ZingTruyen.Info

[ChaeLisa] Lão Bà Ngươi Thật Bổng

Chương 85

Deach310

Nhớ tới chuyện này, cơn buồn ngủ biến mất hơn phân nửa, mặc áo khoác vào, lập tức từ trên giường đứng lên. Cửa phòng nghỉ không hề báo trước bị mở ra, làm cho mọi người đang buồn ngủ bị giật mình.

"Lisa, có chuyện gì?"

"Không phải là bị mộng du đó chứ!"

Mọi người đều không hiểu tại sao Lisa mới đi ngủ có mười phút, lại quay trở lại rồi. Lisa cũng không có giải thích nhiều, khẩn trương nói: "Không, nàng không phải là chuột, nàng ta là Hồ Ly, nàng không có khả năng bị chúng ta bắt đơn giản như vậy, nàng đã đi sân bay!"

Mọi người lộ ra cười khổ, sau khi nghe Lisa nói xong, cảm thấy những gì đã làm đều uổng phí. Lần nữa bắt đầu thiết lập kế hoạch mới, đi kiếm các đầu mối khác, lần này, đám người của Lisa cũng cùng đi tới sân bay.

"Giờ bay là hơn tám giờ sáng, vào sân là hơn sáu giờ, chúng ta nhất định có thể thấy được cái đuôi của con hồ ly này." đã hao tốn rất nhiều nhân lực vật lực, thậm chí được bắt được nhóm được hợp tác với sát thủ Bạch, thì ra tất cả chỉ là thủ pháp che mắt.

Mà mục đích cuối cùng của sát thủ Bạch chỉ có một, chính là muốn cùng với Jihwa rời khỏi chỗ nguy hiểm này.

Lisa lại nhấp một hớp cà phê, bắt buộc tinh thần cũng mình phải tỉnh táo hai trăm phần trăm. Vị đắng của cà phê làm cho đầu óc của nàng tỉnh táo, chỉ là vẫn cảm thấy có chút đói. Nàng hít sâu một hơi, nói vào bộ đàm: "Từ giờ trở đi, tất cả mọi người dùng tiếng địa phương nói chuyện, để tránh việc sát thủ Bạch sẽ trà trộn vào cảnh sát của chúng ta. Bây giờ tất cả mọi người chia nhau ra hành động, điều tra thân phận của từng người, cố gắng xác định thân phận là thật hay giả!"

Lisa nghiêm túc nói ra những chuyện có thể làm, cho dù đối với lượng người có mặt ở sân bay mà nói, chuyện này như mò kim đáy biển, nhưng có thể làm bây giờ chỉ là như vậy.

"Báo cáo lần trước chúng ta lấy dịch dung để làm giám định đã được hoàn tất, đã thiết kế máy móc để kiểm tra bên trong." Người của bên kỹ thuật viên cũng truyền tới tin vui, đây quả thực là tin tức có lợi trong thời điểm quan trọng này.

Lisa cảm thấy lần này bắt buộc phải làm, uống hết cà phê trong ly, bỏ cái ly không vào thùng rác, nhanh chân đi vào đại sảnh. Ở một nơi hẻo lánh khác, có một bóng người tương tự xuất hiện, nàng cũng mặc đồ giống với Lisa y đúc, thậm chí ngay cả mặt cũng rất giống nhau.

Nhìn thấy Lisa đi hướng đó, nàng ta theo hướng ngược lại mà nghênh ngang đi. Rất rõ ràng, từ mới bắt đầu, sát thủ Bạch đã quyết định sẽ dịch dung thành Lisa. Nàng biết rõ Lisa chắc chắn sẽ tới sân bay để tra tung tích của nàng, thậm chí vì phòng ngừa các thành phần tạo ra mặt nạ dịch dung bị kiểm tra chặt chẽ, nàng chỉ dùng thành phần nước thuốc bình thường nhất để làm.

Nghĩ tới mọi chuyện đã được thu xếp ổn thỏa, con mắt của nàng có chút nheo lại, thì thấy hai người ở đối diện nhìn nàng gật đầu.Toàn bộ sân bay cũng bắt đầu hỗn loạn, mọi người đều không hiểu có phải cảnh sát bị điên rồi không!!! Còn sát thủ Bạch thì cứ nghênh ngang đi tới.

Buổi sáng hơn sáu giờ, Jihwa xuất hiện ở sân bay, ánh mắt của người chung quanh lại lần nữa tập trung. Dù biết rõ đối phương là người mù, nhưng người này lại có quan hệ với sát thủ Bạch.

Sát thủ Bạch không có dám đi qua, nàng sợ sự quan tâm của mình sẽ khiến những người xung quanh hoài nghi. Dù cho, hiện tại nàng muốn tới ôm Jihwa, nhưng nàng không dám.

Nàng nhất định dẫn Jihwa tới nước M để bị trị hai mắt, nàng hy vọng Jihwa sẽ lại trở thành pháp y Jihwa của trước kia, chứ không phải như vậy bây giờ.

Bỗng nhiên, Jihwa bị mấy người trước mắt đụng phải, Jihwa bị té xuống đất, chật vật bắt đầu tìm kiếm va li hành lý của mình.

Trong lòng của sát thủ Bạch tê rần, nàng chút nữa là không khống chế được bước chân mà tới giúp đỡ, nhưng nàng biết rõ, nàng nhất định phải nhẫn nại. Nhưng thấy Jihwa bị mù, nam nhân kia lần nữa trở lại, muốn trộm đồ của Jihwa.

Tiền tài là vật ngoài thân, nhưng bên trong có hộ chiếu chứng minh thân phận của Jihwa, nếu như bị trộm đi, không biết phải chờ bao lâu mới có cơ hội khác.

Sát thủ Bạch thực sự chịu đựng không nổi, nàng chạy tới chỗ của Jihwa, ngay lúc muốn đỡ Jihwa đang chật vật, thì tay của nàng đã bị còng lại.

Khi ngẩng đầu đang cúi thấp lên, đôi mắt mù lòa không hề sáng ngời, lại nhìn sát thủ Bạch cười cười.

Jihwa tuyệt đối sẽ không nhìn sát thủ Bạch cười như vậy, sát thủ Bạch lập tức biết mình đã bị lừa, nhưng người trước mắt đã nhào về phía của nàng.

"Sát thủ Bạch, ngoan ngoãn chịu trói đi."

"Li...Lisa?" Sát thủ Bạch nghe được giọng nói liền nhận ra ngay, nhưng nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, nàng hiểu rõ dịch dung như vậy, mà bây giờ lại bị người lợi dụng.

"Ân? Đúng rồi, chính là tôi." Lisa cười cười, đem mặt nạ tinh xảo từ từ kéo xuống. Vì để sát thủ Bạch không phát hiện, cho nên Lisa đã mời một sư phụ chân chính để thiết kế, một mình Lisa chịu toàn bộ chi phí, chỉ vì màn biểu diễn hôm nay.

Mà Lisa lúc này đi vào sảnh chờ, chính là Chaeyoung dịch dung, hai người lưu luyến chia tay ở công viên, cũng là để chuẩn bị cho hôm nay. Chaeyoung là người hiểu rõ Lisa nhất, nếu cô dịch dung thành Lisa, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sơ hở nào.

Hai người đã tiến hành trao đổi ở phòng nghỉ, từ đó diễn kịch lừa gạt toàn bộ mọi người, trong đó có cả mỹ nữ mắt kính.

Thị giác trước mắt bị lừa gạt, Lisa cuối cùng cũng thành công.

Các cảnh sát cũng tập trung lại, trong tay mỗi người cũng có vũ khí, sát thủ Bạch bắt đầu điên cuồng cười lớn.

"Không cần nổ súng! Cũng không thể để nàng tới gần!" Lisa lập tức ra lệnh, nàng nhất định phải bắt sát thủ Bạch, nàng hiểu sát thủ Bạch, cho dù nguy hiểm không còn tồn tại.

"Ai cũng không thể ngăn cản! Ai cũng không thể!" Sát thủ Bạch bắt đầu điên cuồng gầm rú, sau đó phóng vật trong tay ra. Sương mù dày đặc, đây là vật phẩm có độc.

Lisa thấy không ổn, lên tiếng kêu mọi người tản ra, còn nàng từ bên hông móc ra vũ khí, đuổi theo hướng của sát thủ Bạch.

Sát thủ Bạch là người nàng theo đuổi tìm kiếm, là ánh mắt của nàng, nàng nhất định phải bắt được sát thủ Bạch.

Sát thủ Bạch liều mạng chạy về phía trước, dù cho xung quanh đã bị cảnh sát bao vây, nhưng nàng lại không hề từ bỏ, liều mạng chạy vào đám đông hỗn loạn.

Trong nháy mắt, lúc Lisa chạy tới, sát thủ Bạch đã biến mất. Lisa cũng chạy vào trong, tỉ mỉ quan sát từng người trước mặt, rất nhanh, nàng dùng vũ khí hướng tới đầu của một người bên trong.

"Đây là súng gây mê, chắc chắn chờ tôi dùng nước thuốc đặc chế để lột bỏ mặt nạ của cô, thì sẽ phát hiện thân phận thật sự của cô." Lisa nhìn người nam nhân trước mắt, nàng có lòng tin, cho dù sát thủ Bạch tốc độ nhanh như vậy, lợi dụng hoàn cảnh hỗn loạn để thay đổi diện mạo.

Nam nhân ở trước mắt dao động, hắn nhanh đẩy Lisa ở trước mặt ra, chạy tới phía trước. Lisa đứng tại chỗ, giơ vũ khí ra phía trước, bắn ra thuốc mê, chuẩn xác vô cùng bắn vào đùi của sát thủ Bạch.

Chỉ mấy phút, thuốc sẽ phát huy tác dụng, Lisa kiên nhẫn chờ đợi, mà sát thủ Bạch lại có hành động đột xuất, lấy ra vũ khí hướng về phía của Lisa.

Lisa ở khoảng cách rất gần, nàng liếc mắt nhìn thấy, liền biết chỉ là súng đồ chơi thôi, nàng lập tức là lớn: "Không được nổ súng!"

Đáng tiếc, lúc nàng lên tiếng, những người xung quanh cũng đồng thời nổ súng, một giây sau, đạn từ bốn phương tám hướng bắn tới sát thủ Bạch.

Sát thủ Bạch như tấm bia, trên người xuất hiện nhiều lổ thủng, nhưng khóe miệng vẫn cười thản nhiên, giống như rất hài lòng với kết quả này.

"Nàng ta còn chưa chết!"

"Nhanh gọi bác sĩ! Không thể để nàng chết như vậy!" Lisa lớn tiếng la lên, cầm lên cây súng đồ chơi. Lisa thấy nhìn như rất quen, nàng đột nhiên nhớ tới, lúc nàng ở nước M chơi trò chơi sinh tồn, từng cùng với một nữ sinh chung một đội, hai người chơi rất vui, cho nên, hai người đã trao đổi súng đồ chơi với nhau.

Ở phía trên, còn có tên của Lisa được viết tắt, Lisa sững sờ tại chỗ, tiếp tục la lớn: "Bác sĩ sao còn chưa tới!!!"

Lisa muốn tới gần sát thủ Bạch, nhưng sát thủ Bạch đã chảy nhiều máu như vậy nhưng cố chấp bò tới hướng cửa chờ.

"Sát thủ Bạch, không nên di chuyển! Cô thật sự sẽ chết!"

"Không thành công, thì thành nhân...Tôi đã sớm nghĩ tới kết quả như bây giờ, Li...Lisa...Tôi muốn được nhìn thấy Jihwa." Âm thanh của sát thủ Bạch bắt đầu suy yếu, máu tươi trào ra càng nhiều, như một bức tranh đỏ thẳm tự nhiên.

Lisa cảm thấy có một sự chua xót dâng lên, nàng chỉ vào một cửa kính: "Jihwa ở đằng kia, chúng tôi đã dẫn Jihwa qua đó từ trước rồi."

Sát thủ Bạch si mê cười cười, rõ ràng rất hài lòng với kết cuộc này, lại cố gắng nhìn về hướng Lisa: "Không nên nói cho Jihwa biết...Tôi đã chết...Hãy nói, tôi đã bị bắt, bị phán tù chung thân."

Lisa cố nén nước mắt, nàng cũng không biết vì sao nàng thực sự muốn khóc, nàng nghẹn ngào nói: "Được."

Sát thủ Bạch cuối cùng cũng cười lên, nàng ta lần đầu tiên không có cười một cách âm trầm, mà cười như một hài tử thực sự.

"Lisa, quen biết được cô, tôi rất là vui." Sát thủ Bạch cố gắng đưa tay về phía của Lisa, muốn dùng bàn tay đầy máu nắm lấy chân của Lisa.

"..." Lisa trầm mặc, nàng phát hiện nàng không hiểu rõ về bệnh tâm thần, nhưng bây giờ, cho dù nàng ta là người không bình thường, thì nàng ta cũng là một sinh mệnh.

"Ngô..." Nói đến đây, bắt đầu đau đớn rên rỉ, ánh mắt của nàng ta nhìn về phía cửa kính, máu lại theo động tác một lần nữa phun ra, nàng ta lại không hề để ý, tiếp tục bò về phía trước, cho đến khi mặt của nàng dán vào lớp cửa kính.

Chỉ cần nhìn một vòng, nàng đã thấy được Jihwa.

Jihwa, mang tai nghe, giống như cô lập với thế giới bên ngoài, sát thủ Bạch thở dài một hơi, nàng cuối cùng không còn bất kỳ hành động gì nữa, hô hấp cũng không còn.

Bác sĩ lại gần xem xét: "Sát thủ Bạch chết rồi." Bác sĩ tuyên bố sát thủ Bạch tử vong, người đã tạo ra vô số ác mộng, đã kết thúc như vậy.

Dự luận trên xã hội bắt đầu nghịch chuyển, trang web cũng hoàn toàn bị vô hiệu hóa, sát thủ Bạch sẽ hoàn toàn bị lãng quên.

Mà ba chữ sát thủ Bạch, chắc sẽ bị cấm nhắc tới. Điều này chứng minh sự khủng hoảng lớn nhất từ trước tới nay đã kết thúc.

"Cho dù nàng là phạm nhân, sau khi chết thì cũng phải được tôn trọng, bất quá, viết là sát thủ Bạch thì thật là không tốt, nhưng lại không tra được tên nào khác?" Tổ chuyên án cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, khi tiến hành hoàn thành luôn thủ tục cuối cùng, mà mọi người vẫn không thể hiểu hết về sát thủ Bạch.

"Gọi nàng là Bạch Trì đi."Lisa suy nghĩ một chút, nàng nhớ lần trước Jihwa gọi nàng ta như vậy.

Một cảnh sát đang nghiêm túc ghi chép, phì một cái nở nụ cười: "Cô nói là sữa tắm nổi tiếng Bạch Trì, trời cô không sợ sát thủ Bạch từ trong quan tài trở về liều mạng với cô hay sao?"

Lisa cười cười: "Sẽ không tôi tin tưởng nàng sẽ thích cái tên này."

Cảnh sát cũng không tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa, viết lại cái tên "Bạch Trì", đồng thời đêm tất cả các tài liệu của vụ án bỏ vào một ngăn tủ, cuối cùng ghi rõ tên của vụ án.

Cho đến hiện tại Lisa vẫn cảm thấy tất cả đều giống như giấc mộng, nàng vẫn gặp ác mộng mơ thấy sát thủ Bạch sống lại, ác mộng này giống như đã trở thành thói quen trong đêm của nàng.

Mà Lisa rốt cuộc cũng đã hiểu được gợi ý mà lúc sát thủ Bạch thôi miên Chaeyoung.

Lúc Lisa nhắc với Chaeyoung về "Jihwa", Chaeyoung liền gặp ác mộng, Chaeyoung lại không ngừng la lên cứu mạng, giống như muốn thoát khỏi cái gì đó đáng sợ lắm.

"Mau cứu Jihwa, mau cứu nàng, nàng rất nguy hiểm, nếu như cô không giúp đỡ, tôi sẽ nhịn không được mà giết rất nhiều người."

Lisa cuối cũng cũng hiểu được ý nghĩa của cơn ác mộng, nàng không phải là bệnh tâm thần, nàng bắt đầu bị cảm hóa, bắt đầu đã nhận ra sự sai lầm của mình, chỉ tiếc lúc đó Lisa không hiểu được những thứ này.

Sát thủ Bạch chết rồi, Jihwa thì tới nước M điều trị, có hy vọng thực hiện lại ước mơ trước kia của mình, bởi vì chuyện của đại nhân vật, Jihwa cũng có được chi viện kinh tế mới, toàn bộ tiền chữa trị đều được con gái đại nhân vật lo liệu...

Lúc con gái đại nhân vật lần thứ hai tìm Lisa nói chuyện đã là nửa năm sau, cô sắc mặt rất tốt, mặc đồng phục cảnh sát rất vừa người. Cô giống như đã hoàn toàn thay đổi hẳn, lúc mới gặp, Lisa có chút nhận không ra.

"Tôi vẫn không có can đảm đi tự thú, cho nên tôi hy vọng đem những tiền tài bất chính này giúp đỡ những người cần giúp đỡ, tôi có phải rất vô dụng hay không?" Cô vẫn còn vì chuyện đã giúp đỡ sát thủ Bạch mà hối hận vô cùng.

"Cái này chính là đáp áp của cô, cô chỉ là đi nhầm đường một chút mà thôi, tôi hy vọng, cô có thể tìm được con đường chân chính để trở thành anh hùng thực sự." Lisa lên tiếng khích lệ, nàng tin tưởng, nữ nhân này chắc chắn sẽ sáng tạo được một tương lai tươi sáng.

"Tôi sẽ cố gắng... Đúng rồi Manoban lão sư cô có thể ký tên cho tôi không? Đối tượng của tôi rất thích sách của cô." Con gái đại nhân vật có chút ngượng ngùng đưa ra thỉnh cầu thứ hai của mình.

Lisa cười cười, nàng đưa tay nhận quyển sách, lấy ra cây bút của mình ký tên.

"Cần viết cái gì đặc biệt không?" Lisa hỏi thăm.

Con gái nữ nhi ở đối diện cười cười: "Hãy viết, tôi vĩnh viễn đều ở đây."

"Đối tượng tên là gì?"

"Bạch Trì."

Động tác tay ngừng lại, Lisa bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn con gái đại nhân vật trước mặt, trên mặt có một chút sợ hãi. Thế nhưng, nữ nhân trước mắt đối với sự sợ hãi của Lisa có chút là lạ, nghi ngờ dò hỏi: "Manoban lão sư, cô không sao chứ, sắc mặt rất khó coi."

Lisa lắc đầu, cho dù đã nửa năm, nàng vẫn đối với chuyện của sát thủ Bạch nhạy cảm như vậy. Nàng cảm thấy chắc mình nghĩ nhiều rồi, đối tượng chắc trùng hợp tên Bạch Trì mà thôi.

"Thật là cái tên rất tinh tế."

"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy, giống như tên một loại sữa tắm." Nữ nhân cũng cười một chút, hai tay nhận lại quyển tiểu thuyết, nhìn chữ viết xinh đẹp của Lisa, hài lòng cười tươi hơn.

"Được rồi, hôm nay là thứ sáu, tôi phải đi nhà mẹ vợ." Lisa đứng lên,nàng đột nhiên cảm thấy toàn thân không thoải mái, cho dù bây giờ mới ba giờ, nhưng nàng không nhịn được muốn rời đi.

"Được, hẹn gặp lại Manoban lão sư." Nữ nhân phất phất tay với Lisa, nhưng cô cũng không hề rời đi, cô vẫn ngồi nguyên tại chỗ, nhìn chỗ Lisa đã ký, nhẹ nhàng dùng môi của mình ấn vào, giống như là một kỷ niệm, cũng giống như than thở...

Bỗng nhiên, một âm thanh từ chung quanh truyền tới, nữ nhân ngẩng đầu, thấy có một mỹ nữ xinh đẹp đeo kính râm xuất hiện trước mắt,lập tức tươi cười.

"Người mù, tôi đã giúp cô lấy được chữ ký rồi!" Nữ nhân bắt đầu cười như một đứa trẻ, hoàn toàn không giống với nụ cười thành thục trước mặt Lisa vừa rồi.

Bị gọi như vậy, mỹ nữ xinh đẹp tháo mắt kính xuống, hung hăng gõ lên đầu nữ nhân một cái, lạnh lùng nói: "Không được phép gọi tôi là người mù, tôi đã có thể nhìn thấy được."Mắt kính được tháo xuống, lộ ra đôi mắt xinh đẹp động lòng người.

"Được rồi, người mù." Nữ nhân cươi càng rạng rỡ hơn, trong mắt của cô chỉ có mỹ nữ trước mặt này, người này chính là toàn bộ thế giới của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info