ZingTruyen.Asia

[Chaelice] Hạnh Phúc

Chương 107*

ryansunset

Park Jiyeon nằm vào ổ chăn, giống như trước đây chỉ đơn thuần chuẩn bị ôm nhau mà ngủ. Ngay lúc cô mới vừa nhắm mắt lại, Hyomin đưa tay ôm lấy người Park Jiyeon. Park Jiyeon đã quen Hyomin khi ngủ thích ôm mình nên cũng không lưu ý. Thế nhưng không được lâu, cô phát hiện có chút không thích hợp, cô cảm giác tay Hyomin không đơn thuần như bình thường đặt trên bụng mình mà là đặt trước ngực. Tuy rằng chỗ ngực nhỏ hơn nhiều so với Hyomin nhưng tuyệt không có nghĩa là không có cảm giác. Park Jiyeon cứng người, cô chỉ cho là tay Hyomin không cẩn thận đặt sai vị trí, đến bây giờ cô vẫn không muốn tin rằng Hyomin sẽ có lúc trở nên không thuần khiết. 

Thế nhưng rất nhanh, cô phát hiện ra không thể lừa mình dối người, bởi vì người Hyomin liên tục áp tới gần, thân thể đầy ắp mà mềm mại kia dính sát vào người, ngửi được hương thơm đặc biệt trên người Hyomin. Lần thứ hai Park Jiyeon ý thức rõ ràng, Hyomin mặc dù tâm trí còn chưa đủ thành thục, thế nhưng thân thể sớm đã chín như quả đỏ, mang theo một loại khí tức mê người, dụ dỗ bản thân muốn ngắt lấy. 

Park Jiyeon là một người cực kỳ khắc chế cùng lý tính, cho nên lúc này dù đã bị dụ dỗ dằn vặt người, nhưng chung quy cô không dám hái xuống quả đỏ cực kỳ mê người này. 

"Yeonie, mình thích cậu..." Môi Hyomin gần như dán trên cổ trắng nõn của Park Jiyeon. Park Jiyeon có thể cảm thụ rõ ràng khí nóng phả vào cổ lúc Hyomin nói những lời này, làm cho cô thấy cổ có chút hơi tê dại, theo đó thân thể bắt đầu có cảm giác hơi run rẩy. Trong lòng cô có một giọng nói đang hò hét, thúc ép mau hái xuống quả trái đỏ đã sớm nên thuộc về mình này. Phải biết rằng quả đỏ này đã chín từ lâu, bản thân cũng thèm nhỏ dãi, nhưng một giọng nói khác lại nói với bản thân, Hyomin cũng không phải thực sự hiểu ý nghĩa của việc này, cô không nên giậu đổ bìm leo. 

Hai giọng nói đang tranh đấu kịch liệt, điều này làm cho thân thể Park Jiyeon trở nên cứng ngắc. Đây là giằng xé kịch liệt chưa từng có trong tư tưởng của Park Jiyeon. Có thể nói, quả đỏ kia đã chín lâu ngày, cũng treo ở trên cành lâu ngày, không chỉ bản thân thèm nhỏ dãi, còn có rất nhiều người thèm nhỏ dãi, đặc biệt gần đây Hyomin biến mất làm cho cô trở nên có chút bất an. Trong đầu có ý nghĩ đen tối muốn chiếm Hyomin làm của riêng, loại tương phản này cũng chậm rãi chiếm thượng phong, chỉ là thiếu một thứ gọi là dũng khí liều lĩnh. 

Hyomin cảm giác được thân thể Park Jiyeon có chút cứng ngắc, kỳ thực trong lòng Hyomin cũng khẩn trương, nàng không hiểu Yeonie có thích chút cử động trước đó hay không, thế nhưng nàng thích, thích thân mật cùng một chỗ như vậy với Yeonie. Nàng muốn giống như chị và chị họ, thân mật da thịt cùng Yeonie. Nghĩ tới đây, Hyomin có loại cảm giác nóng lòng muốn thử, tay nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Yeonie, sau đó đặt trên mềm mại cực kỳ đầy ắp cùng no đủ của mình. 

Park Jiyeon cảm giác được mềm mại cực kỳ no đủ tràn ngập trong lòng bàn tay, loại xúc cảm mềm mại mà đàn hồi tốt này tốt đến khiến cô kinh thán, cô cảm giác lòng bản thân hiện tại đang bị ác ma mê hoặc, biết rõ đây là sai, thế nhưng vẫn không nhịn được mà bị mê hoặc. 

"Yeonie, người ta muốn thành người phụ nữ của cậu..." Hyomin nghiêm túc nói. Kỳ thực theo nàng hiểu, đây là việc hai người thân mật nhất mới có thể làm, như vậy cô có thể chân chính biến thành phụ nữ, biến thành phụ nữ của Yeonie. 

Một câu nói này, dây đàn căng trong lòng Park Jiyeon, thoáng cái đứt đoạn, tất cả kiên trì trong nháy mắt đều đổ nát, lúc này cô không muốn nghĩ nhiều như vậy, nếu như trái cây chín đỏ mà bản thân thèm nhỏ dãi lâu nay mà không dám ngắt, cũng đã đưa đến bên mép bản thân, nếu bản thân còn không há miệng nuốt vào nữa, vậy thì thực sự cũng quá làm ngu ngốc. 

Park Jiyeon xoay người một cái, đặt Hyomin ở dưới thân, trong bóng tối, cô cúi đầu hôn môi Hyomin, cô và Hyomin giống nhau đều là gà mờ, cho nên Park Jiyeon làm chuyện thân mật cũng không thành thạo. Nhưng điều này không trở ngại cảm giác ngọt ngào mang đến cho Hyomin, cảm giác ngọt ngào làm cho Hyomin đưa tay ôm cổ Park Jiyeon. Tuy rằng Hyomin cũng lóng ngóng, dù sao thì số lần nàng và Park Jiyeon hôn môi có thể đếm trên đầu ngón tay, thế nhưng vào lúc này tựa hồ có thiên phú cùng khả năng giác ngộ hơn Park Jiyeon, cái hôn này vốn là Park Jiyeon bắt đầu, nhưng rất nhanh bị Hyomin nhiệt tình đảo khách thành chủ, đồng thời những hiểu biết không thầy tự học này câu dẫn ra ngọn lửa giữa hai người. 

Có thể nói, người càng thuần túy thì càng dũng cảm đối diện thẳng với cảm giác của bản thân, dù sao thì Hyomin cực thích cảm giác môi lưỡi quấn quýt với Yeonie. 

Hai người hôn đến khó phân khó cắt, rốt cuộc tại lúc hai người đều sắp không thể hít thở mới buông ra, Park Jiyeon không cam tâm bản thân rơi vào hạ phong, môi của cô chậm rãi dời xuống, mà bàn tay lúc hôn đặt trên mềm mại của Hyomin như có ý thức riêng nhẹ nhàng xoa nắn, cách lớp áo đã có thể cảm nhân được nụ hoa đã cứng lên. Tay Park Jiyeon không cần phí quá nhiều nàngng phu đã chui được vào trong áo ngủ rộng thùng thình của Hyomin, sau đó bàn tay lần thứ hai bao trùm lên mềm mại của Hyomin, tay cô hoàn toàn không thể bao trùm hết đầy ắp của Hyomin, mân mê khỏa tròn trịa cực mềm mại, cảm giác được đỉnh núi mẫn cảm cứng rắn, tay kia bắt đầu chạy thăm dò trên người Hyomin... 

Hyomin vì thoải mái mà tràn ra tiếng rên ngắt quãng, Hyomin đơn thuần sẽ không vì rụt rè mà khắc chế cảm giác và tiếng của bản thân, ngược lại nàng là thành thực và thẳng thắn, Hyomin cảm thấy thân thể của chính mình rất thích được Yeonie xoa, chỗ tay Yeonie chạm đến, da thịt tựa như bị thiêu đốt, loại cảm giác vừa khó chịu lại vừa thoải mái này làm cho Hyomin nhịn không được uốn éo thân thể, cô không biết bản thân muốn cái gì, cho nên chỉ dựa vào bản năng mà áp người tới hướng Park Jiyeon, cảm thụ sự run rẩy khi da thịt cọ xát cùng Park Jiyeon mang đến... 

Park Jiyeon bật đèn giường, cô không muốn lần đầu tiên của Hyomin diễn ra trong bóng đêm. Cô muốn thấy rõ, muốn nhìn kỹ thân thể nóng bỏng kia của Hyomin, muốn thấy rõ sự mỹ lệ khi nở rộ của Hyomin... 

Hyomin đang quen tối, bất thình lình sáng làm Hyomin có chút không thích ứng, nàng giờ mới phát hiện áo ngủ trên người bản thân sớm đã bị Park Jiyeon cỡi hết, thân thể bại lộ dưới ánh mắt nóng rực của Park Jiyeon làm cho Hyomin không khỏi có chút ngượng ngùng muốn che đi thân thể. 

"Yeonie, đùng bật đèn..." Hyomin làm nũng nói, thanh âm mềm nhũn của nàng ở trên giường quả nhiên rất có hiệu quả thúc tình, chí ít Park Jiyeon khi nghe thấy tựa như đang nói: Yeonie, người ta muốn~. 

"Mình muốn nhìn cậu." Ánh mắt của Park Jiyeon trở nên nóng rực, cô còn tăng độ sáng đèn vốn đã mạnh lên, vóc người của Hyomin cực kỳ chọc người phát hỏa, quả thực có thể so với vóc người của Marilyn Monroe. Bản thân Park Jiyeon cũng phải thừa nhận, vóc người Hyomin tốt đến khiến nàng đố kị. Dưới ánh sáng đầy đủ, Park Jiyeon phát hiện trên da thịt trắng tuyết của Hyomin đã lộ ra đỏ ửng, làm cho Park Jiyeon hận không thể chiếm người phụ nữ dưới thân mình làm của riêng, hung hăng chà đạp nàng... 

Hyomin vừa nghĩ đến Yeonie lúc này đang nhìn chằm chằm thân thể của mình thì thấy thân thể trở nên rất kỳ quái, cô cảm giác giữa hai chân có một cỗ dịch thể bừng lên, nàng cho rằng là nước tiểu cho nên nhanh chóng kẹp hai chân, không có ý để Park Jiyeon thấy. Hyomin thấy Park Jiyeon áo ngủ còn chỉnh mặc trên người, nàng cũng muốn nhìn thân thể Yeonie, cho nên giật nhẹ áo ngủ của Park Jiyeon. 

"Yeonie, cậu cũng cởi quần áo đi, người ta cũng muốn nhìn..." Hyomin làm nũng nói, còn đưa tay cởi áo ngủ trên người Hyomin. 

Park Jiyeon không phản kháng, mặc cho Hyomin cởi áo ngủ trên người mình, rất nhanh, Park Jiyeon cũng bị Hyomin cởi hết. 

Hyomin nhìn đôi bồng đào kích thước nhỏ của Park Jiyeon thấy cực kỳ đáng yêu, nhẹ nhàng chọc một chút, Park Jiyeon nhìn hai bánh bao nhỏ của mình cùng hai bánh bao lớn trước ngực Hyomin, ước ao đố kị trỗi dậy.

"Thật nhỏ, thật đáng yêu..." Hyomin một tay đã bao lấy ngực Park Jiyeon. 

Hyomin vừa mở miệng đã chọc trúng chỗ đau của Park Jiyeon, Park Jiyeon cúi đầu ngậm lấy đầy ắp mềm mại của Hyomin, sau đó dùng lực cắn một chút đầy tính trả thù. 

"Ái!" Đau quá, Hyomin ăn đau kinh hô, Yeonie khi dễ người ta, Hyomin ủy khuất nhìn về phía Park Jiyeon. 

Nhìn vẻ ủy khuất kia của Hyomin, lại nhìn xuống nụ hoa bị bản thân cắn đến hồng hồng, Park Jiyeon mềm lòng xuống, cô đổi cắn thành liếm, nhẹ nhàng liếm, trêu đùa chỗ bị cắn qua, liếm, mút rồi cắn, chơi đến bất diệc nhạc hồ. 

Hyomin không khỏi rên rỉ, chỗ vừa bị cắn đau đã sớm không đau, thay vào đó là cảm giác tê dại khó nhịn. Hyomin bất giác ưỡn thứ mềm mại của bản thân tới gần Park Jiyeon, làm cho ngọn núi nguyên bản đã dựng thẳng càng đứng thẳng thêm. 

Park Jiyeon đùa hồi lâu, tuy Hyomin cảm thấy rất thoải mái, nhưng càng thoải mái càng thấy hình như thiếu cái gì, cảm giác thân thể có chút trống rỗng, làm cho thân thể Hyomin càng trở nên khó chịu, theo bản năng ma sát vào người Park Jiyeon. 

Park Jiyeon tựa hồ nhận ra điều gì, không muốn dời lực chú ý về chỗ khác, môi của nàn chậm rãi đi xuống ngọn núi, bắt đầu tiến nàngng đến bình nguyên, cuối cùng dừng lại ở chỗ sớm đã ướt như cỏ dại tràn lan, cô bá đạo mở thật to chân Hyomin, cảnh sắc bên trong nhìn một cái không sót gì, lộ thẳng trong không khí. 

Hyomin thấy cực kì ngượng ngùng muốn khép hai chân lại, không chỉ là chút ngượng ngùng vì chỗ tư mật nhất của bản thân bại lộ trong trong không khí, quan trọng hơn là vì Yeonie nhất định thấy được, nàng sợ Yeonie cười nhạo mình, bởi nàng đã sớm cảm giác được giữa hai chân bản thân ướt đẫm, nàng cũng không muốn như vậy mà... 

Thế nhưng làm cho Hyomin bất ngờ chính là Park Jiyeon không hề cười nàng, ngược lại, nàng cảm giác được Yeonie cư nhiên lấy tay chạm vào chỗ đó của bản thân, cảm giác thật thoải mái. Hyomin đột nhiên nhớ tới, chị và chị họ cũng từng làm chuyện như vậy, thậm chí nhớ kỹ còn có chuyện quá phận hơn... 

Park Jiyeon nhìn bên trong cánh hoa phấn hồng tươi đẹp ướt át, tựa hồ như còn dính giọt nước tươi mát sáng sớm, kiều diễm đến khiến Park Jiyeon không thể dời mắt, Park Jiyeon không khỏi vùi đầu vào giữa hai chân trơn ướt của Hyomin. 

Thân thể Hyomin vì vui vẻ mà phiếm đỏ ửng, cô trì độn ý thức được, đây có thể mới là bắt đầu, còn có chuyện quá phận hơn ở phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia