ZingTruyen.Info

[ Cover Jensoo ] Sủng Vật Hào Môn

75

HiPonnie

Lần đầu tiên khi người đó nói muốn gặp nàng lại là lúc nàng không muốn về nhất , về để làm gì rồi lại lớn tiếng với nhau . Nhưng đổi ngược lại hoàn toàn so với lúc vừa rồi , bây giờ người đang cố công gọi đến điện thoại của nàng pin cũng cạn lại chính là Jisoo . Cố gắng nhắm lại đôi mắt của mình một vài giây yên tĩnh , vô lăng cuối cùng cũng có người chạm vào , chân ga chịu lực .

Một mình tự lái xe về nhà , một mình rảo bước vào hành lang , một mình bấm số tầng thang máy , rồi lại tự mình bước vào căn hộ từng đầy ấp tiếng cười . Khi cánh cửa vừa mở ra người đó giống như chờ đợi sẵn , nét mặt có thể dùng để bức cung người .

" Nếu như em lại muốn cãi nhau với chị , thì đã đủ lắm rồi "

" Hôm nay trên đoạn đường trở về biệt thự của mình , phu nhân đã bị tai nạn xe dẫn đến bị thương nặng "

Người phụ nữ đó không phải muốn làm đến mức này chứ , cho người tự đẩy mình ngã , còn phải tạo ra một vụ tai nạn để giá họa cho nàng . Nhưng vào lúc đó trên tivi cũng đang phát về tin tức này , Lee phu nhân bị một chiếc xe không rõ tung tích đâm phải đến máu me đầy người . Cũng may không dẫn đến thương vong , bà ta hại người không lý nào tự làm cho mình thê thảm đến như vậy .

" Chị còn gì để nói nữa không ? "

" Nếu như chị nói chị không có làm , em vẫn không tin chị . Vậy thì chính em đưa ra quyết định đi , tự mình định đoạt xem chị có làm như vậy hay không ? "

Nàng chán ghét cảm giác bị người khác nghi ngờ , lại còn là người kề cận bên mình nhất . Chỉ là một câu nói trong lúc giận lẫy thôi mà , không ngờ cô thật sự lại quy chụp rằng nàng chính là kẻ đã gây ra mọi chuyện .

" Tại sao chị nhất định phải hại bà ấy ? Chị có biết bà ấy quan trọng đối với em như thế nào không hả ? "

Khi Jennie muốn bỏ vào phòng , cũng là lúc Jisoo như phát điên lên nắm lấy cổ tay của nàng kéo mạnh tay còn dùng sức áp nàng vào tường . Không có cử chỉ yêu thương , không có những nụ hôn trải dài ngọt lịm . Là sự giận dữ hằng lên trên đôi mắt , là sự đau đớn không chỉ ở cổ tay mà nơi ẩn sâu trong lồng ngực như không còn đập nữa .

" Rốt cuộc em xem bà ấy là gì của mình ? JISOO "

" Chị lắng tai nghe cho rõ cho em , người chị hết lần này đến lần khác hãm hại chính là mẹ ruột của em đó "

Không thể nào , Jisoo đối với Lee phu nhân tuyệt đối không có quan hệ thân thích được . Con gái của bà ta chẳng phải bị bắt cóc sao ? Còn mẹ nuôi thì lại nói là nhặt được một đứa trẻ bị bỏ rơi trước cổng của nhà giàu , nếu như đã bị bắt cóc tại sao không tống tiền lại còn đem bỏ như thể hoàn toàn vô ích .

" Em không thể nào là con của bà ấy được ? "

" Em cũng không muốn tin nhưng giấy xét nghiệm cũng có rồi , em với hai vợ chồng họ là có chung một dòng máu "

" Giấy xét nghiệm chỉ cần có tiền em muốn là con của ai cũng được , em tỉnh táo lại một chút đi có được không ? Bà ta thật sự là một con cáo già , bà ấy không nhân từ như em nghĩ "

" Đủ rồi , ba mẹ chị nhận lầm con , không có nghĩa em cũng sẽ nhìn lầm ba mẹ "

Tại sao lời nói sát thương đến như vậy cũng có thể xuất phát từ miệng của em , trước đây ai là người nói với chị đừng bao giờ rơi nước mắt vì những người của dòng họ đó , không phải họ nhận lầm con , là chị nhận lầm ba mẹ . Để rồi giờ đây em lại dùng chính câu nói đó , như giáng trúng một đòn vào ngực chị , khó thở đến vô cùng .

" Bởi vì bà ta là mẹ em , nên cho dù bà ấy có tàn ác thế nào em cũng hoàn toàn bảo vệ ? "- được , em không tin chị . Vậy cứ cho rẳng bà ấy thật sự là mẹ của em đi , nhưng một người mẹ xấu xa như vậy em cũng đi theo nối gót cho bà ta hay sao ?

" Bà ấy chỉ làm như vậy để tự bảo vệ mình , bà ấy chỉ đòi lại những thứ đáng để thuộc về mình thôi "

Jisoo , em có biết rằng em chỉ là một con cờ trí mạng . Bà ấy muốn em nhận tổ quy tông để làm gì ? Để toàn bộ gia sản của Lee lão gia đều trao hết cho em , sau đó bà ấy sẽ từ tay em lấy hết tất cả . Lúc đó sẽ hả hê cười vào mặt của em bởi vì em hoàn toàn ngốc nghếch , mẹ con cái gì chứ ? Loại người này có thể là mẹ ruột của em hay sao ? Mù quáng ...

" Một ngày nào đó em nhất định sẽ hối hận "

" Phải , em nên hối hận vì không bảo vệ tốt cho mẹ của mình . Để những người luôn muốn hại bà ấy , có cơ hội để ra tay "

" Được rồi , em nói chị là hung thủ có phải không ? Báo công an đi Jisoo , đòi lại công bằng cho mẹ của em một cách nhanh nhất đi "

Cổ tay bị nắm chặt có người dùng lực để thoát ra , có vẻ như nơi đó vài tiếng sau sẽ có một vết bầm hiện rõ . Cửa phòng đóng chặt , nơi cánh cửa vừa khép lại có một người con gái không giữ được thăng bằng ngã quỵ , nàng không có ý định sẽ đứng lên , trực tiếp ở trên sàn nhà nép cả gương mặt mình giấu vào cánh tay , mặc cho nước mắt từ đâu phủ kín .

------------------
Sở cảnh sát :

" Tôi gọi đến để báo tin về hung thủ vụ tai nạn của phu nhân tập đoàn họ Lee , người dạo gần đây có hiềm khích với bà ấy chính là Kim Jennie , chung cư..."

" Cho hỏi cô là ai ? "

" Tôi họ Kim* , xin lỗi tôi không tiện nói ra vì rất sợ bị liên lụy ..."

Cuộc gọi rất nhanh chóng được ngắt máy , số sim rác vừa rồi cũng lập tức được tháo ra quăng bừa xuống một con sông gần đó ." Cô em gái tốt " sau khi giúp chị mình trả thù người đàn bà đó , còn cố tình gọi điện báo tin cho cảnh sát đến bắt chị mình , xấu xa đến mức lại dùng danh tín của Jisoo để thực hiện cuộc gọi vừa rồi . Chỉ cần Jennie nghe được có người họ Kim* báo cho cảnh sát , sát thương gánh chịu còn không đủ dìm chết chị ấy sao ?

Bên ngoài êm ắng đến nổi quá sát thương , có lẽ cô lại đi rồi . Jennie cả cơ thể đau nhức lúc nóng lúc lạnh , giống như có một cơn cảm mạo sắp sửa ghé thăm . Bên ngoài trời mưa lớn , gió thổi nhiều , lòng người lạnh buốt ...

Có tiếng chuông cửa , nhất định chẳng phải cô . Lê tấm thân mệt mỏi cố gắng dùng lực mở nó ra , đứng trước mặt nàng là những người mặc quân phục nghiêm nghị vô cùng .

" Chúng tôi là người của Sở cảnh sát , nghi ngờ cô có liên quan đến vụ tai nạn của phu nhân tập đoàn Lee gia , mời cô về Sở cảnh sát điều tra làm rõ sự tình "

" Tôi không có làm , tại sao phải đi ? "

" Nếu như cô không có làm , thì càng phải theo chúng tôi về điều tra minh oan cho mình , cô Kim* hợp tác một chút "

" Là ai đã gọi đến báo tin cho các anh ? " - một câu hỏi chẳng cần câu trả lời , chỉ sợ rằng khi nghe được lại càng khiến bản thân tồi tệ thêm .

" Là Jisoo có đúng không ? Hả ? "

" Cô ấy chỉ nói mình họ Kim* , còn tên thì chúng tôi không biết , đừng vội kết luận là người gì đó cô vừa nói "

Người họ Kim* , haha còn gì chưa rõ nữa sao ? Tôi quen biết những ai họ Kim ? Jisoo Kim thì liên quan gì đến chuyện này ? Jisoo , tại sao em nhất định phải đối xử tuyệt tình với chị như vậy ?

" Đến sở cảnh sát mà phải không ? Đi thôi "

Khi lòng người lạnh lẽo , chất giọng phát ra đã không còn chứa đựng sự ngọt ngào nào nữa . Ngồi phía sau xe cảnh sát , tiếng chuông báo hiệu của những người đi làm công vụ inh ỏi một góc đường . Có một người đang ngồi trên taxi thoáng giật mình phải nhìn ra ngoài cửa kính , thì ra là xe cảnh sát đang đi làm nhiệm vụ thôi mà .

Cảnh sát ? Lúc nãy chị ấy đã kêu tôi gọi cho cảnh sát đến giải chị ấy đi . Vì sao tôi không gọi ? Chẳng phải tôi cứ đinh ninh rằng chị ấy là hung thủ xém một chút hại chết mẹ của tôi sao ? Vì sao khi nhìn thấy chị ấy khóc trước mặt của tôi , tôi lại trở nên mềm lòng như vậy . Chẳng phải tôi đã từng chán ghét những giọt nước mắt đó lắm mà ? Tại sao lúc đó tôi lại cảm thấy rất đau lòng , tôi còn muốn ôm chặt lấy chị ấy vỗ về an ủi ?

Chiếc xe cứ như vậy đưa đón một kẻ đầu óc bị một thứ gì đó làm cho lu mờ , không phân định được những hành động trong suốt những ngày qua của mình là hoàn toàn không tự chủ . Jisoo đi theo lối vào bệnh viện , nơi được cho là bà Lee vẫn đang chữa trị tại đó .

" Jisoo , con đến rồi sao ? Sao rồi , con có giúp mẹ bắt nó giao cho cảnh sát hay không vậy ? " - bà ta bị thương đến nổi chỉ có thể ngồi yên trên giường , nhưng vẫn một mực khẳng định lần này nhất định là do Jennie khiến mình ra nông nổi này .

" Bảo...chị ấy không có làm "

" Con bị sao vậy ? Nó làm chẳng lẽ chịu khai thật ra sao ? Là nó hận mẹ chia cắt hai đứa , nên nó mới như vậy "

" Không đâu ..." - đầu của cô đau quá , chẳng phải hôm nay cô đã một lần đến quán trà rồi sao ? Bây giờ tại sao còn đau nữa chứ ?

" Người đâu , đưa nó đi đến trà đạo mau lên "

Jisoo còn chưa nói chuyện được với bà ấy quá ba câu , đã phải theo người của bà ấy đi đến quán trà đó . Bà ta thật sự sử dụng bùa ngãi trong hương xông để đánh mất lý trí của Jisoo , chỉ cần đến giờ cô nhất định phải đến đó để " trị chứng đau đầu" của mình . Nhưng cô lại không còn khả năng suy nghĩ , thật ra nơi đó mới chính là nơi gây ra tất cả triệu chứng trên người của cô .

" Thuốc gần hết tác dụng , nó dường như tỉnh lại đôi chút , còn ở đó bên vực cho con nhỏ họ Kim đó "

" Yên tâm đi , nó tỉnh lại một chút thì sao ? Bây giờ nó chính là càng ngày càng lậm rồi , từ một ngày một lần , bây giờ sắp sửa một ngày hai lần , và sau này là không dứt ra được nữa "

Bà ta chính là nhờ thứ này làm cho đầu óc của cô mê muội , sau đó chỉ cần tạo ra vài màn kịch vô tình phát hiện được cô là con của mình , một tờ giấy xét nghiệm nhờ ai trong lĩnh vực y khoa làm mà không được chứ . Quá dễ dàng với một người dường như đánh mất lý trí của bây giờ...

" Tôi tự mình đến đó được rồi , anh quay về bảo vệ cho mẹ của tôi đi , lỡ như lại có người đến hại bà ấy thì sao ? "

" Được , vậy sau khi cô ở quán trà xong thì có thể đến thăm phu nhân "

Chiếc xe vừa rồi cũng may chỉ là một chiếc taxi bình thường , tài xế nghe theo lệnh của cô chạy về khu chung cư cao cấp . Mặc kệ sự đau buốt trên đỉnh đầu , cô muốn gặp Jennie . Nhưng căn hộ đã hoàn toàn không còn ai ở bên trong nữa , một linh cảm rất xấu đột ngột ghé ngang qua .

" Cô ơi , cô có nhìn thấy chị ấy ở đâu không ? "- lúc bước ra bên ngoài cửa chính , cô nhìn thấy người hàng xóm ở đối diện với căn hộ của nàng , liền muốn hỏi thử xem liệu bà ấy có thấy nàng đi đâu hay không ?

" Cô Jennie không biết làm gì bị cảnh sát đưa đi rồi , tội nghiệp chắc cô ấy sợ lắm , tôi nhìn thấy cô ấy khóc rất nhiều đôi mắt cũng hoàn toàn sưng húp "

" Tôi không có báo cảnh sát , làm sao có thể đến đưa chị ấy đi được chứ ? " - không lý nào ? Mẹ của tôi không biết địa chỉ nhà của chị ấy , cho dù bà ấy có cho người điện báo làm sao có thể đến tận nhà giải đi được .

" Tôi nghe nói người nào họ Kim* báo cho công an , nên họ mới biết mà đến "

" TÔI KHÔNG CÓ "

Người hàng xóm đó làm sao lại có thể giống như đang chỉ trích cô chứ , thậm chí bà ấy còn không biết cô họ gì cơ mà . Vậy mà lại có một người hét thật to với bà ấy , một nước chạy đi không thèm quay đầu nhìn lại xem sắc mặt ngơ ngác của vị hàng xóm kia thế nào . Lúc này đây đầu của cô đau lắm , nhưng nơi lồng ngực thứ gì đó lại lấn át mất nỗi đau đang dằn vặt lấy cô . Sở cảnh sát , là ở hướng nào ?

---------------------
Sở cảnh sát đã tiến hành hỏi cung nàng đến hai lần rồi , cũng chỉ nghe được những câu trả lời lặp lại . Một mình ở trên xe đậu tại khuôn viên ký túc xá trường kinh tế , khi hỏi đến lý do có mặt chỉ biết im lặng mặc cho ai ghi gì cũng không còn quan tâm nữa .

Cảnh sát đi điều tra ngoài hiện trường vụ tai nạn , kèm với việc đi dò xét khu vực ký túc xá đó , xem có ai nhìn thấy nàng hay không ? Jennie lúc đó vẫn bị tạm giam theo như quy định , nếu như nàng gọi điện nhờ người đến bảo lãnh mình , vẫn có thể được ra bên ngoài . Nhưng cô gái của tôi thà một mình co ro trên chiếc giường khi một sơn sốt nặng đã chính thức ghé thăm , chỉ một cơn gió vô tình thổi ngang qua từ chiếc quạt trần bên ngoài , cũng có thể dễ dàng ức hiếp cô ấy lạnh đến thấu xương .

" Nè , cô không sao chứ ? "

" ... "

Bên ngoài sở cảnh sát đón nhận một người được cho là người nhà của cô gái họ Kim kia , nhưng người xuất hiện lại không phải người đang cố gắng đến đây . Chính xác hơn Kim Huyn là người đã bảo lãnh cho Jennie , sở dĩ anh ấy biết được là khi anh ấy gọi cho Jennie bàn về chuyến công tác đó nhiều lần không được , đến căn hộ của nàng thì cũng chính là hỏi người hàng xóm đó , nhưng thời gian anh ấy đến lại sớm hơn khi Jisoo trở về .

" Jen , em sao rồi ? Mấy người làm gì vậy ? Em ấy bệnh đến như vậy các người còn giam em ấy lại ? "

" Bởi vì lời khai của cô ấy không rõ ràng , còn nhiều nghi vấn chúng tôi buộc phải tạm giam chờ xét xử "

" Jen , cố gắng lên em , anh nhất định không để bọn họ vu oan em như vậy ? "

" Anh b..."

Nàng mặc dù đã bệnh đến mức sắp ngất đi , nhưng vẫn nhìn ra được người đang bế lấy mình ra khỏi sở cảnh sát là ai ? Còn chưa gọi được một tiếng hoàn chỉnh , thật sự đã ngất đi trong vòng tay của anh mình . Kim Huyn đối với người em này , yêu thương vô hạn . Nhìn thấy đứa em gái mình hết lòng bảo vệ từ nhỏ cho đến lớn , bây giờ bị người ta làm cho ra như vậy ? Cho dù là tính tình có hiền lành đến mấy , cũng thật sự phải nổi giận .

" Jennie , cố gắng một chút , anh đưa em đi "

" ... "

" Đưa chị ấy lại cho tôi ..."

Khi cô vừa đến sở cảnh sát đã nhìn thấy Kim Huyn đang bế lấy cả người của nàng lên xe của anh ấy , Jisoo dùng hết sức của mình để chạy đến đó chặn anh ấy lại . Vừa đúng lúc nắm được lấy tay áo của Kim Huyn , không cho anh ấy bước vào ghế lái .

" Jisoo , đây gọi là cách cô chăm sóc cho Jennie ? "

" Tôi chăm sóc chị ấy như thế nào không đến lượt anh quan tâm , sao vậy ? Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân hả ? "

Đầu óc của cô lúc này giống như lúc điên lúc tỉnh , thuốc chỉ giảm tác dụng đi một nửa , cô không phải là một Jisoo như thể bình thường . Lời nói cũng không thể nào khách khí , giờ phút này nhìn thấy Kim Huyn chỉ càng làm cho cô thêm chán ghét anh ấy .

" Tôi là anh trai của nó , tôi không có quyền lo cho nó ? "

" Jennie với nhà họ Kim của mấy người có quan hệ gì ? Anh trai cái gì ? Là anh yêu thích Jennie , chỉ có một mình chị ấy không nhìn ra được "

" Ăn nói khó nghe như vậy đủ rồi , tôi phải đưa Jennie vào bệnh viện , nó đang sốt rất cao "

" Đây là chuyện của tôi "

Cô chỉ nói với Kim Huyn một câu giống như khẳng định , liền mở lấy cửa sau ôm lấy cả cơ thể nóng đến mức làm cô thoáng hoảng sợ . Nhanh chóng đưa Jennie ra bên ngoài , bế trong vòng tay của mình chặt đến mức giống như không muốn cho Kim Huyn cướp mất .

" Đưa đây "

" Jennie là của tôi , chị ấy là của tôi "

Tiếng động cơ nổ máy , chân ga được người ta dùng lực ấn xuống , chiếc taxi lao đi khi cô bế Jennie rất nhanh đi vào đó . Trên đường đi đến bệnh viện chính là phải đi ngang quán trà đó , đầu của cô đau đến muốn nổ tung . Giờ đây chỉ cần cô bước vào đó , thứ hương xông kỳ ảo nhất định chữa khỏi cho cô . Nhưng mà , người con gái trong vòng tay cô nóng đến dọa người , đôi mắt nhắm chặt như thể chẳng muốn mở ra thêm một lần nào nữa .

" Bạn nhỏ , bạn nhỏ..."

" Là em "

Jennie thật sự không có mở mắt , nàng chỉ gọi một cách mơ hồ như bao lần nàng vẫn gọi trong giấc ngủ của mình . Nhưng lần này lại có người lên tiếng , rất tiếc là cô gái của tôi không nghe được nữa .+

" Chị không có làm , tại sao em không tin chị ? "

" Chạy nhanh lên đi "

Cô gái của tôi cả người nóng đến mức áp lên cả da thịt của tôi , nhưng tay của chị ấy lạnh buốt còn hơn cả chiếc nhẫn chị vẫn đang đeo . Tôi sợ , tôi thật sự rất sợ , tôi sợ còn hơn cả lúc tôi nghe tin mẹ của mình gặp nạn . Có phải tôi điên mất rồi hay không ? Nhìn thấy mẹ của tôi bị thương đến không cử động được , tôi thậm chí một giọt nước mắt cũng chẳng rơi . Nhưng chỉ vì người con gái này , đôi mi của tôi là thứ gì trĩu nặng ?

To be continued...

Một thân ảnh bất giác không thể yên giấc trên giường bệnh , cảm nhận được bên cạnh mình không phải chỉ có cô đơn . Dường như có ai đó cứ một chút sẽ lại đưa tay lên vầng trán có phần hạ nhiệt , thoáng thoáng bàn tay lại giống như vừa được nâng niu . Muốn mở to đôi mắt đầy mỏi mệt của mình , nhưng rất tiếc vẫn giống như ngàn cân đè nặng .

Khi người con gái yếu ớt đó vẫn không sao tỉnh lại được , nhưng nhiệt lượng trên người cũng chính vì liều thuốc tiêm vừa rồi hạ xuống rất nhiều . Có một người đã ngồi bên cạnh giường của nàng rất lâu , cuối cùng đã chịu không nổi nữa phải rời khỏi nơi đó vào lúc nắng ban mai vừa chiếu xuống . Khi cô đi , bên cạnh nàng có người khác lại vào...

Cơn đau buốt trên đầu của cô không sao kìm chế được , cô lại một lần nữa tự đến quán trà đó sử dụng hương xông được cho là điều trị . Cô ở đó chưa hết giờ liền rời khỏi , muốn quay về bệnh viện xem thử Jennie rốt cuộc đã ra sao ? Nhưng lúc này cô lại bị người của mẹ mình bắt gặp , đành phải theo họ về bệnh viện nơi bà Lee vẫn đang điều trị .

" Con bỏ mặc mẹ không lo , lại chạy đi lo lắng cho kẻ hại mẹ ra nông nổi như thế này ? "- bà ta vừa nhìn thấy Jisoo liền tức giận , nhưng vẫn phải cố giữ thái độ hòa nhã nhất có thể .

" Mẹ gọi cho cảnh sát đến bắt chị ấy sao ? "- cô không trực tiếp trả lời câu hỏi của bà , cô chỉ muốn biết những tên cảnh sát hôm qua là do ai gọi đến ?

" Ta mà biết nó ở đâu cần gì báo cảnh sát chứ ? "

Bà ta sống trong thương trường nhiều năm , cũng không phải là minh bạch gì mà có thể trụ vững như vậy . Ít nhiều đều có quen biết với thế lực ngầm , trong giới thương trường còn đồn đại rất nhiều về những vụ thương gia thuê xã hội đen thanh toán lẫn nhau . Bà ta cũng không phải là ngoại lệ ...

" Mẹ nói vậy là sao ? Con không cho phép bất cứ ai hại chị ấy "

" Bây giờ là nó hại người ta , chứ không có ai hại nó cả . Con cứ ở bên cạnh nó không chừng lại đến lượt của con , nghe lời một chút đi Jisoo "

" Nói tóm lại khi nào cảnh sát vẫn chưa đưa ra kết luận , đừng nhắc chuyện này nữa "

Bà ta nghe nói hôm qua Jisoo chính vì không đến đó đúng giờ , sáng nay khoảng thời gian ở bên trong phòng có hương xông lại ngắn hơn mọi khi , rất có thể bây giờ không hoàn toàn mê muội như lúc trước . Về phần này bà ta nhất định sai người nơi đó càng sử dụng biện pháp mạnh hơn với đứa con cứng đầu này, ngược lại bây giờ ở trước mặt cô vẫn nên có phần thuận theo một chút , bởi vì trước mắt có chuyện quan trọng cần phải tiến hành .

" Được , mẹ không nhắc đến nó nữa để tự mình con quyết định . Jisoo , ba của con nghe mẹ bị tai nạn đang trên đường quay trở về đây thăm mẹ , cũng là dịp con cần phải ra mắt ba ruột của mình "

" Con biết rồi , con cảm thấy có chút không khỏe "

" Vậy thì về nghỉ ngơi đi "

Mặc dù tờ giấy xét nghiệm đó có thể gạt được Jisoo , nhưng đối với chồng của mình thì bà ta có chút lo lắng . Nhưng chuyện đã đến nước này , chỉ còn có thể quyết định liều một phen , chỉ cần giở trò sau lưng khéo léo một chút liền có thể qua mặt ông ta thôi . Dù gì nét mặt của Jisoo có vài phần giống ông ta , còn nói có nhiều đặc điểm cũng gần như tương tự . Về thăm tôi sao ? Hay bởi vì ông nghe phong phanh đâu đó tôi đã tìm được đứa con về cho ông ? Giả dối ...

--------------------------
Thì ra cảm giác đêm hôm qua có người ở kề bên chăm sóc chính là anh ba hay sao ? Phải rồi mà , chẳng phải chính anh ấy là người đến đưa mình ra khỏi sở cảnh sát đó thôi . Tại sao còn có thể suy nghĩ đi đâu thế , còn tưởng người ta đột nhiên lương tâm trổi dậy đối tốt với mình ? Có lẽ bây giờ người ta đang kề bên chăm sóc cho một người mẹ từ trên trời rơi xuống , Jisoo rốt cuộc chị phải làm sao để nói cho em biết bản chất tàn độc của bà ta .

" Anh ba "

" Em tỉnh lại rồi sao ? Có còn cảm thấy khó chịu nữa hay không ? "

Hôm qua kể từ lúc Jisoo cho xe chạy đi , anh ấy cũng đi theo rất nhanh sau đó . Cả một đêm Jisoo ở bên cạnh Jennie , còn anh ấy chỉ quẩn quanh bên hàng ghế đá cách đó một căn phòng cứ một chút lại lén lút nhìn vào trong . Khi cô đột ngột đi khỏi đó dáng vẻ vô cùng hấp tấp , chính anh ấy là người đã bước vào ngồi bên cạnh giường của nàng cho đến khi nàng giật mình tỉnh lại .

" Em đỡ nhiều rồi , em xin lỗi về chuyến công tác đó . Anh cứ đi làm chuyện mình cần làm đi, đừng lo cho em "

" Chuyện anh cần làm chính là phải chăm sóc tốt em gái của mình , kiếm tiền thôi mà khi nào làm không được "

Kim Huyn nhìn thấy Jennie giống như muốn ngồi dậy , xem ra tình trạng cũng đã hồi phục ít nhiều . Anh ấy cố gắng chỉnh gối cho Jennie dựa vào thoải mái một chút , còn rót cho nàng một ly nước trước khi nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình .

" Em đúng là chỉ biết liên lụy người khác , tự dưng em cảm thấy cuộc sống này quả thật là một gánh nặng , có đôi khi nhắm mắt lại ngủ một giấc không bao giờ tỉnh nữa thì nhẹ nhàng biết mấy "

" Jen , em không được phép nói như vậy . Em có còn nhớ khi ở Mỹ em đã hứa với ông nội những gì hay không ? Tính mạng là của em , nhưng em không có quyền tước nó đi "

Lần đó khi Jennie bị Jaemin hại đến thân tàn ma dại phải tự mình làm ra chuyện dại dột đó , Kim Huyn khi ấy bởi vì không hề nghe được tin tức đó nên không biết em gái mình phải chịu thiệt thòi như vậy . Cho đến một lần ông nội vô tình nói cho anh ấy biết , Jaemin vài hôm sau đã bị người ta chặn ở ngoài đường đánh đến không nhìn rõ mặt mũi . Nếu như lần đó Jennie không may mắn qua khỏi , chắc chắn anh ấy không chỉ là đánh người một trận liền hả giận dễ dàng .

" Em nhớ mà , chỉ là..."

" Được rồi , đừng suy nghĩ lung tung nữa , nằm nghỉ một chút đi anh ra ngoài mua cháo cho em "

Không phải chỉ có một mình anh ba tức giận , nếu như vào khoảng thời gian trước nàng nhắc đến chuyện này với cô , người đó chắc chắn cũng sẽ mắng nàng cho xem . Giờ đây anh ba cũng đi ra bên ngoài rồi , căn phòng vắng lặng cho dù nàng có muốn làm chuyện dại dột gì đi nữa cũng không còn ai ngăn cản . Bất giác nhìn vào cổ tay của mình , hình xăm mỏ neo ngày nào bị gạch nát đã hằn lên một vết sẹo . Người nào đó từng nói : " Em không biết xăm hình mỏ neo tượng trưng cho sự bảo vệ như anh ấy , nhưng Bảo Bối em có thể bảo vệ chị cả đời "

Ly nước vừa rồi anh ba đưa cho nàng vẫn còn một nửa , có một người nào đó thật sự đã dùng lực đập nó vào cạnh giường . Mảnh vỡ thủy tinh lăn lóc dưới sàn , trên tay của người đó cuối cùng cũng có thứ có thể giúp mình bớt đau khổ hơn , không còn dằn vặt nữa rồi .

Nhưng khi mảnh vỡ đó vừa chạm đến cổ tay nàng , tạo ra một vết xước rỉ máu . Cô gái của tôi đã khóc mất rồi , năm đó rạch nát cổ tay nàng có biết đau đâu . Nước mắt kia rơi xuống chỉ vì nghĩ đến ông nội của mình , ngày đó ông đã vui mừng như thế nào sau khi mình tỉnh lại . Ngoại trừ lần đầu tiên nhìn thấy ông khóc bên bàn thờ của bà nội , thì đó là lần thứ hai nàng nhìn thấy ông khóc đến sưng cả mắt , người làm cho ông như vậy lại không ai khác ngoài nàng , cảm giác tội lỗi không sao xuống tay thêm một lần được nữa .

" Chị làm cái quái gì vậy ? "

Mảnh vỡ trên tay nàng bị lực đạo làm cho nó rơi xuống sàn nhà vỡ ra thành từng mảnh vụn , cổ tay của nàng bị người ta dùng sức nắm chặt trong lòng bàn tay người đó . Bạn nhỏ , tay của em vì sao lại run như vậy ? Là em lo lắng cho chị mà đúng không ? Thôi đi Jennie , còn có thể suy nghĩ thành như vậy được à ? Người tức giận tột độ cũng sẽ có thể có biểu hiện này . Cơ mà vì sao em tức giận , chị chỉ muốn tự làm cho bản thân mình nhẹ nhõm một chút , thì có liên quan gì đến em ?

" Nói đi , muốn làm gì ? Chị muốn làm gì hả ? " - Cô thật sự tức giận , tức đến muốn sắp phát điên lên . Chị dùng mảnh vỡ đó là muốn làm chuyện ngốc nghếch gì nữa vậy ? Một lần chẳng phải quá đủ rồi sao Jennie ?

" Em cũng thấy mà được mà , còn hỏi chị làm gì ? "

Sao vậy bạn nhỏ , giờ phút này sao lại có mặt ở đây ? Em phải nên kề cận chăm sóc cho bà ta mới phải , vì bà ấy là mẹ của em mà . À , phải rồi hay là em nghe tin chị đã không còn trong sở cảnh sát nữa , muốn tìm đến đây một lần nữa thay những người mặc quân phục hỏi cung chị đúng không ?

" Ngu ngốc "

" Phải , là chị ngu ngốc nên mới không biết làm sao cho em thức tỉnh lại , ngu ngốc mới để em bị người phụ nữ đó lừa gạt cũng không sao để em nhìn ra được "

" Đến giờ này chị vẫn không tin bà Lee là mẹ của em "

" Khi nào đích thân ông Lee thừa nhận với mọi người em là con của ông ấy , khi đó chị sẽ tin "

" Ngày mai ông ấy sẽ về nước , đến lúc đó chị tự mình biết rõ . Sao cũng được , ai cho phép chị làm ra loại chuyện ngu ngốc này ? Nói "

" Em cản chị để làm gì ? Chị chết rồi chẳng phải đã trả được thù cho mẹ em một cách nhanh nhất rồi hay sao ? Không cần bày mưu tính kế , giá họa cho người , không cần bạc tình bạc nghĩa gọi cho cảnh sát thêm một lần nào nữa "

" Em không có gọi cho cảnh sát , chị nghe rõ chưa ? Nếu như chị còn dám làm chuyện ngu ngốc này một lần nữa , thì đừng trách "

" Em có ở bên cạnh giữ chị mỗi giờ mỗi khắc được không ? Chỉ cần lúc nào em đi khỏi , sinh mạng là của chị , chị đều có quyền tước nó đi lúc nào cũng được...ưm "

Người chỉ vừa ít giây trước còn nắm chặt lấy cổ tay của nàng đứng đối diện , bây giờ đã rất nhanh ghì chặt nó vào thành giường . Cật lực đem đôi môi vừa phát ra những lời khiến bản thân cô lo sợ không cho phát ra thành tiếng nữa , một nụ hôn có phải không ? Trước đây em chưa từng hôn chị đến mức nghe cả mùi máu tanh đang xộc ngay vào chóp lưỡi , không còn sự quyến luyến yêu thương , dường như chỉ là căm phẫn .

" Ưn...đừng mà..."

Cô hôn càng lúc càng mạnh bạo , giống như chỉ muốn nghiền nát lấy đôi môi ngọt ngào đầy lưu luyến đó , không cho phép nàng phát ra những câu làm cho mình khó chịu nữa . Sao vậy ? Nàng đang muốn chống cự cô ư , trước đây chẳng phải lúc nào cũng chỉ biết ngoan ngoãn phục tùng ? Nàng càng muốn thoát ra , cô càng muốn làm nhiều hơn thế nữa . Vai áo nàng trễ nải vì lực kéo của một người nào đó , em còn muốn chị để làm gì , khi yêu thương em không còn nữa . Hay em xem chị chỉ là một thứ công cụ giúp em có thể thỏa mãn bất cứ khi nào em cần , Jisoo ...

" Ưn..."

Khi đôi môi cô buông tha cho cánh môi sưng đỏ của nàng , đã rất nhanh làm cho vùng cổ của nàng nổi đầy dấu vết . Jennie giờ phút này có thể kêu người khác đến cứu mình , nhưng cũng chỉ phát ra vài âm thanh muốn cô dừng lại . Cũng trong lúc này nàng Kim Huyn từ bên ngoài vào nhìn thấy đã dùng sức xô ngã cô , sàn nhà mảnh vỡ thủy tinh vẫn còn đầy ra đó , nó vô tình cắt phải vào tay cô tạo ra một vết thương nhỏ .

" Khốn kiếp , nó đã ra nông nổi như vậy rồi , cô còn có thể ức hiếp nó " - Nhìn thấy môi của Jennie giống như tứa một ít máu , cổ tay hiện rõ vết bầm tím hiện hữu , trên cổ vô số dấu vết cho thấy đủ chuyện gì sẽ xảy ra nếu như anh vào không kịp .

" Chị ấy là của tôi , tôi muốn làm chuyện này lúc nào không được . Còn anh thì cả đời không được ..."

Nếu như cô không phải là con gái , anh nhất định sẽ đánh cô giống như năm đó mình chính tay cho Jaemin một bài học . Jennie sợ anh trai của mình nhịn không được , ngay tức khắc nắm chặt lấy cánh tay của anh đang nổi lên đầy gân guốc .

" Chị bây giờ là muốn gì ? Chị coi em chết rồi có đúng không ? Lập tức buông hắn ra cho em "

" Em đi đi "

" Được em đi , nhưng em nhất định quay lại tìm chị . Nếu như em còn thấy hắn như cô hồn vất vưởng bên cạnh chị , em sẽ không dễ dàng bỏ đi như lần này đâu "

Kim Huyn giống như muốn thoát khỏi tay của Jennie , nhưng nàng lại một mực ôm chặt lấy anh của mình . Anh ấy không muốn tổn thương nàng liền đứng yên nhìn Jisoo rời khỏi đó , nhưng cô vẫn không quên quay lại châm chọc kẻ đang dùng ánh mắt như sắp giết người về phía mình .

" Ráng chăm sóc tốt cho em gái của anh đấy , dù gì không phải anh trai cũng có mác anh trai , đừng có mà chịu không nổi làm mấy chuyện hổ thẹn với bạn gái của tôi "

" Khốn kiếp "

" Anh ba đừng mà , coi như là vì em đi có được không ? "

Sau khi Jisoo đi khỏi đó rất lâu sau Kim Huyn mới có thể bình tĩnh lại , anh nhìn thấy Jennie bởi vì kích động dẫn đến cả người đều mệt mỏi liền để nàng dựa vào chiếc gối vừa rồi . Nhìn thấy mảnh vỡ thủy tinh cũng không nghĩ rằng Jennie làm chuyện dại dột , chỉ cho rằng Jisoo đó trong lúc không cẩn thận làm nó văng xuống sàn thôi .

Trong lúc anh cố gắng quét sạch nơi đó , còn nhìn rất kỹ còn sót lại loại miễng nhỏ nào hay không tránh cho em mình dẫm phải . Jennie vẫn ngồi một chỗ trên giường mắt nhìn vào khoảng không vô định , nhìn thấy rõ ràng từng hàng nước mắt trải dài kéo lê vào đôi môi nhuộm màu sưng đỏ . Càng nghĩ đến càng không thể nguôi giận được ...

" Nó chẳng giống đứa trẻ vào lúc ở trước mặt của ba bảo vệ cho em chút nào , rốt cuộc là sao vậy Jen ? Nó đâu phải loại người như vậy "

" Em nhất định phải đến quán trà đó một lần nữa ..."- nếu như phải suốt ngày chỉ ngồi ở đó khóc đến sắp không còn nước mắt , tại sao nàng không tự mình đến đó thêm một lần . Để tìm hiểu cho rõ thứ hương xông kỳ lạ này , liệu có phải làm đầu óc người ta mê muội hay không ?

" Cẩn thận "

Không được rồi cả cơ thể của nàng không trụ vững , chỉ vừa nhấc chân xuống giường liền choáng váng giống như sắp ngã . Kim Huyn không cho phép nàng đi đâu trong tình trạng như vậy , đúng lúc này Jennie chợt nghĩ ra một chuyện .

" Anh ba , anh với ba trước đây từng có một lần được ông Lee mời đi dùng cơm có phải không ? " - nàng còn nhớ khi mình còn tiếp quản Kim Thị , từng có một lần Lee gia đãi tiệc mời ba cùng với nàng đến tham dự . Nhưng lúc đó nàng không khỏe nên ba đã kêu anh trai của nàng cùng mình đến đó , người được nhắc đến chính là Kim Huyn .

" Phải , có chuyện gì sao ? "

" Anh có cách nào có thể liên lạc với ông ấy được hay không ? Hay anh cho em địa chỉ nhà của ông ấy cũng được "

" Hôm đó ông ấy đãi tiệc tại gia nhưng bình thường căn nhà đó không ai vào được đâu , nhưng còn về số điện thoại riêng của ông ấy thì ba dường như có lưu thì phải "

Nàng hiện tại đối với Kim Gia chỉ còn có Kim Huyn và Misa là có thể giúp mình , nhưng nếu như nhờ Misa đến xin số của ông Lee ở chỗ ba sẽ làm ông nghi ngờ . Còn nếu như người đó là anh ba thì hợp tình hợp lý , chỉ cần nói có dự án muốn hợp tác với ông Lee liền có thể xin được .

" Anh gọi cho ba không được , nhưng ba đang ở Hàn Quốc . Mai anh sẽ đến biệt thự tìm ba..."

" Không được , em nghe em ấy nói mai ông Lee về nước . Em phải gặp được ông ấy trước khi ông ấy gặp người phụ nữ đó . Anh mặc kệ em , em không sao đâu , ngay bây giờ hãy giúp em đến đó "

" Nhưng mà em..."

" Em nhất định không thể để cho Jisoo càng lún càng sâu , người có thể giúp em lúc này là ông ấy , coi như em cầu xin anh có được không ? "+

Kim Huyn thật sự không hiểu chuyện gì xảy ra , chuyện này thì có liên quan gì đến nhà họ Lee cơ chứ . Nhưng nhìn thấy Jennie liên tục khóc ngất cầu xin mình , đành phải nhờ điều dưỡng nơi đó đến chăm sóc nàng khi anh đi khỏi . Một mực hướng về phía biệt thự Kim gia , chân ga chịu lực .

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info