ZingTruyen.Info

【BHQT-Dễ Đọc】Alpha vạn nhân mê không muốn yêu đương

126.

irresistiblyCute

Trên đường thời điểm chờ đèn xanh đèn đỏ, Ngu Khinh Tuyết luôn là nhịn không được nghiêng đầu nhìn Ninh Hi.

Ninh Hi bị ánh mắt chuyên chú nóng rực của đối phương làm cho trong lòng hơi nhiệt, không thể không vươn tay áp nhẹ trước mắt Ngu Khinh Tuyết, chắn lại tầm mắt nàng, "Khinh Tuyết, đừng lại nhìn ta, tiếp tục nhìn thì tiệc từ thiện đêm nay liền không cần tham gia."

Lòng bàn tay Ninh Hi ấm nóng, Ngu Khinh Tuyết chớp chớp mắt, mảnh dài lông mi ở Ninh Hi lòng bàn tay xẹt qua, nhè nhẹ điện lưu từ lòng bàn tay theo mạch máu lan tràn đến trái tim, Ninh Hi dường như bị nóng đến thu hồi tay, ngẩng đầu lên liền thấy Ngu Khinh Tuyết đang ở hướng nàng đắc ý mà cười.

Ninh Hi bất đắc dĩ nói: "Trực tiếp về nhà hay là đi tiệc từ thiện đấu giá?"

Ngu Khinh Tuyết cong lên đôi mắt, trong mắt nhỏ vụn tinh quang, thanh âm mềm mại nói: "Không cùng ngươi náo loạn. Mẹ ta đã ở tiệc từ thiện đấu giá chờ cùng người khác khoe ra ngươi, ta đem ngươi cắp về nhà, nàng tuyệt đối sẽ giận đến mức cùng ta đoạn tuyệt quan hệ mẹ con."

Ninh Hi bị chọc cười, "Nói linh tinh, a di như thế nào bỏ được."

Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh, Ninh Hi dư quang thoáng nhìn, giơ tay chỉ chỉ phía trước, Ngu Khinh Tuyết lập tức hiểu ý, ngồi ngay ngắn tiếp tục lái xe.

Hai người tới có chút sớm, vào đại sảnh chỉ nhìn đến dưới đài phân tán ngồi bảy tám người, có Alpha nghe được tiếng bước chân quay đầu lại, thấy Ninh Hi, đầu tiên là bị nàng mỹ mạo chấn kinh rồi một cái chớp mắt, sau đó bởi vì cùng là Alpha cho nên dời đi ánh mắt, nhìn về phía Ngu Khinh Tuyết bên cạnh nàng, tiếp tục bị kinh diễm mà nói không ra lời.

Hai người sớm đã thành thói quen loại ánh mắt này, tìm được vị trí trong thư mời, vừa mới ngồi xuống, liền có người đi tới chào hỏi.

Là đối tác thương nghiệp của Ngu Khinh Tuyết, hai người thực mau nói đến chuyện công việc.

Ninh Hi xem ở đối phương là Beta phân thượng cho nên không có ghen.

"Ta đi phòng vệ sinh." Ninh Hi nắm lấy đầu vai Ngu Khinh Tuyết, hơi hơi dùng sức.

Ngón tay mảnh dài đắp lên bờ vai mượt mà, Beta nhịn không được chuyển mắt nhìn một chút đầu ngón tay Ninh Hi.

"Ừ". Ngu Khinh Tuyết một bên mỉm cười nói chuyện, một bên gật đầu, duỗi tay đặt lên ngón tay Ninh Hi vỗ vỗ.

Beta có chút xấu hổ mà thu hồi tầm mắt.

Ninh Hi trở tay nắm nhẹ đầu ngón tay Ngu Khinh Tuyết rồi mới đứng dậy rời đi.

Từ nàng đứng lên kia một khắc, phảng phất ánh đèn toàn bộ đại sảnh đều dừng trên người Ninh Hi, mọi người ở đây đều ngừng thở, tầm mắt không tự chủ được hướng về phía nàng, thẳng đến Ninh Hi rời đi đại sảnh, bọn họ mới nhịn không được thở ra một hơi.

Ninh Hi đối phía sau phát sinh sự tình hoàn toàn không biết gì cả, liền tính biết cũng sẽ không để ý.

Thế giới này có quá nhiều người si mê nàng vì nhan giá trị của nàng, mà nàng chỉ để ý Ngu Khinh Tuyết.

Toilet ở cuối hành lang dài, Ninh Hi bước chân chậm rãi nhẹ nhàng, giày cao gót cùng gạch men sứ va chạm thanh âm rất nhỏ, nàng đi đến ngoài cửa nâng lên tay, còn chưa kịp đụng tới chốt cửa, liền nghe bên trong truyền ra một thanh âm quen thuộc.

"Hoắc Tử Linh, ngươi đủ chưa, người chào hỏi Ninh Hi trước không phải là ngươi sao? Ta liền cùng nàng nói một câu tái kiến thì làm sao vậy? Ngươi đến nỗi vẫn luôn đối ta mặt lạnh không phản ứng ta sao?!"

Trong giọng Trịnh Điềm mang theo rõ ràng tức giận, Ninh Hi kinh ngạc một chút, thu hồi tay, lại lần nữa vì mình trở thành dấm của hai người mà dở khóc dở cười.

Hoắc Tử Linh thanh âm trầm thấp một ít, cách cửa nghe không rõ ràng lắm, Ninh Hi cũng không muốn nghe thêm.

Nàng nâng lên tay lễ phép mà gõ gõ cửa, bên trong thanh âm nháy mắt biến mất.

Qua đại khái hai ba giây, cửa từ bên trong bị kéo ra, lộ ra gương mặt Hoắc Tử Linh tràn đầy không vui.

Hoắc Tử Linh cùng Trịnh Điềm cãi nhau đã đủ phiền, bên ngoài còn có người không có ánh mắt mà gõ cửa, chịu đựng tức giận kéo ra cửa, đối diện đôi mắt Ninh Hi, lời trào phúng vọt tới bên miệng nháy mắt nuốt đi xuống.

"Ninh, Ninh Hi?!" Hoắc Tử Linh nhìn đến Ninh Hi ăn diện lộng lẫy, căn bản dời không ra tầm mắt.

Trịnh Điềm đang ở bên trong đưa lưng về phía nàng, nghe vậy xoay người chạy tới, đem đổ ở cạnh cửa Hoắc Tử Linh kéo ra, "Ninh Hi ngươi......"

Nàng vốn dĩ muốn kêu Ninh Hi phân xử công bằng cho mình, nào biết thấy đến đối phương, bỗng nhiên mất ngôn ngữ, sắc mặt bỗng chốc đỏ bừng, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào Ninh Hi, "Ngươi, ngươi......"

Ninh Hi thần sắc tự nhiên mà đối hai người hơi hơi gật đầu, ánh mắt nhìn về phía sau Trịnh Điềm, thu hồi tầm mắt ôn thanh dò hỏi: "Thật trùng hợp, phương tiện ta đi vào sao?"

Trịnh Điềm đầy mặt đỏ bừng, ngơ ngẩn mà nhìn Ninh Hi, lui về sau một bước, "Phương tiện, phương tiện."

Ninh Hi hơi hơi mỉm cười, "Không có quấy rầy các ngươi liền tốt."

Bộ não treo máy của Trịnh Điềm phản ứng một chút, mới hiểu được ý tứ Ninh Hi, nàng cùng Hoắc Tử Linh vừa rồi cãi nhau lời nói không biết bị Ninh Hi nghe xong nhiều ít.

Quả thực mất mặt!

Trịnh Điềm trên mặt huyết sắc bay nhanh rút đi, lúng túng nói: "Ha ha ha đôi ta cosplay, tình thú, tình thú."

Nói xong kéo Hoắc Tử Linh còn đang sững sờ, xoay người chạy ra toilet.

Ninh Hi sau khi trở về phát hiện Hoắc Tử Linh cùng Trịnh Điềm liền ngồi ở phía sau nàng cùng Ngu Khinh Tuyết, đối hai người gật gật đầu, ngồi vào bên cạnh Ngu Khinh Tuyết.

Ngu Khinh Tuyết liếc mắt phía sau, Hoắc Tử Linh cùng Trịnh Điềm "chuyên tâm" chơi di động, hoàn toàn không dám ngẩng đầu.

Ninh Hi đối Ngu Khinh Tuyết lắc lắc di động, đem chuyện phát sinh vừa rồi chia sẻ với nàng.

Ngu Khinh Tuyết: ......Ngươi thật dễ dàng được hoan nghênh a.

Ninh Hi cười nhìn Ngu Khinh Tuyết liếc mắt một cái, gõ chữ hồi phục: Huh? Như thế nào bên cạnh ta có mùi chua chua, là nhà ai làm đổ lu dấm sao?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info