ZingTruyen.Co

BHTT[Edit] Ánh Trăng Vì Người Mất Ngủ - Kim Kha

Chương 58

Ren2429

Hứa Nguyệt Lượng đưa Lâm Ỷ Miên đến cổng của tiểu khu.

Hai người không giao tiếp với nhau nhiều, nhưng mỗi giây đều vô cùng quý giá. Hứa Nguyệt Lượng nhìn xuống ngón chân của mình, dừng lại.

Khẽ nghiêng người, Hứa Nguyệt Lượng nhướng mắt, chỉ cho Lâm Ỷ Miên: "Tôi sống ở đây."

Lâm Ỷ Miên nhìn theo hướng nàng chỉ, nhớ kỹ tên tiểu khu: "Được."

Hứa Nguyệt Lượng mấp máy khóe môi: "Là hai tòa nhà cao tầng này, tôi đang ở tòa nhà phía bắc."

Lâm Ỷ Miên: "Được."

Hứa Nguyệt Lượng: "Tầng 22 ~"

Lâm Ỷ Miên: "Ừm."

Hứa Nguyệt Lượng: "220..."

Đến con số cuối cùng thì dừng lại.

Nàng muốn hoàn toàn mở ra chính mình, ít nhất là cho Lâm Ỷ Miên thấy sự thật đang tồn tại.

Nhưng nửa đêm, có người đưa nàng tới trước cửa nhà, còn báo số nhà lại có chút kỳ quái.

Nàng không cố ý làm như vậy, nàng sợ Lâm Ỷ Miên sẽ hiểu lầm cái gì đó.

"Tôi ..." Hứa Nguyệt Lượng lại cúi đầu, "Tôi sẽ nghiêm túc suy xét những gì bác sĩ Lâm đã nói."

“Được.” Lâm Ỷ Miên đặt lòng bàn tay lên đỉnh đầu nàng, nhẹ nhàng xoa.

Hứa Nguyệt Lượng rất thích Lâm Ỷ Miên xoa đầu mình, khi tóc bị Lâm Ỷ Miên xoa rối lên, nàng cảm thấy đỉnh trái tim mình cũng đang bị cô lay động, lắc lư theo.

Hứa Nguyệt Lượng giẫm chân lên viên sỏi nhỏ, nói: "Vậy... bác sĩ Lâm, tôi về đây... hai người trên đường lái xe cẩn thận nha~"

“Được, ngủ ngon.” Lâm Ỷ Miên nói, “Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai gặp lại trong live.”

“Vâng!” Hứa Nguyệt Lượng liên tục gật đầu.

Nàng xoay người định đi vào trong thì có xe dừng ở cổng tiểu khu, cửa xe mở ra, mùi rượu nồng nặc thoảng qua.

Hứa Nguyệt Lượng nhìn sang, thấy cô gái mảnh khảnh mặc quần tất đen lưới gợi cảm và một chiếc váy khoét hông, người đã xuống xe, nửa thân trên còn cong cong ở trong xe, sau đó là một trận tiếng cười dây dưa mới rời khỏi xe.

Lâm Ỷ Miên nhìn qua, nói, "Tôi đưa em vào."

“Không cần không cần.” Hứa Nguyệt Lượng từ chối, vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái, khi cô gái quay người bước tới, nàng nhanh chóng đẩy Lâm Ỷ Miên ra, “Bác sĩ Lâm, mau về đi, thời gian không còn sớm, Tiểu Nghệ tỷ còn đang chờ chị."

Đuôi lông mày của Lâm Ỷ Miên vừa động, không nhìn cô gái kia nữa, cô nói: "Được, vậy em chú ý an toàn."

Hứa Nguyệt Lượng không chờ nổi nói: "Vâng."

Lâm Ỷ Miên mỉm cười: "Về đến nhà gửi tin nhắn cho tôi."

Hứa Nguyệt Lượng: "Vâng!"

Khi cô gái trước mặt trở nên rõ ràng, Lâm Ỷ Miên xoay người lại, đi về phía trước.

Hứa Nguyệt Lượng thở ra một hơi.

Thân ảnh Lâm Ỷ Miên rất nhanh biến mất ở chỗ rẽ, cô gái cũng đi tới bên Hứa Nguyệt Lượng, lắc lư bước chân, nồng nặc mùi rượu, tóc xõa ra che mất hơn nửa khuôn mặt.

Một nửa còn lại được trang điểm dày.

Hứa Nguyệt Lượng đỡ cô gái, nhỏ giọng nói, "Vi Vi."

Vưu Vi Vi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm nàng, sững sờ hai giây, sau đó bật cười: "Nguyệt Lượng a ~~~"

“Ừm.” Hứa Nguyệt Lượng đỡ nàng vào trong, mở cửa tiểu khu.

Vưu Vi Vi lảo đảo về phía trước, thoát khỏi hỗ trợ của Hứa Nguyệt Lượng, nhìn vào mặt của nàng.

Mặt của Hứa Nguyệt Lượng bị bóng đêm che khuất, dưới ánh sáng của đèn đường hiện lên một màu trắng nhỏ nhắn.

“Hứa Nguyệt Lượng.” Vưu Vi Vi chỉ vào nàng, nói từng chữ, “Cậu nửa đêm mới về, làm gì đó?"

Hứa Nguyệt Lượng sợ nàng ngã, muốn đỡ nàng: "Tớ đi ăn khuya với bằng hữu."

"Oa~~~~~~" Vưu Vi Vi nhìn lên trời, "Tớ nhớ rồi, thời gian live của cậu đã thay đổi, mười một giờ sẽ ngừng, ăn khuya cùng bằng hữu..."

Vưu Vi Vi đếm ngón tay: "Hai giờ về nhà là chuyện bình thường, hahaha, cũng bình thường mà."

Đôi giày cao gót của nàng cao lại mảnh, mắc vào kẽ nứt của viên gạch, chao đảo.

Hứa Nguyệt Lượng vội vàng nắm lấy cánh tay nàng, để nàng dựa vào.

Nhưng Vưu Vi Vi lại không muốn đi về phía trước, nàng quay đầu nhìn Hứa Nguyệt Lượng, nhỏ giọng nói: "Vậy đoán xem, tớ làm gì?"

Hứa Nguyệt Lượng có chút bất lực, nói: "Tớ không đoán được."

"Cậu có thể đoán được a!" Vưu Vi Vi cười vỗ vỗ cánh tay nàng, "Cậu đoán không ra chứ gì, hai ta cùng làm một chuyện."

"Tớ đi bồi hạng 1 danh sách, hahahaha. Đại ca đầu danh sách, hai tháng qua đã chi rất nhiều tiền cho tớ, cậu có biết anh ta trông như thế nào không?" Vưu Vi Vi cao giọng nói, "Ngọa tào, cậu không thể nghĩ được đâu, anh ta cư nhiên không có bụng bia! Anh ta là người gầy, hahahahaha, một người gầy mặc áo sơ mi kẻ sọc, đỉnh đầu thưa thớt. Tôi hỏi anh ta, ca ca, anh đang làm gì vậy, anh ta nói là một lập trình viên. Lập trình viên hahahahaha ... quả nhiên là lập trình viên hahahaha ... không đến 30 tuổi đã trọc..."

Hứa Nguyệt Lượng để nàng nháo, không nói gì, cố gắng kéo nàng về phía trước.

Tiếng cười của Vưu Vi Vi đột nhiên dừng lại, vẻ mặt buồn bã nói: "Anh ta rất hào phóng đập quà, nhưng xe không phải xe xịn, khách sạn cũng chỉ dám thuê khách sạn tốc hành. Khi anh ta đưa tớ về, đầu xe còn treo hình vợ con, tra nam."

Thân thể Hứa Nguyệt Lượng run lên.

Vưu Vi Vi chỉ vào mình: "Ác nữ, tiểu tam, dựa thịt kiếm tiền."

Hứa Nguyệt Lượng: "Đừng nói nữa..."

“Làm sao vậy, cậu còn không dám nghe sao?” Vưu Vi Vi hất nàng ra, “A, đương nhiên rồi, cậu thì khác. Cậu chưa từng làm loại chuyện này. Cậu không làm loại chuyện này cũng có rất nhiều người cho cậu tiền, cậu không làm loại chuyện này cũng nổi tiếng, nổi tiếng ra vòng…”

"Cảm giác ra vòng rất tốt đi, trang web tràn ngập poster của cậu, tớ không xinh đẹp bằng cậu, không đáng yêu như cậu, không nỗ lực như cậu, đời này tớ sẽ không bao giờ trải qua cảm giác này."

"Đại lão bị cậu ném, tớ liền vội vàng nịnh bợ, người ta cũng không để ý tới tớ, thật sự là ăn mày xin cơm đều không đến trong miệng."

"Tớ cũng khuyên cậu không nên liên lạc với bạn học cũ, tớ nơi nào có mặt mũi khuyên cậu a. Bạn học cũ của cậu cũng không giống bạn học cũ của tớ, bạn học cũ của tớ không muốn ngủ với tớ thì chính là chê cười tớ, bạn học cũ của cậu, đại bác sĩ, vừa ôn nhu vừa xinh đẹp, đối với cậu săn sóc tỉ mỉ, cung cung kính kính ..."

Vưu Vi Vi dừng một chút, sau đó đột nhiên mở to miệng chỉ vào Hứa Nguyệt Lượng: "Ai nha, vừa rồi người đứng ở cửa với cậu là bác sĩ Lâm đúng không. Là bác sĩ Lâm đi ăn khuya với cậu đúng không!"

Hứa Nguyệt Lượng mím môi không nói gì.

Vưu Vi Vi ném chiếc túi lên vai, lắc lư bước về phía trước: "Hahahaha, trên đời này có thiên sứ, oa, nhưng thiên sứ thì liên quan gì đến tớ, có người có tất cả, có người không có gì cả…"

Hứa Nguyệt Lượng không tiến lên nữa.

Vưu Vi Vi ngâm nga hát bước vào tòa nhà, ngay cả giọng nói cũng không thể nghe thấy.

Điện thoại trong túi rung lên hai lần, Hứa Nguyệt Lượng lấy điện thoại ra, là tin nhắn của bác sĩ Lâm.

Là WeChat của bác sĩ Lâm, tên chỉ đơn giản là từ "Lâm", trang cá nhân chỉ có vài bức ảnh ngôi sao xinh đẹp, sẽ tạo nên một bạch sơn cho nàng, sẽ đưa nàng đi xem tim rơi trên bầu trời.

Cô sạch sẽ, thuần túy, có phẩm chất tốt nhất trên đời, cô thực sự là một thiên sứ.

Thiên sứ đến bên nàng, may mắn đến bên nàng, khiến nàng giống như đã thực sự thoát ra khỏi vũng bùn.

Bác sĩ Lâm hỏi nàng: [Nguyệt Lượng vẫn chưa về đến nhà sao?]

Hứa Nguyệt Lượng vội vàng chạy trở về, chạy nhanh vào trong cao ốc, tiến vào thang máy, vừa mở cửa phòng vừa trả lời: [Đến rồi ~~~]

Lâm Ỷ Miên: [Được]

Ngón tay của Hứa Nguyệt Lượng trống rỗng trên màn hình, một lúc sau, nàng lại nói: [Cảm ơn bác sĩ Lâm]

Ngày hôm sau, Hứa Nguyệt Lượng bắt đầu live đúng giờ.

Bài đăng trên diễn đàn đã lật được hai trang. Đêm qua, Hứa Nguyệt Lượng đã đọc mỗi một bình luận, mỗi một chỉ trích, tiêu khiển cùng nhục mạ.

Hứa Nguyệt Lượng cũng đã xem qua những thanh âm thích nàng, lần đầu tiên nàng mạnh dạn tìm kiếm tên mình trên toàn bộ mạng, kết quả cũng không tệ hơn mong đợi.

Hiện tại, những người dùng ẩn danh trên diễn đàn đang kêu gào cho nàng rất nhiều tiền, hy vọng nàng sẽ nhận rõ chính mình, đang chờ nàng thỏa hiệp, chờ nàng lùi về, tiếp tục làm vật ngoan ngoãn.

Hứa Nguyệt Lượng mở camera, vẫy tay cười rạng rỡ.

Mi mắt cong cong bộ dáng tràn đầy nhiệt huyết, nàng không khác gì lúc trước, nhưng quần áo nàng mặc cùng cách ăn mặc thì hoàn toàn khác.

Vì là mùa thu, nàng mặc một chiếc áo len dệt kim sọc nâu bó sát, thân dưới là chiếc váy xanh Morandi.

Dưới chân là đôi tất sọc, đôi ủng ngắn, tóc được buộc thành hai bím, mang theo túi liền có thể ra ngoài chụp ảnh cosplay.

"Xin chào ~~~ Xin chào mọi người ~~~" Nàng vừa chào hỏi ngọt ngào thì màn hình liền xuất hiện một loạt fan nữ.

[Hôm nay con gái xinh quá!]

[A a a a a, đẹp quá trời ơi!]

[Link link, ta cầu xin con gái cho ta link quần áo, ô ô ô, ta muốn mặc quần áo này đi khai giảng làm mọi người kinh ngạc a]

[Tôi thì khác, tôi chỉ liếm nhan trị lão bà của tôi thôi, hahahaha]

[Tôi nóng lòng muốn xem Nguyệt Lượng nhảy, a a a a a, chắc hẳn chị ấy đã chuẩn bị vũ đạo mới rồi ô ô ô]

...

"Cảm ơn mọi người khích lệ ~~" Hứa Nguyệt Lượng đứng dậy xoay người, "Hiện tại một thân này rất thích hợp đi ra ngoài, nếu chân lạnh có thể đổi sang quần tấc tối màu, nhìn vẫn rất đẹp nha ~~~ Nhưng tôi không thể phát nga, quy tắc rồi~"

Nàng quay lại camera, chớp chớp mắt: "Có thể mang đến cho mọi người tài liệu tham khảo phối đồ tôi cũng rất vui ~ về sau sẽ càng nỗ lực! Quả thực có vũ đạo mới, thậm chí tôi còn muốn mọi người tập thể dục để giữ dáng a!"

[Tôi ở lại phòng live này]

[Tôi muốn xem Tiểu Nguyệt Lượng có thể lôi kéo một bệnh nhân ung thư lười biếng như tôi không]

[Tôi cảm thấy tôi sẽ trở nên xinh đẹp, thực sự, tôi không biết tại sao mình đột nhiên cảm thấy tự tin]

[Ngắm nhiều mỹ nhân liền sẽ đẹp, chị em cứ tự tin lên nhé!]

[Một đám ** sùng bái nữ nhân]

[Này còn xem cái rắm gì]

[Orange đều mặc kệ sao? Ban quản trị không thấy bài viết trên diễn đàn sao?]

[Chủ live qua cầu rút ván, còn muốn lập trinh tiết *** đền thờ]

Những cái sau chỉ xuất hiện trong chốc lát đã bị ban quản trị xóa mất.

[Chặn tài khoản của tôi, cô con mẹ nó đúng là hèn hạ]

Lại bị xóa.

Khi Hứa Nguyệt Lượng nhìn thấy những làn đạn này, mắt nàng đều không khỏi hoảng hốt.

Nàng chỉ chọn những người tương tác với những người mà nàng bình thường trả lời, tiến hành quá trình live thuận lợi.

Có rất nhiều người ném rất nhiều bình luận tiêu cực, phản đối, máu chó, thậm chí thường xuyên báo cáo phòng live.

Nhưng đồng thời, cũng có rất nhiều người không ngừng chiếu cố Hứa Nguyệt Lượng, ném hỏa tiễn, ném pháo hoa.

Đã một giờ trôi qua, phòng live yên tĩnh hơn rất nhiều.

Lâm Ỷ Miên vào tài khoản "z92565611", mở nhóm hàng hải, phát hiện một nửa số người trong nhóm đã biến mất.

Nhưng quản trị viên đã gắn bó với Hứa Nguyệt Lượng nhiều năm vẫn ở đó, rất nhiều người vẫn còn ở.

Lâm Ỷ Miên lướt tin nhắn, thấy mấy ngày nay không ngừng nỗ ra cãi vã.

Thấy quản trị viên sức đầu mẻ trán, thấy Hứa Nguyệt Lượng vào nhóm xin lỗi.

Nhưng chỉ xin lỗi.

Không có thỏa hiệp.

Có lẽ nàng do dự, hoang mang, nhưng khi đã suy nghĩ kỹ, nàng sẽ dũng cảm tiến về phía trước, giống như Lâm Ỷ Miên mong đợi.

Có người trong nhóm lo lắng sau làn sóng này, Tiểu Nguyệt Lượng sẽ rớt xuống vị trí đầu tiên của khu vũ đạo.

Lâm Ỷ Miên mỉm cười, đi vào phòng live.

Du thuyền đã từng là pháo hoa, khi pháo hoa nổ, du thuyền mở màn.

Lâm Ỷ Miên mua tất cả món quà lớn cùng một lúc, sau đó quay trở về, mua lại. Chẳng bao lâu, z92565611 đã biến mất từ ​​lâu một lần nữa lọt vào danh sách quà tặng hàng tháng của Tiểu Nguyệt Lượng.

Hứa Nguyệt Lượng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn hình, sau đó sững sờ: "11, cậu đã trở lại rồi ~"

[Ừm] Lâm Ỷ Miên trả lời nàng.

Sau hai giây, lại gửi một câu khác: [Hôm nay rất xinh đẹp]

Nhóm hàng hải náo nhiệt một trận, quản trị viên và các thành viên trong nhóm cũng rất kinh ngạc.

Không ai có thể nghĩ đại lão trong danh sách tưởng chừng trước đây có ẩn tình nào đó lại thực sự trở lại vào một ngày đặc biệt như vậy, còn không chút do dự ủng hộ Tiểu Nguyệt Lượng.

Quản trị viên: [Chào mừng đại lão 11 Long Vương quy vị].

Phía dưới của "Chào mừng đại lão 11 Long Vương quy vị" có chút rầm rộ như ngày xưa.

Hứa Nguyệt Lượng cười nói: "Cảm ơn 11 ~~"

Nàng xoa tay, hỏi, "11 muốn tôi làm gì? Hiện tại có rất nhiều lựa chọn a~"

Nàng đẩy một tờ giấy lên trước màn hình, trên đó viết các mục trò chơi khác nhau bằng các loại bút màu khác nhau, từ làm Trư Bát Giới đến đá cầu, cái gì lung tung rối loạn cũng đều có.

Chữ được viết tay, viết rất cẩn thận.

Nét chữ của Hứa Nguyệt Lượng tròn trịa, góc cạnh không rõ ràng, nhưng sạch sẽ chỉnh tề, có ma lực khiến người ta nhìn thấy liền mỉm cười.

Lâm Ỷ Miên đã quen thuộc với kiểu chữ này, Lâm Ỷ Miên hoàn toàn có thể hình dung Hứa Nguyệt Lượng viết ra mấy cái lựa chọn này sẽ là bộ dáng gì.

Đây chính là điều trước mắt Hứa Nguyệt Lượng có thể nghĩ đến, giá trị của nàng đối với người xem trong phòng live.

Lâm Ỷ Miên trả lời: [Để gần một chút]

Hứa Nguyệt Lượng điều chỉnh góc của tờ giấy để giấy lấp đầy toàn bộ màn hình.

Làn đạn bắt đầu điên cuồng hahaha:

[Con gái tôi quá đáng yêu rồi, đang nghĩ gì vậy]

[Lại dám viết ra tùy chọn này, thật trâu bò]

[Chụp ảnh màn hình, tôi điên cuồng chụp ảnh màn hình]

[Tôi chỉ muốn biết đại lão có thể cho tôi đọc hết những thứ này trong vòng một tháng không, tôi không có tiền, tôi muốn nằm mơ trước]

[Nằm mơ +1]

[Nằm mơ +2]

[Tôi muốn đại lão 11 chọn Trư Bát Giới! Tôi muốn nhìn mỹ nữ diễn Trư Bát Giới! ! !]

Xuống chút nữa, tất cả họ đều đang la hét kêu 11 lựa chọn.

Lâm Ỷ Miên tránh đi những hạng mục mà mọi người đặc biệt muốn xem, giao cho người xem phía sau để phát triển câu chuyện của riêng họ cùng chủ live.

Nàng nghiêm túc chọn hạng mục, có tên là “Giảm đau vùng thắt lưng ở những người ít vận động trong một phút”.

Làn đạn: [? ? ? ? ?]

Một người nào đó trong nhóm hàng hải nói: [11, eo chị không tốt sao?]

[Đại lão, chỗ tôi có viên tiểu phương thuốc độc nhất vô nhị, ngài có muốn không?]

Đương nhiên, Lâm Ỷ Miên sẽ không trả lời.

Hứa Nguyệt Lượng rất hài lòng với lựa chọn của cô, nàng lập tức đứng dậy, bắt đầu chứng minh cho mọi người thấy: "Vì thường xuyên ngồi lâu trong các buổi live nên tôi thường bị đau thắt lưng. Phương pháp này thực sự rất đơn giản lại hiệu quả. Mọi người cùng học mỗi ngày, sau một vài hoạt động sẽ thoải mái hơn rất nhiều!"

Làn đạn:

[Quay màn hình quay màn hình]

[Học theo tôi có thể có được vòng eo nhỏ như Nguyệt Lượng không?]

[Chào mừng mọi người đến với kênh thể hình của Nguyệt Lượng!]

[Mấy người đừng nói nữa, cứ việc làm theo đi!]

...

Lâm Ỷ Miên đứng dậy, làm theo động tác của Hứa Nguyệt Lượng, kéo căng hiệu quả.

Thực sự rất thoải mái.

Sau khi điều chỉnh thời gian, live buổi chiều nhanh chóng kết thúc.

Hứa Nguyệt Lượng vẫy tay tạm biệt, màn hình tối sầm lại, Lâm Ỷ Miên cầm điện thoại khác lên, muốn xem Hứa Nguyệt Lượng có gửi tin nhắn cho Lâm Mộc Mộc hay không.

Nhưng đáng kinh ngạc chính là Lâm Mộc Mộc không nhận được tin nhắn.

Thay vào đó, hộp trò chuyện của "11", đã im lặng trong một thời gian dài lại sáng lên.

Streamer Tiểu Nguyệt Lượng hỏi: [11, cậu có phải là con gái không?]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Co