Dai Ngu Hai Duong Sung Quan Chi Lo
Hầu hạ Trữ quân mặc mãng phục xong, Ngu Thư Hân tiễn chân nàng ấy một đoạn rồi quay về ăn chút điểm tâm cầm chừng mới sửa soạn đi Dao Linh các thỉnh an. Lúc nàng tới, ngoại trừ Ngô Uyển Tâm đang trong tháng tịnh dưỡng thân thể thì hầu hết đã đông đủ cả. Trữ phi khí độ khoan thai, trên mặt hoàn toàn không nhìn ra vẻ khó chịu: "Mau ban tọa cho Ngu Trắc phi." "Thiếp chậm trễ, mong Trữ phi lượng thứ." Ngu Thư Hân khiêm nhường cúi đầu."Vô sự." Đoạn, vẫy nàng tới vị trí gần đó: "Muội ngồi đi.""Đa tạ Trữ phi hậu ái."Kỷ Trinh gật đầu thay cho lời đáp. Nàng nhìn một lượt những gương mặt ngồi ở đây, trong lòng âm thầm thở dài. Hậu viện của Trữ quân cũng thật náo nhiệt, chưa gì đã khiến nàng thấy đau đầu. "Sắp tới sinh thần Trữ quân, lễ vật các muội tự mình chuẩn bị. Nếu ai muốn hiến vũ hay góp giọng thì cứ nói với bản cung. Sinh thần Trữ quân vẫn nên náo nhiệt một chút mới tốt.""Nương nương."Cả Kỷ Trinh lẫn Ngu Thư Hân đồng thời đưa mắt về phía phát ra giọng nói. Mai Lương đệ thoáng rùng mình, cùng lúc nhận lấy hai tuyến sắc bén làm nàng ta vô hình đổ mồ hôi. Bất quá vì tương lai không muốn bị lãng quên, nàng ta nhất định phải trở nên nổi bật trong lễ tiệc lần này."Mai Lương đệ có chuyện gì?" "Nương nương, thần thiếp muốn hiến khúc."Nhắc đến ca hát, đứng đầu Đông cung tất nhiên là Mai Lương đệ. Cũng chẳng phải tự nhiên mà Trữ quân để nàng ta lưu lại Thính Âm các. Trước kia chính nhờ phần tài nghệ này nàng ta mới được chú ý và sủng ái một thời gian."Được. Còn ai nữa không?"Đám thiếp thất nghe Trữ phi sảng khoái đồng ý như vậy, đáy lòng bắt đầu rục rịch tính toán. Sau khi nhị vị Trắc phi vào cửa, số lần bọn họ gặp được Trữ quân ngày càng ít. Ngô Trắc phi có phúc hoài thai đầu, Trữ quân dù sủng ái Ngu Trắc phi thì một tháng cũng sẽ ghé thăm mẫu tử nàng ta mấy lần. Không giống các nàng rất lâu rồi còn chưa thấy bóng Trữ quân đâu.Sau đó, Ngu Thư Hân ngồi một bên phụ Trữ phi hạ bút ghi danh. Qua một chốc thôi, mặt giấy Tuyên Thành khắc trước còn trống rỗng đã phủ kín bởi tên họ và tài nghệ của thiếp thất.
*
Trên đường về Thanh Nghi các, Vận Kiều đem vướng mắc hồi lâu hỏi tiểu thư nhà mình: "Nương nương không làm gì sao?""Làm gì là làm gì?" "Hiến vũ góp giọng, mấy thứ đó nương nương đều biết mà." Ngu Thư Hân cười nhạt, tùy ý ngắt một bông hoa trà hiếm hoi còn sót lại trong tán lá: "Đông người như vậy cũng không đến phiên bản cung." Huống hồ nàng còn lạ lùng vị ở Tương Dực hiên kia sao!?Trữ quân nào hứng thú với ca vũ gì đó. Muốn lấy lòng Triệu Tiểu Đường, cách đơn giản nhất chính là ở trên giường dỗ nàng ấy ăn no vui vẻ. Mà loại chuyện đó trùng hợp thế nào lại là thứ ở kiếp này nàng làm tốt nhất, nên nàng chẳng cần mất công tranh giành với bọn họ thêm."Mau về thôi, bản cung còn làm lễ vật tặng Điện hạ."Từ giờ đến sinh thần Trữ quân còn hơn một tháng. Với tú công của Ngu Thư Hân mà nói, muốn thêu xong trước thời hạn thì phải phi thường chú tâm. Tuy rằng khả năng Triệu Tiểu Đường dùng đến không cao nhưng nàng cũng phải chăm chút tỉ mỉ, ít nhất để nàng ấy biết mình vì người đã dụng tâm thế nào.*
*
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info