Dai Ngu Hai Duong Sung Quan Chi Lo
Lúc Trữ quân và Ngu Trắc phi về tới Thanh Nghi các, đám Tuỳ Nhi vừa vặn chuẩn bị xong nước nóng và canh giải rượu cho hai người. Ngu Thư Hân chưa vội cương y, nàng dấp khăn ướt giúp Trữ quân lau qua thân thể một lượt trước. Nữ nhân kia tự biết đêm muộn sương xuống, uống rượu vào không thể tắm nên cũng để Trắc phi tuỳ ý hầu hạ. Song, Triệu Tiểu Đường nằm chống tay trên giường đợi nàng ấy thay đồ. Vốn Vận Kiều định kéo tấm bình phong che đi cảnh xuân của tiểu thư, bị Trữ quân trừng mắt đe doạ liền rụt tay lại, mang theo vành tai đỏ hồng cúi gằm mặt lui xuống.Đối với những chuyện cấm kị, có lần một rồi sẽ có lần hai. Cho nên Ngu Thư Hân càng lười phản kháng bản tính háo sắc của Trữ quân. Nàng mặc kệ cặp mắt nhìn chằm chằm mình như sói đói, vòng tay ra phía sau kéo tuột dây váy quây. Mảnh vải mềm mại rơi xuống nền gạch, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn tựa bạch ngọc."Tuyết hung loan kính lý, kỳ thụ phụng lâu tiền*." Triệu Tiểu Đường híp mí, phi thường thưởng thức cảm thán: "Ái phi thật mỹ đâu."(*) Đại ý diễn tả người phụ nữ đang không mặc gì soi gương.Luồng nhiệt nóng tức tốc hun đỏ đôi gò má Ngu Thư Hân. Động tác trên tay bất giác đẩy nhanh hơn, song, nàng mím môi thả chậm bước về phía cẩm sàng."Ái phi mau, đến đây bản điện hạ hôn nàng một cái." Càng ngày càng không ra làm sao cả! Ngu Thư Hân mắng thầm. Nhưng ai bảo nàng ấy là Trữ quân, là người tương lai sẽ kế thừa đại thống, nắm trong tay quyền sinh quyền sát cái mạng nhỏ này của nàng chứ!? Đầu nghĩ, môi đã nhanh hơn nâng lên nụ cười yêu mị lấy lòng: "Điện hạ."Ôm trọn ôn nhuyễn ngọc hương vào lòng, Trữ quân thoả mãn thở một hơi dài. Mùi gỗ thanh mát phảng phất trong không khí, thần kinh căng thẳng suốt cả ngày của Ngu Thư Hân cũng nhẹ nhõm không ít. "Điện hạ, nên nghỉ ngơi thôi." Trữ quân ậm ừ, bất quá vẫn cúi đầu tìm đến cánh anh đào đỏ mọng mời gọi. Không phải Triệu Tiểu Đường động tình, đầu nàng hiện tại đang quay cuồng vì rượu nào đủ tỉnh táo để cùng Ngu Thư Hân làm loại chuyện kia, chẳng qua tự dưng muốn hôn nàng ấy thôi.Hai người quấn quýt môi lưỡi một hồi Trữ quân mới chịu yên ổn nhắm mắt. Ngu Thư Hân bị Triệu Tiểu Đường giữ bên cạnh, bất đắc dĩ ghé vào lòng nàng ấy thiếp đi.
*
*
*
Đỗ thị thấy Mạc Viên Viên ra ngoài, lúc về có cả Ngu Thư Hân đi cùng thì mừng thầm trong lòng. Bà ta kín đáo kéo kéo tay áo Ngu Thấm ra hiệu. Hắn nhìn bộ dáng ái nữ cao lãnh tựa minh nguyệt trên cao, nhất thời chưa biết mở lời thế nào."Phụ thân." Mạc Viên Viên đứng sau Ngu Thư Hân khẽ nhắc nhở.Bấy giờ Ngu Thấm mới giật mình, vội vàng kéo Đỗ thị quỳ xuống: "Thần bái kiến Trắc phi nương nương.""Phụ thân đứng dậy đi." Nàng chưa để đầu gối Ngu Thấm chạm đất đã đỡ dậy. Không cần ai cho phép, Ngu Thư Hân đi đến vị trị chính diện ngồi xuống. Đồng tử lạnh lùng chẳng chút khách khí chiếu thẳng vào Đỗ thị, thẳng thừng nói: "Tẩu tẩu đã kể cho con chuyện của đại ca. Con về đây cũng là vì muốn thưa với phụ thân rõ ràng một chút. Con sẽ không can thiệp."Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia