ZingTruyen.Info

Why? Xuyên Vào Akame Ga Kill??

Chap 21 : Vô Đề

TieuNgoc1024

Sau 1 tháng kể từ Rojin cùng mọi người ở hóa cảnh.

Akame cùng Susanoo câu cá ngoài sông được cho là nơi có nhiều loại cá lớn nhất trong rừng.

"Có động" Akame đang vừa ăn vừa câu cá, nàng cảm nhận được cằn câu đang chuyện động khá nhanh.

"!!"

Susanoo lụm hạt cơm trên miệng Akame rồi thỏa mãn đứng dậy.

Ông chú dùng cây chùy, con cá lớn bay ra há miệng to như 1 cánh cửa bự bay tới chỗ Susanoo.

"Được rồi" Susanoo chỉ vung 1 gậy lên trời chỗ con cá lớn xấu số.

"Vậy tối nay có 1 buổi tiệc rồi Suu" Akame vui vẻ nói.

•Tối đến•

Cả đám lao đầu vào món cá khủng lồ mà ăn cùng với cơm.

Chỉ có Leone và Najenda vẫn còn ngồi trên ghế

"Suu nấu ngon thiệt! Ăn quài mà không chán. Đến nổi no luôn." Leone sản khoái khen ngợi Susanoo.

"Suu nấu ngon thật." Rojin cảm thán khi ăn bữa cơm ngon như vậy từ Susanoo.

"Cảm ơn Suu" Akame lên tiếng

"Suu, mai luyện tập nhé." Tatsumi đưa nguyên vỏ và cây kiếm lên.

"Fu fu, ta đã nói Susanoo tuyệt lắm mà. Đã thấy chưa hả." Najenda hút thuốc cười nói.

"Khó tin tổng bộ lại cho sếp mượn." Tatsumi phấn khởi nói.

"Không, lúc đó Susanoo vẫn đang ngủ. Nhưng khi gặp ta cậu ta có phản ứng" Najenda kể.

"Sếp giỏi quá" Rojin cùng Akame nói.

"Fufu, cái này nhờ vào uy tín của ta..." Najenda tự hào về những điều mà thành viên Night Raid ghen ngợi.

"Najenda nhìn y chan chủ cũ của tôi." Susanoo đứng lên dọn dẹp sẵn tiện nói.

"Ra thế" Rojin gật đầu như đã hiểu.

"Hẳn là cô ấy tuyệt vời lắm." Najenda nói.

"Anh kể được không? " Tatsumi hứng phấn hỏi.

"Um! Anh ấy là 1 vị tướng quân vĩ đại" Susanoo suy nghĩ một lúc cũng lên tiếng gằn giọng nói.

"Anh!?" Najenda há miệng kinh ngạc.

"Phụt--" Tatsumi, Leone cùng Rojin cố nhịn cười mà quay sang chỗ khác

"Há há, anh ta bảo sếp y chang đàn ông!!" Leone lăng qua lại cười sặc sụa.

"Haha!! Quá nhiên không sai, nhìn cục xúc thế mà!!" Tatsumi cũng không nhịn nổi nữa mà cười thành tiếng.

"Leone, chị đừng cười nữa..." Rojin vẫn còn nhịn được khuyên nhủ chị.

*Rắc rắc* Najenda bẻ tay robot của mình trừng mắt nhìn Leone cùng Tatsumi.

"Ý...à.."  Leone rùng mình không nói lên lời.

"Umm" Tatsumi cũng không kém cạnh..

*Bốp, bốp* Najenda đi tới cú vào đầu Tatsumi cùng Leone 1 cú đá đau.

"Tch, ai cũng dính cả vào Suu. Anh ta dám chiếm vị thế của mình." Lubbock nhìn mà tức không dám nói lớn chỉ mình Mine nghe.

"Anh lúc nào mà chả phải nghệ sĩ tấu hài?" Mine cần chiếc bánh kem nói.

"Cho tui ăn với!" Rojin nhìn thấy bánh kem bay như vị thần cướp lấy cái bánh kem nhìn nó chảy nước miếng.

"!!"nMine trợn mắt định nói gì đó mà bị 1 con mèo nhỏ thu hút

"Moew~~" Con mèo con từ từ đi tới.

"Hmm" Rojin bất giác ngừng chảy nước miếng, cô quay đầu nhìn con mèo mà ngửi ngửi.

Mùi này của Chelsea mà??

"Oh, tiểu miêu đây mà?" Mine kinh ngạc nhìn mèo con từ từ đi tới.

"Ra là..." Rojin suy đoán coi trả lại bánh kem cho Mine.

"Nhìn gì? Ta không cho mi ăn đâu" Thấy mèo con đi càng gần chỗ ngồi mình Mine giật giật nói.

"Meoww" Mèo con kêu 1 cái.

"Guh" Mine chần chừ.

Cô nàng cũng không cưỡng lại vẻ cute của con mèo nà mút 1 miếng đưa cho con mèo.

"Chặc" Rojin chặc lưỡi nhìn món bánh kem chuẩn bị Chelsea cướp cô nhất quyết sẽ cướp lại.

Con mèo ngay tức khắc bay vào người Mine cướp lấy bánh kem. Rojin thấy vậy sáng mắt cướp lại.

Ai dè. Con mèo đúng chuẩn biến lại thành Chelsea.

Cô nằm trên nàng, nàng nằm dưới cô. Tay cô giữ chiếc bánh kem.

"⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄" Mặt bồng chốc đỏ lên, nó nhanh chóng ngồi dậy. Cầm lấy chiếc bánh kem đưa lại cho Mine rồi 1 tay che mặt biến mất.

"...''

"..."

"..."

"..."

"..."

"..."

"..."

Mọi người ngơ ngác được 1 lúc. Mine phừng phừng tức giận chỉ thẳng mặt Chelsea đang ngậm cây kẹo từ từ đứng dậy.

"Chelsea!!!" Mine la lên đầy tức giận.

"Lơ là quá." Chelsea cười cười rồi quay đầu đi.

•Ở nơi nào đó•

*Rầm, rầm,...*

"(//°/-/°//)" Rojin tự mình đập đầu vào từng tảng đá to.

"Tim đập thình thịch không dứt. Cô cố khắc chế nó nhưng không thể.

Đây không phải là lần đầu cô bị như vầy. Rojin đã từng bị như thế này với 'Akame, Leone, Mine, Esdeath, Seryu, Kurome,... rồi tới Chelsea.'

"Có vẻ em gái của anh biết yêu rồi."  Một người thanh niên xuất hiện với mái tóc trắng như cô.

"Anh!" Rojin kinh ngạc hô lên nhìn anh trai mình.

"Có vẻ còn nhiều người nên em chưa hoàn thành nhiệm vụ được rồi." Dokai nhìn một lược rồi nói tiếp "Có vẻ sức mạnh của em dần dần bị bay hơi vì cứu giúp người trong đây... Hãy nhớ nên nhớ nếu em cứu quá 6-7 người thì chuẩn bị tinh thần đi là vừa. Dù đó là nhiệm vụ bắt buộc nhưng em hãy kiên quyết chọn những người phù hợp. "

"Em biết rồi" Rojin xụ lơi khi nghe lời chấn vấn từ anh mình.

"Đây, máu lưu trữ 2 tháng tiếp theo. Nhớ không được hút máu người. Em hút máu quá nhiều có thể bị thiên lôi từ thế giới chúng ta sinh sống đánh tới đây đấy. Nó rất đau đớn nên hãy kiềm chế vào. " Dokai căn dặn cô các thứ. "Xong hết rồi anh phải về quản lý đã. Bye, hẹn gặp cả tá cô dâu của em." Dokai nói xong liền biến mất.

Nhìn hàng tá bịch máu đựng khắp 1 thùng cô thở dài mà để nó vào trong không gian.

Trong lúc cô định về thì vô ý làm rơi bịch máu. Có lẽ cô không bị thu hút bởi máu này. Vì cô đã ăn no lượng thức ăn của con người rồi. Tối cô mới bắt đầu thấy đói.

Cô nhìn bịch máu bị văng máu tứ tung, thở dài chưa được bao lâu thì 1 con dã thú dạng hình báo đốm xuất hiện cùng với 1 đàn sói và lũ heo rừng.

Rojin thở dài lắc đầu với vị máu này, cô lao vào chiến cùng bọn dã thú Cô chiến đấu chưa đầy 5 phút đã giải quyết hết đám dã thú, nhìn bãi chiến trường củ mình, thở dài 1 hơi mà cô cầm từng con 1 vách từng con thành 1 cái núi. Chạm tay vào 1 con đang được chắc lên. Cả người cô biến mất cùng với dám núi quái xấu số.

Trở về căn cứ mới, cả đám tròn mắt nhìn Rojin mang 1 đống xác dã thú về mà cảm thán trước sức mạnh này.

"Ta có kêu cậu đi giết dám này đâu Rojin?" Najenda đi lại hỏi cô. Nhớ không làm là không có giao nhiệm vụ hay luyện tập gì cho cô hết.

"Tại vì bọn này ngửi được mùi máu tươi từ những con hưu khủng lồ được tôi giết được." Rojin gãi đầu, cô cúi đầu xin lỗi Najenda vì tự ý giết quái thú mà không có sự cho phép.

"Được rồi, vậy như đây là bài tập dành cho y đi." Najenda cũng thở dài bỏ qua.

"Chelsea y thấy thế nào trong 1 tháng qua?" Najenda quay lại chủ đề chính, nàng quay qua phía Chelsea hỏi kết quả.

"Rất mạnh... Mạnh hơn cả đồng đội trước của tôi." Chelsea đánh giá cao về nhóm Rojin. Nàng nhìn cô nháy mắt 1 cái tỏ ý hỏi có đáp ứng điều kiện cô mong muốn không.

"Ngon lành!" Mine vui vẻ hứng phấn, như đã đánh bại được Chelsea vd ậy.

"Nhưng, để sinh tồn không phải chỉ cần sức mạnh. Tớ đã đọc qua mấy bài báo cũ. 2 thành viên trước của mọi người dù rất mạnh, nhưng trên phương diện sát thủ, lại thất bại nghiêm trọng..." Chelsea thấy cô không phản hồi, khuôn mặt nghiêm túc lên giải thích vấn đề một cách nghiêm túc."Như vậy nên các cậu nên bớt nhu nhược đi, đó chính là diếm yêu chí mạng có thể giết chết các cậu đấy."

"Chặc ả thật đáng ghét." Mine nghiến răng, nắm chặt tay khung thành nắm đấm

"Được rồi, sử lí đống xác dã thú này sao đây?" Najenda chuyển chủ đề nhìn về đống xác cô đem về, nàng nhìn Susanoo hỏi "Nên làm món gì đây?"

"Tôi nghĩ là nên làm món heo quay, heo hầm kho,..." Susanoo đưa ra 1 loạt món ăn về heo. Vì chỉ có heo làm được trong đống dã thú.

•Tối đến•

1 đám lửa có 4 người đang ngồi lần lượt là Lubbock, Tatsumi, Mine và Rojin.

"Thế cậu muốn nói gì nào? Mine?" Rojin chống cằm chân nản hỏi.

"Các người có thấy ghét cái cách ả phê phán Bulat hồi sáng không?" Mine nhìn đống lửa hỏi cả ba.

"..."

Rojin im lặng không nói gì.

"Ừm, thì tất nhiên. Tớ không muốn người khác nóilên. anh ấy như vậy." Tatsumi buồn bã trả lời.

"Thế này, chúng ta tạo ra 1 bí mật tập kích. Rồi cười vào mặt ả mà nói 'lơ là quá đó'. Rồi lúc ả đang sốc, tớ sẽ bồi cú và tuyên bố thắng lợi. Quá hoàn hảo. " Mine nói ra kế hoạch, nàng đứng dậy hưng phấn giơ tay lên.

"Hợp tác với cậu có cử không ổn lắm." Tatsumi đổ mồ hôi nói ra.

"Đúng vậy." Rojin gật đầu đồng tình với câu nói của cậu.

"Hai người phe tôi mà đúng không? Đúng không " Mine nhìn cô và cậu hỏi lại gần nữa.

"Ùm, thế bí mật tập kích của cậu là gì?" Tatsumi cùng Rojin thở dài. Cậu hỏi nàng.

"Hai người nghĩ đi. Tôi và Lubbock có phần tôi và anh ta." Mine nói.

Thế mà Lubbock cùng Mine đi ra chỗ khác suy nghĩ kế hoạch của chính mình. để lại cô và cậu suy nghĩ.

"Hay là gì đi Rojin, cậu là con gái thì tiếp cận cậu ta bằng cách ẩn thân đi. Chỉ cần cậu lại gần cô ấy rồi hù 1 phát là ok." Tatsumi đưa ra kế hoạch của mình, cậu tỉ mỉ nói ra từng chi tiết cho cô nghe.

"Rồi rồi."  Rojin thầm gật đầu, cậu nhanh chóng đứng dậy đẩy người cô đi tới suối nước nóng.

"Chúc may mắn." Tatsumi đưa ngón cái lên, cậu vẫy tay tạm biệt rồi chạy đi.

"Ủa mà mình có biết ẩn thân đâu??" Rojin mới trợt nhớ ra. Cô ôm đầu mà ngán ngẩm.

Cô thở dài, bước ra khỏi hòn đá chầm chậm đi tới phía có thân ảnh đang ngâm nước nóng.

Thân ảnh mềm mại bỗng chốc trở thành cơ thể săn chắc của đàn ông.

"..."

Rojin biết, đây là Teigu của Chelsea. Cô ngửi được mùi hương rõ ràng.

"Fufu, cậu tới đây làm gì Rojin? " Chelsea trong hình dạng Susanoo khoanh tay hỏi.

"(¬‿¬ )" Rojin không nói, khuôn mặt cô có hiện thị hình đoán xem,

"Trả lời tôi đi Rojin. " Chelsea gằn giọng hỏi.

"!!"

Rojin đi tới định phá bỏ Teigu của Chelsea lại vô tình vấp những cục đá mà bật ngửa ra trước té vào người Chelsea.

Tay lại vô ý chạm vào ngực nàng, cả cơ thể đè lên người Chelsea. Môi dụng môi Chelsea.

"(//°/_/°//)" Rojin vội vàng ngồi dậy khỏi người Chelsea.

Mặt Chelsea cũng không khá hơn cô mấy, đỏ bừng bừng. Nàng đứng dậy cốc đầu cô rồi đi ra ngoài mặc áo chạy đi.

___To be continue ___


















Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info