ZingTruyen.Info

[Đam mỹ - HOÀN] Đại pháp sư đệ nhất tinh tế - Tố Trường Thiên

Chương 71

maitranc

(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

*・゚゚・*:.。..。.:*゚:*:✼✿maitran.wordpress.com✿✼:*゚:.。..。.:*・゚゚・*

.71.

"Quyền hạn mệnh lệnh có hiệu lực... lực... lực..." Hình ảnh của Alpha trong cột sáng xuất hiện các điểm li ti, âm thanh của cô nghe như đĩa nhạc kiểu cũ, gập ghềnh nói xong, sau đó là những vết lốm đốm giống như hoa tuyết trên TV cũ, Alpha tắt hình chiếu.

Giọng của cô mang theo tiếng dòng điện rè rè, trả lời: "Không."

"Tôi có quyền hệ thống chính, cô không thể từ chối tôi!"

"Quyền hạn... Quyền... Quyền..." Trong phòng vang vọng âm thanh kỳ dị của Alpha, trong điện lưu ồn ào, giọng của Alpha từ từ rõ ràng.

Cô lại nói: "Không."

Khoảnh khắc tiếp theo, tia lửa điện nổ lách tách từ bàn điều khiển, mô-đun dữ liệu đã bị dòng điện hỗn loạn đốt cháy một lỗ.

Elan lùi về sau nửa bước, kinh ngạc.

"Cô đã từ chối quyền truy cập cao nhất?" Trong giọng nói của Elan tràn ngập khó tin, "Nguyên soái Gehry là người phụ trách dự án trực tiếp của cô, Joanne là kỹ sư thiết kế của cô. Nữ hoàng của đế quốc, cộng thêm quyền hạn cao nhất hai người bọn họ nắm giữ trong hệ thống của cô, cô lại từ chối quyền hạn cao nhất?"

"Tôi từ chối." Alpha mở lại hình chiếu ba chiều, "Elan, đây là trận chiến của tôi, tôi không thể để cậu hy sinh thay tôi."

"Cô..." Elan im lặng, Alpha vẫn đang làm tròn bổn phận đếm ngược, hệ thống của cô và chương trình của tinh chi linh đối đầu dữ dội, một bước cũng không nhường, cho nên con số kia kỳ thực lưu động, nếu như có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi nào, con số kia đều sẽ tăng lên một chút, nhưng trên thực tế Alpha đã cố gắng hết sức nâng con số này đến 50.

Thế nhưng vẫn không đủ.

Elan khôi phục lạnh lùng, y lần thứ hai nói: "Được rồi, vậy tôi không cần quyền hạn, tôi yêu cầu cô, mở phòng điều khiển bên trong ra."

Alpha tiếp tục nhẹ giọng trả lời: "Không."

"Cô chỉ có thể kiên trì 30 phút, cắm bo mạch chủ của tôi vào hệ thống của cô, sau khi cô không chống đỡ được, tôi có thể tiếp quản, tranh thủ thêm 30 phút nữa cho Hayden."

Lần này đến Alpha rơi vào im lặng, một lát sau cô nói: "Không, Elan. Cậu và tôi đều biết, dù cho hai cái 30 phút, Hayden cũng không đoạt lại được trạm trung chuyển và phá hủy nguồn năng lượng hạt nhân. Hayden không phải là thần mặt trời, ngài ấy cũng có giới hạn."

Cho nên, Alpha quyết tâm sau 30 phút tự bạo hạt nhân, hệ thống điều khiển của trạm trung chuyển sẽ bị hỏng nặng, tinh chi linh không có cách nào dùng trạm trung chuyển điều khiển một lần phóng ra hơn trăm khẩu pháo quỹ đạo, hoặc là sửa chữa trạm trung chuyển, hoặc là phân tán đến mỗi một khẩu pháo quỹ đạo, bắn từng cái một. Dù sao đi nữa, đều sẽ giành được thời gian quý giá cho đế quốc.

Alpha: "Đây là giải pháp tối ưu được tính toán bởi hệ thống của tôi và nó cũng là giải pháp ít tổn thất nhất."

Alpha nhìn Elan mang vẻ mặt lạnh lùng, bỗng nhiên cười nói: "Tôi nghe nói, còn chưa chúc mừng cậu, tôi chúc cậu và Nigel tân hôn hạnh phúc."

Elan đột nhiên đạp mạnh ghế tựa: "Đi mẹ nó hệ thống, cô thậm chí không tuân theo quyền hạn tối cao, còn ở chỗ này giả vờ là một chương trình tốt đẹp cái rắm. Tổn thất nhỏ nhất, cô để tôi trơ mắt nhìn người chị của mình hùng hồn chịu chết, cô cảm thấy tôi có thể tiếp tục tồn tại, có thể mỗi ngày ôm bạn trai nhỏ hạnh phúc như nở hoa? Cô thả cái rắm chó, mở phòng điều khiển ra, cho tôi vào!"

"Tôi —— "

Tách!

Động tác của hai trí tuệ nhân tạo chỉnh tề như một mà dừng lại.

Tách tách tách, sau một loạt tiếng chụp liên tục, nhiếp ảnh gia hài lòng thu hồi máy ảnh, tiếp tục phát sóng trực tiếp.

"Hic hic hic hic..." Trong khe cửa lộ ra một nửa ống kính, cùng một khuôn mặt phóng viên gào khóc, "Quá cảm động, hic hic hic... Khán giả thân mến, ngày hôm nay, chúng ta chứng kiến lịch sử! Màn ly biệt có một không hai này làm tôi đau lòng, tại sao, bọn họ đều là người, ách, trí tuệ nhân tạo ưu tú như vậy, tại sao họ phải hy sinh vì sai lầm của quốc hội! Hỡi đồng bào, chúng ta hãy luôn nhớ rằng bầu trời trên đầu chúng ta sở dĩ xanh thẳm như thế, không phải là vì trên trời không có mây đen, mà bởi vì có những linh hồn cao quý, đang vì chúng ta che phong chắn vũ! Hic hic hic..."

Tinh võng đã bùng nổ vào đúng lúc này, lập trình viên nhìn vào máy chủ với khuôn mặt cứng đơ, cảm thấy trên đầu mình thật mát mẻ.

"Trí tuệ nhân tạo? Trí tuệ nhân tạo? Học viện khoa học đế quốc không phải nói trí tuệ nhân tạo chỉ là một chương trình sao, cùng một nguyên lý với quang não? Tôi đcm các người, quang não nhà các người biết cách hy sinh vì nước sao, chương trình biết hy sinh cho chị gái sao?"

"Lõi tinh cầu hỡi, ngày hôm nay nếu tôi không bị nổ chết bởi pháo quỹ đạo, là bởi vì tôi được bảo vệ bởi một chương trình không có tư tưởng?"

"Chương trình? Tại sao các nghị viên không nghĩ lại một chút, tâm tư các người suy nghĩ vì đế quốc, còn không bằng hai chương trình người ta!"

"Tôi đã sớm nói, trí tuệ nhân tạo nắm giữ tư duy, các nhà khoa học biết tất cả mọi thứ, đó là vì luật lao động đã dần được cải thiện trong 100 năm qua, công nhân hiểu được cách bảo vệ quyền lợi hợp pháp, nhưng bọn họ chỉ muốn nô lệ miễn phí, cho nên mới nói với dân chúng, trí tuệ nhân tạo không có tình cảm và tư tưởng!"

"Tôi chỉ muốn hỏi một chút, đây cũng là 'tính cách được thiết kế' bởi các kỹ sư trí tuệ nhân tạo? Giọng nói cũng được ghi âm trước? Kỹ sư đó làm, thì làm một bộ mẹ nó lắp đặt cho quốc hội đi!"

"Thao, quốc hội không phải vẫn còn đang họp cãi cọ, không nỡ hủy đi pháo quỹ đạo chứ?"

"Kháng nghị, tên thật của tôi là kháng nghị, tôi từ chối tiếp tục áp bức một sinh mệnh có nhân cách độc lập!"

"Thỉnh cầu nữ hoàng bệ hạ chứng hôn cho tiểu ca ca Elan và Nigel! Bọn họ xứng đáng!"

"Tán thành, không thì tôi sẽ phản quốc đi tìm Hayden bệ hạ!"

"Ô ô ô ô ô ——" Phóng viên thút thít, lui lại khỏi cửa, đạo diễn dường như cắt ống kính tới phóng viên khác bên kia, vì vậy, Ludwig đứng ở sau lưng phóng viên đi ra.

Pháp sư gật đầu hài lòng, vỗ vai người phóng viên này: "Rất tốt, cảm xúc đúng chỗ, bố cục ống kính rất tinh tế, tay và ống kính rất vững vàng."

Phóng viên vừa lau nước mắt, vừa lo sợ tái mét mặt mày mà nói: "Ngài quá khen, ngài quá khen! Đưa tin chân thật, cũng là chân tướng của thế giới, đây là yêu cầu chuyên môn cơ bản của nghề phóng viên chúng tôi, ngài không cần khách khí như thế!"

Ludwig vung tay, phóng viên chạy nhanh như một làn khói, trong không khí tràn ngập niềm vui sướng sống sót sau tai nạn.

Elan: "... Người phóng viên kia kỳ thật là bị ngài doạ khóc đi?"

Ludwig suy nghĩ một chút, phán đoán: "Một nửa là thực sự cảm động, nửa còn lại là doạ khóc."

Từ biểu hiện của Elan, trí tuệ nhân tạo này có xu hướng biến thành thần chết, cho dù là cơ thể robot mô phỏng người, sắc mặt kia còn đen hơn cả hắc bào.

Elan cắn răng: "Ngài, đang, làm, gì, ở, đây? Không làm pháp sư, đi làm phóng viên?"

Ludwig: "Ta nên hỏi ngươi đang làm gì? Ngươi vô cớ rút khỏi liên kết tinh thần, ta là người làm phép, ngươi cho rằng động tác nhỏ của ngươi giấu giếm được ta?"

Elan: "..."

Alpha chậm rãi tổng kết: "Thoát khỏi cuộc trò chuyện nhóm, bị chủ nhóm mở cửa sổ riêng hỏi nguyên nhân."

Elan dùng vận tốc ánh sáng quay đầu: "Ngậm miệng, chương trình rác thải."

Hắc pháp sư ôm vai, nhìn Elan, linh hồn của trí tuệ nhân tạo kia giống như một con thỏ sợ hãi, đôi tai dựng thẳng lên, vì sợ ai đang nhìn mình, sẵn sàng chạy trốn bất cứ lúc nào, nhưng tiếc là không có chỗ để chạy.

Ludwig chọc chọc Nigel trong liên kết tinh thần: "Người của ngươi cũng thật là, vì sợ người khác biết trái tim mình mềm yếu, người rất tốt sao?"

Nigel mới biến trở về từ thiên thạch, nghiền nát những mảnh vỡ tinh chi linh, thấp giọng trả lời: "Y chính là như vậy, sợ rằng sau khi mình bị tiêu hủy, có người sẽ vì lòng tốt của mình mà nhớ đến mình."

"A..." Ludwig lắc đầu một cái, bỏ qua ý tưởng trách Elan.

Cậu kéo mạnh Elan, ném ra cửa: "Đi đi, Hayden bên kia đều là dọc đường phá cửa, ngươi đi giúp hắn mở cửa."

Sắc mặt Elan âm trầm, phản kháng: "Trạm trung chuyển đã bị tinh chi linh chuyển hóa hơn phân nửa, rất nhiều khóa cửa mất đi hiệu lực, quyền hạn của chúng tôi cũng không mở được, chương trình của tinh chi linh giống như virus, kỹ năng hacker của chúng tôi cũng không mạnh như virus."

Ludwig vẫn đẩy y ra cửa: "Tín hiệu của 'Thiên hà lưu lãng giả' bị tinh chi linh chặn lại, bản thể của nó không đi theo, không có cách nào hỗ trợ, ngươi đi thay ca, Hayden bị lạc bên kia."

Nói xong, cậu đóng sầm cửa, sau đó vỗ nhẹ vào cánh cửa bổ sung: "Đây có ta, dưới con mắt của pháp sư vong linh, không ai có thể chết được!"

Elan đối mặt với cánh cửa đóng lại, giống như đang thở dài.

Thời gian cấp bách, y lựa chọn nghe theo sự sắp xếp của pháp sư, liên kết tinh thần một lần nữa đã thêm y vào, y chuẩn bị xong một lời giải thích, nhưng Nigel không hỏi gì, Hayden cũng không, trực tiếp thông báo tọa độ tập hợp.

Ludwig đứng trước một loạt màn hình điện tử làm cậu đau đầu, màn hình nhấp nháy với nhiều dữ liệu khác nhau, chứa đầy "Ngôn ngữ lập trình máy tính có thể nói là không cách nào học cấp tốc được", vì vậy Ludwig choáng váng mà nhắm hai mắt lại, trực tiếp hỏi: "Bản thể của ngươi ở đâu?"

Alpha trầm mặc chốc lát, tựa hồ đang xác nhận Ludwig là một người sống sờ sờ, không có cách nào tự kết nối với máy tính, sau đó mới từ từ mở một cánh cửa trên tường.

Bản thể của Alpha là ở đây, một thiết bị phức tạp cỡ lớn, nhìn qua như thiết bị quang não với độ phóng đại gấp trăm lần, nhưng mô sinh học và chíp mạch điện bên trong kết hợp tạo thành mô-đun dữ liệu, chính là bản thể của Alpha.

Hào quang linh hồn đang tỏa sáng rực rỡ trong mắt pháp sư vong linh, đó là một loại ánh sáng không giống với linh hồn nhân loại, vừa xem hiểu ngay, Alpha là một loài không giống nhân loại, mà theo góc độ linh hồn...

"Thật là một linh hồn đẹp đẽ." Ludwig duỗi ra tinh thần lực vô hình của mình, nhẹ nhàng dò xét, đối với Alpha như thể người đối diện đưa tay ra, cầm tay cô.

Pháp sư nói: "May mà lúc ở nhà ta không hủy đi Bạch Dạ Sương Tinh. Đúng rồi, ngươi không sợ đau chứ? Ngươi và ý thức của tinh chi linh đã quấn lấy nhau, cho dù là ta cũng không cách nào cứu ngươi về cả gốc lẫn ngọn."

Alpha suy nghĩ một chút: "Tôi chưa từng trải qua cái nhân loại gọi là 'Đau'."

Ludwig: "Không giống nhau, đây là đau trong linh hồn, nhưng ngươi không đau lần này, đợi lát nữa bị chuyển hóa rồi tự bạo, ngươi coi như làm giải phẫu không gây mê đi."

Alpha gật đầu: "Được. Nếu như không cần tự bạo, vậy đau một chút cũng rất tốt, được dịp cho tôi trải nghiệm một chút cái gì gọi là 'Đau'."

Ngay sau đó, một tinh thần lực khổng lồ bỗng nhiên bao phủ Alpha, giống như sóng to ập đến. Alpha gần như có ảo giác rằng mình sẽ bị xé toạc. Cùng với nó là một cảm giác khó giải thích được, làm người ta cảm thấy hưng phấn —— đứng ở đỉnh cao của sự sống và cái chết, có thể nắm giữ niềm vui từ sức mạnh dời non lấp biển —— tinh thần Alpha bị choáng váng trong giây lát, cô nghĩ, nếu như mình có khả năng mạnh mẽ như vậy, cô còn có thể an phận làm một trí tuệ nhân tạo vâng lời hay không?

Có hai âm thanh vang vọng sâu trong trí nhớ của Alpha.

"Này, cô quá đáng a, có nên qua loa như thế không?"

"Tên chỉ là danh hiệu, tôi gọi cô ấy là Alpha có gì sai, nhà các người thích thơ ca chua chát thì về nhà làm, cô gái của tôi sẽ gọi là Alpha."

Alpha nhớ lại cuộc trò chuyện giữa hai người sáng lập khi "Vừa mới mở mắt ra", liên quan tới chuyện đặt tên, hai người sáng lập bất hoà, cuối cùng ra tay đánh nhau, Joanne và Gehry từ trước đến giờ là "Đối thủ một mất một còn" như nước với lửa, nhưng đáng tiếc Joanne am hiểu ám sát, Gehry đấu pháp cuồng bạo, trực tiếp va chạm, Gehry đánh ngã Joanne sau 3 phút.

Vì vậy Gehry vô cùng đắc ý nhập tên "Alpha" vào hệ thống, đồng thời căn dặn: "Cô gái tốt của tôi, tuyệt đối đừng học viết những bài thơ chua chát."

Alpha ngây thơ ồ một tiếng, trong hệ thống âm thầm tìm kiếm "Thơ ca", thứ có thể xem đều nhìn một lần, thực sự cảm thấy cũng không tệ lắm, không biết tại sao Gehry chán ghét thơ ca như vậy, sau đó Alpha phát hiện Gehry chán ghét mọi thứ có chữ. Cho nên, Alpha chọn cùng Joanne tán gẫu văn học và triết học, trước mặt Gehry không bao giờ đề cập đến nó, thậm chí cố gắng sử dụng hình ảnh không cần chữ.

Ôi, tôi thực sự là cô gái hư giả dối, Alpha cuối cùng nghĩ như vậy, sau đó ý thức của cô bị nhấn chìm.

Theo suy nghĩ của Alpha và Đệ tam văn minh hòa quyện vào nhau, Ludwig tiến quân thần tốc, đốt cháy tinh thần lực, ánh sáng bạc rực cháy trong mắt cậu, chói lóa như vầng trăng bạc, cho dù là Ludwig, cũng không cách nào duy trì trạng thái này quá lâu, cậu cắt đứt liên kết tinh thần, đề phòng ngọn lửa ma lực vô tình thiêu rụi những người khác trong liên kết thành kẻ ngốc.

Sức mạnh tinh thần của hắc pháp sư mang theo nguyền rủa và linh hồn tà ác, trên đường lưu lại tàn lụi và hắc ám, tất cả đều hướng đến tinh chi linh bên kia. Sức mạnh hắc ám đi ngược dòng, thông qua suy nghĩ của nhiều tinh chi linh liên kết với nhau bằng thủ đoạn truyền tin cao siêu, cậu dường như nhìn thấy một hồ năng lượng màu xanh lam, một tia màu đen tiến vào bên trong, sau đó vết mực lan ra, lượng lớn sương đen bốc lên trên, mặt nước bắt đầu hiện lên màu xám, khuôn mặt vặn vẹo, mỗi một khuôn mặt đều tràn ngập cảm xúc tiêu cực âm u và đau đớn.

Một pháp sư vong linh, chính là tai họa vong linh!

"Không tốt, cắt đứt kết nối, cắt đứt kết nối!" Tinh chi linh trên mẫu hạm cất tiếng kinh hô liên tiếp, theo trạm trung chuyển lung lay sắp đổ, một loại sức mạnh chết chóc nỗ lực làm ô nhiễm nguồn năng lượng sinh mệnh của bọn họ.

Đôi mắt cơ giới lạnh như băng của sĩ quan chỉ huy Thê đội thứ nhất Theodore tập trung vào trạm trung chuyển, chiến sĩ phía sau hắn báo cáo: "Suối Sinh Mệnh đã bị ô nhiễm 41%, chúng ta đã loại bỏ ngay phần bị ô nhiễm để ngăn chặn tất cả các lõi bị nhiễm bẩn. Trạm trung chuyển và pháo quỹ đạo chuyển hóa hoàn thành 80%, trạng thái sạc ổn định. Tuy nhiên bởi vì hắn nhúng tay, việc chuyển đổi đã bị cưỡng ép ngưng hẳn, chúng ta cần nhiều hơn hai giờ so với dự tính mới có thể hoàn thành chuẩn bị pháo quỹ đạo."

Theodore xua tay: "Rất tốt, anh xử lý rất nhanh."

"Thế nhưng... thủ đoạn của u linh vũ trụ kia cũng thật là quỷ dị!"

Theodore nhìn chăm chú vào trạm trung chuyển, đèn tín hiệu màu đỏ thường xuyên lóe lên trong đôi mắt máy móc của hắn, hắn nói: "U linh vũ trụ chỉ có một người, hắn sẽ có lúc tiêu hao hết năng lượng, mà chúng ta, là tinh chi linh."

Quân đoàn tinh chi linh tập kết trên mẫu hạm, hạm đội ẩn hình vào thời khắc này xuất hiện, bên ngoài không phận của nhân loại, tinh quang lần đầu tiên ảm đạm như thế.

Tác giả có lời muốn nói:

Lulu: Bất kỳ tri thức nào cũng rất hữu ích, ví dụ như học cách trở thành một biên đạo tin tức.

Phóng viên: Ngài thực sự là biên đạo tin tức đệ nhất tinh tế!

Lulu: Nịnh nọt cũng vô dụng, ta sẽ không tha thứ chuyện các ngươi đặt biệt hiệu cho ta.

Phóng viên: Xem tinh chi linh đi! Biệt hiệu bọn họ biệt cho ngài còn khó nghe hơn!

Lulu: Không thể nhịn, ăn thiên tai vong linh của ta!

Tinh chi linh: Toàn quân tập hợp! Chuẩn bị ăn đòn!

┕✿maitran.wordpress.com✿┙

Pháp sư đến rồi, không ai phải hy sinh (' ꒳ ' ✿)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info