươi."

  Lục Viễn lệ rơi đầy mặt, liên tục gật đầu: "Được, được, ta khẳng định kêu thật tốt!"

  Mạnh Vũ rút ra côn thịt, đem Lục Viễn từ dưới đất ôm lấy, đi vào gian phòng ngủ bên cạnh, cửa cũng không đóng.

  Mạnh Vũ đem Lục Viễn trần như nhộng ném đến trên giường, cởi xuống dây lưng, trói chặt hai cổ tay Lục Viễn.

  "Hảo hảo nằm úp sấp, con chó nằm như thế nào ngươi từng thấy qua đi?"

  Lục Viễn dùng sức thở hổn hển mấy hơi, quỳ nằm úp sấp, rung giọng nói: "Như vậy được không?"

  Mạnh Vũ tại trên mông Lục Viễn bóp mấy cái: "Thắt lưng lại thấp xuống, mông cao lên, mặt xoay lại đây nhìn ta."

  Lục Viễn nhất nhất nghe lời, run run khẩn cầu: "Mạnh Vũ cầu ngươi, chừa cho ta chút mặt mũi!"

  Mạnh Vũ cởi áo trong, dùng côn thịt đánh lên mông Lục Viễn: "Lục lão sư, ngươi thực sự rất là thiếu thao, ngươi hiện tại bộ dáng câu nhân như này, người bình thường làm sao chịu được?"

  Nước mắt Lục Viễn chảy vào miệng, lại nhẫn nhịn, làm bầm nói: "Mạnh Vũ, ngươi thao ta đi, đem ta thao chết, xong hết mọi chuyện."

  Mạnh Vũ cười lạnh: "Lục lão sư, ta nhưng luyến tiếc thao chết ngươi, ngươi thật dâm đãng, hậu huyệt kẹp đến thật chặt, là cực phẩm a, đúng không? Đến đây Lục lão sư, bắt đầu kêu đi, để bốn tôn tử ngoài kia cùng nghe, làm cho bọn họ mở rộng kiến thức. Ngươi kêu đến càng lãng, bọn họ lại càng không có mặt mũi, đảm bảo sau này sẽ không lại tìm ngươi gây phiền toái."

  Lục Viễn tim như bị đao cắt, xuyên qua màn nước mắt nhìn Mạnh Vũ: "Mạnh Vũ, mau đem đại dương vật của ngươi thao ta! Ta chịu không nổi, tao huyệt thật ngứa.... A ân! Mau vào!"

  Ngực Mạnh Vũ cứng lại, bụng dưới bỗng nhiên dâng lên một cỗ nhiệt lưu, côn thịt lại trướng thô thêm vài phần.

  "Dâm đãng!"

  Mạnh Vũ nhanh chóng mở rộng cho Lục Viễn, rốt cuộc mãnh đem côn thịt cắm vào.

  "Phốc" một tiếng, Lục Viễn hậu huyệt giống như đoá hoa cúc nở nộ (best so sánh 😂), đem trụ thịt nổi đầy gân xanh của Mạnh Vũ toàn bộ nuốt vào.

  "Ha ân.... A a.... Thật lớn.. Quá lớn... Đâm chết ta!"

  "Kêu tốt lắm, tiếp tục kêu cho lão tử!"

  Lục Viễn trong con ngươi phủ đầy hơi nước, tâm đau đến muốn chết lặng, hắn biết Mạnh Vũ nói được làm được, nếu không làm theo, Mạnh Vũ thực sự sẽ trước mặt mấy nam sinh kia đem hắn thao chết.

  Cũng đã bẩn thành như vậy, kêu vài tiếng thì có làm sao đâu?

  Còn sẽ bẩn hơn sao?

  Cũng chẳng mất miếng thịt, so với chọc giận Mạnh Vũ, bị thao trước mặt mọi người thì tốt hơn nhiều.

  Lục Viễn lần này thực sự là bị Mạnh Vũ bức điên rồi, cái gì sĩ diện, cái gì tôn nghiêm, đều vứt đi tất.

  Chỉ cần tốt cho bà nội, thay được thận khỏe mạnh, để hắn chết cũng đáng, huống chi là kêu to vài tiếng?

  Lục Viễn xoay xoay mông, hướng Mạnh Vũ cười: "Ngô ân, lão công, muốn "cây gậy lớn" của ngươi, dùng sức thao ta!"

  Mạnh Vũ nao nao, lập tức cắn răng mắng: "Tao hàng, đừng dừng, lại tiếp tục kêu, lão công liền đem tinh dịch đều bắn cho ngươi!"

  Mạnh Vũ côn thịt chậm rãi rút ra, lại chậm rãi cắm vào, Lục Viễn cố gắng đem mông nghênh hướng Mạnh Vũ, rên rỉ nói: "Lão công, lão công tốt, dùng sức thao ta, nhanh lên!"

  Mạnh Vũ vẻ mặt cười xấu xa: "Muốn a? Nhanh như này được không?"

  Lục Viễn cả người sợ run, cắn môi hét chói tai: 'Đúng, mau lên, nhanh nữa, a a, thao chết ta!"

  "Lục lão sư, ngươi thực giỏi, cũng không có dạy qua, vậy mà lại biết kêu giường."

  Lục Viễn vẻ mặt mê loạn, dương vật cũng bị thao đến cứng rắn, dựng thẳng ma sát trên khăn trải giường, chỗ đầu nấm (aka đầu bùi) có chất lỏng trong suốt rỉ ra.

  Lục Viễn thề sống chết cũng sẽ không nói cho Mạnh Vũ biết, hắn ba ngày nay, nửa đêm thường ngủ không yên, phải xem GV (gay video) trên máy tính thẩm du.

  Hắn giống như là cử chỉ điên rồ, thủ dâm không có cách nào làm hắn bắn tinh, phải tìm đồ vật gì đó cắm vào hậu huyệt, mới khiến hắn cao trào.

  Hơn nữa những lời tục tĩu như vậy,  một khi nói ra, ngược lại rất khó mở miệng.

  Hắn không thể nào dùng ngôn ngữ để miêu tả loại cảm giác này. Tuy rằng Mạnh Vũ lăng nhục hắn, đánh hắn, mắng hắn, thậm chí là định thao hắn trước mặt người khác.

  Nhưng thân thể hắn, lại cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt. Hắn bây giờ chỉ muốn kêu to, kêu đến khàn cả giọng, kêu những điều trước nay hắn chưa bao giờ nghĩ đến.

  "A a.... Ân hừ.. nhanh lên, thao chết ta, thao chết ta, ta không muốn sống nữa... ân a... ha a a..!"

  Lục Viễn cổ họng rất nhanh chóng liền khàn đặc, hắn biết trong phòng khách có bốn người, tiếng kêu của hắn, mỗi một chữ bọn họ đều nghe rõ.

  Mất thể diện, dơ bẩn, xấu xa, lăng nhục, những cảm giác này đan vào cùng một chỗ, biến thành một loại không nói rõ được điên cuồng khoái cảm.

  Mạnh Vũ tốc độ va chạm nhanh hơn, mỗi một lần đều cắm xuống rất sâu, khoái cảm từ nơi kết hợp giữa hai người lan tràn cực nhanh.

  "Kêu lớn tiếng a, Lục lão sư, để cho bốn tên ngu ngốc kia nghe rõ, cho bọn họ biết rằng, ngươi là người của ai, dương vật của ai mới có thể thao ngươi, có thể làm ngươi bắn!"

  "Ha, ta là của ngươi, chỉ có ngươi, có thể thao ta, a a a, muốn bắn, muốn bắn, a ân!"

 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info