ZingTruyen.Info

Anh họ cường tráng đến từ trong núi

11: Come out thành công, nội y tình thú nhét đuôi cáo vào mông(Hoàn)

thuhue2006

Chu Lộ nhìn chằm chằm Bạch Tụng, nắm chặt nắm tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay.

Giây tiếp theo, hắn cũng quỳ xuống, đầu gối đập thật mạnh trên sàn nhà.

Em họ tuổi còn nhỏ, là ca ca hắn làm sai. Rõ ràng biết không nên có tình cảm, nhưng cố tình tham luyến ấm áp, rõ ràng biết Bạch Tụng thích đi vào hẻm, nhưng vẫn để cậu một người rời khỏi trường học. Hắn có tư cách gì làm ca ca, có tư cách gì làm người yêu Tụng Nhi.

Mẹ Bạch bụm mặt khóc: “Hai đứa này… Hai con a…”

“Con thích ca ca. Thích thật lòng.”

Bạch Tụng nức nở ghé vào đùi mẹ, trên mặt nhỏ đều là nước mắt, “Con biết đại nghịch bất đạo. Con có lỗi với cô có lỗi với cha mẹ. Con không… Ô… Không nên trêu chọc ca ca. Không nên làm ba mẹ mất mặt.”

Ban đầu là vì kịch truyền thanh quá ngược mà khóc, nhưng Bạch Tụng nghe tiếng mẹ khóc, đau lòng không thôi, khóc càng ngày càng hung.

Cậu thật sự đại nghịch bất đạo, vì tình cảm của bản thân giả tự sát uy hiếp cha mẹ. Nhưng cậu quá thích ca ca, chỉ có thể ra hạ sách này, chỉ có chính cậu làm bộ hỏng mất trước, mới có thể ngăn cản cha mẹ chân chính hỏng mất.

“Vậy cũng không thể luẩn quẩn trong lòng!”

Ba Bạch tức giận cũng đau lòng, duỗi tay dùng sức nhéo tay Bạch Tụng, “Nếu con xảy ra chuyện gì chúng ta còn có sống được sao! Con nhẫn tâm để cha mẹ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhẫn tâm để cha mẹ tự trách cả đời, phải không!”

“Đều tại con.”

Chu Lộ cắn chặt răng, hồng hốc mắt duỗi tay tự tát mình một cái, năm ngón tay nháy mắt hiện trên mặt, “Là con bị ma xui quỷ khiến.”

Âm thanh trong phòng vì đó mà yên lặng, Bạch Tụng phản ứng lại giãy giụa trong lòng mẹ ra, nhào vào ngực Chu Lộ, khóc lóc sờ mặt đối phương:

“Ca ca anh làm gì!”

“Anh ngược lại muốn hỏi em muốn làm sao!”

Chu Lộ thần sắc ẩn nhẫn nắm cổ tay cậu, gầm nhẹ một câu, “Cầm dao, em cầm dao muốn làm sao!”

Bạch Tụng sợ tới mức run run, lắc đầu bĩu môi, ủy khuất hỏng rồi:

“Không muốn làm sao…”

Ba mẹ Bạch thấy Chu Lộ có thể khuyên được con trai mình nhẹ nhàng thở ra. Hai người đều là người từng trải, biết hiện tại hai đứa cần không gian riêng. Ba Bạch kéo vợ đứng lên cho Chu Lộ ánh mắt, để hắn hảo hảo khuyên nhủ Bạch Tụng, tiếp theo cố nén không yên tâm song song đi ra ngoài.

Cha mẹ vừa đi, Bạch Tụng lập tức dán lên hôn môi hắn một cái, “Anh có đau không? Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

“Cái này em có thể giải thích, em…”

Bạch Tụng lau nước mắt nhìn xung quanh, dao gọt hoa quả bị ném ở góc tường, cậu quỳ gối muốn bò qua lấy bị Chu Lộ đột nhiên túm chặt.

Chu Lộ kéo cậu vào lòng mình, giọng run rẩy, “Lấy làm gì!”

“Không phải, không phải, em chỉ là…”

“Còn không có đủ phải không?”

“Không phải!”

Bạch Tụng hai mắt đẫm lệ, gấp đến độ bắt lấy quần áo hắn, “Dao đó không bén, em không có luẩn quẩn trong lòng, thật sự không có, anh nghe em được không?”

Kế hoạch giải thích không quá phức tạp, Bạch Tụng nghẹn ngào nói suy nghĩ của mình cho hắn.

Chu Lộ nghe xong mày nhíu chặt, hắn bế cậu lên giường, bản thân đi kiểm tra con dao, thấy thật sự không bén mới yên lòng, ngồi xuống đất thở ra.

“Em không nghĩ tới anh sẽ về, nếu sớm biết vậy em nói cho anh trước.”

Vốn muốn xử lý tốt rồi nói cho ca ca, không nghĩ tới hảo tâm làm chuyện xấu.

“Sau này không được như vậy, giả cũng không cho.”

Bạch Tụng ngồi trên giường ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt khóc sưng lên, giọng hơi khàn: “Em sai rồi.”

Tuy đó vẫn có thể xem là một phương pháp tốt, nhưng Bạch Tụng cũng biết dùng phương thức này come out quá mức tàn nhẫn với ba mẹ, trực tiếp tước đoạt quyền lợi của cự tuyệt bọn họ, quá bất hiếu.

Mấy ngày sau, ba mẹ Bạch vạn phần cẩn thận tình huống tâm lý của Bạch Tụng, hận không thể thời thời khắc khắc cột vào bên người nhìn, sợ xảy ra chuyện.

Bạch Tụng tự trách không thôi, cậu giả bộ đặc biệt vui vẻ lắc lư trước mặt cha mẹ, nỗ lực làm cha mẹ buông lo lắng.

Bất quá mặc kệ nói như thế nào, hiệu quả nói rõ lần này không tồi, không có bị đuổi ra khỏi nhà cũng không vào bệnh viện, sau này có thể cùng ca ca không còn gánh nặng ở bên nhau, không cần lo lắng gì nữa, quá hạnh phúc.

Hai ngày sau hai người cùng nhau nhập học, Bạch Tụng bắt đầu học tập nghiêm túc.

Chu Lộ rất vui mừng, buổi tối lúc làm tình nhẹ nhàng hơn bình thường, sợ hôm sau Bạch Tụng không thoải mái mà lần nữa đánh mất động lực học tập.

Kết quả Bạch Tụng càng thêm nhiệt tình hơn trước, buổi tối bị “Uy no” xong, hôm sau tinh thần phấn chấn, như một con tiểu yêu tinh hút đầy tinh khí.

Sau đó, Chu Lộ cũng thả lỏng, hai người thoải mái như lúc đầu. Nếu không phải Bạch Tụng không cho đeo bao, chỉ sợ hai người dùng áo mưa hết một thùng.

Giữa năm lớp 11, thành tích hai người từ đếm ngược từ dưới lên đuổi theo mặt bằng chung. Ba mẹ Bạch vì chúc mừng thành tích hai người cuối kỳ, trực tiếp mua biệt thự nhỏ ở bán đảo ven biển cho hai người tới chơi tránh nóng.

Bạch Tụng vỗ hai tay hoan hô, cuối cùng có thể không cần sợ bị nghe mà nhỏ tiếng!

Cuối cùng có thể cùng ca ca từ sô pha làm tới ban công, từ ban công làm tới phòng tắm, từ phòng tắm làm về giường!

Tháng 7 ở Y thị gió nhẹ không nóng, chất lượng không khí tốt hơn thành phố C rất nhiều.

Bạch Tụng tắm rửa xong bắt đầu câu dẫn Chu Lộ, mặc tình thú nội y lén mua. Đó là nhà thiết kế nước ngoài thiết kế cho nam, quần tam giác ren, côn thịt bị bao lộ ra hình dạng, chính giữa hoàn toàn không có một chút vải.

Cậu quỳ gối trên thảm, chu lên cái mông sắc đào, Bạch Tụng nhét cái đuôi vào cúc huyệt. Cái đuôi màu trắng theo cậu bò đong đưa.

Chu Lộ đang ngồi trên giường đọc sách, vừa thấy nơi nào chịu được câu dẫn, hạ thân lập tức cứng lên.

Bạch Tụng nhịn cười bò qua, chậm rì rì sờ quần lót ca ca lôi kéo xuống. Cự thú thô dài lập tức bắn ra, gân xanh nổi lên.

Cậu gấp không chờ nổi há miệng ngậm lấy, nỗ lực nhét toàn bộ quy đầu vào miệng, hai tay nắm lấy thân cây, một bên loát động một bên dùng đầu lưỡi hoạt động ở mã mắt.

Chu Lộ ánh mắt đỏ đậm, rũ mắt nhìn chằm chằm lông mi Bạch Tụng khẽ run, duỗi tay sờ mặt cậu.

Mỗi ngày đều phải cảm thán một câu, sao lại có người lớn lên như vậy, mỗi một giây đều kích thích trái tim hắn.

Bạch Tụng ngước mắt nhìn ca ca, liếm một hồi buông ra, đứng lên ngồi lên để dương vật cắm vào hoa huyệt. Hậu huyệt ngậm đồ chơi nhỏ, nhưng vì phía trước bị cắm vào, mặt sau áp bách tuyến tiền liệt, sung sướng run rẩy, kê kê cậu tràn ra dịch, hoa huyệt cũng điên cuồng chảy nước.

“Ca ca…… Rất thích…… Ân……”

Cậu nhẹ nhàng nâng mông lại ngồi xuống, lặp lại động tác, “Thật lớn…… Ân…… A……”

Chu Lộ nâng mông cúi đầu hôn môi lấp kín câu rên rĩ.

Đuôi hồ ly đong đưa theo động tác hai người, cánh mông bị va chạm bạch bạch bạch trên đùi nam nhân rắn chắc. Bạch Tụng ngửa đầu bị hôn, nước bọt chưa kịp nuốt từ khóe môi chảy xuống cằm.

Đệm mềm mại, Chu Lộ ngồi một hồi nằm xuống, nhẹ đỉnh lên trên. Bạch Tụng ghé vào ngực hắn, mông bị thao không ngừng nâng lên, dâm thủy văng khắp nơi làm ướt đẫm nơi hai người giao hợp.

“Ca ca…… Ân a…… Thật thoải mái…… Quá sâu…… Ân a…… Ca…… Ô…… Thao vào tử cung…… Ân a…… Nhanh một chút ca ca……”

Chu Lộ thích nhất nghe cậu dục cầu bất mãn nói muốn trên giường. Bạch Tụng rầm rì tự lắc mông, đi theo hắn đưa đẩy chủ động vuốt ve đại điểu.

Dâm huyệt kẹp chặt nam căn, Bạch Tụng chủ động lại không ngả ngớn, mị thái mười phần nhưng không nữ khí. Chu Lộ thích đến phát cuồng, đến tận xương tủy, không đùa giỡn cậu nữa, tàn nhẫn bạch bạch bạch cắm vào rút ra.

“Ca ca…… Chính là như vậy…… Ân a…… Ha…… Thích…… Lão công…… Ân a…….”

Bạch Tụng thở dốc, tay chống thân thể, dùng môi hồng nhuận lung tung hôn má Chu Lộ.

“Thoải mái sao ca ca…… Thích…… Thích Tụng Tụng mặc như vậy không…… Ân a……”

“Thích.”

Chu Lộ xoay người đè cậu dưới thân, dùng sức tách ra chân cậu, nhanh chóng ra vào.

“Lần sau Tụng Nhi cũng mặc như vậy.”

“Ân…… Da…… Ân a…… Quá sâu……”

Đuôi hồ ly dính đầy dâm thủy, hai người ai cũng không quan tâm, con ngươi tràn ngập dục vọng nhìn chằm chằm đối phương. Tràn ngập tình yêu biến thành sức lực không cạn, bắn hai lần Chu Lộ vẫn không nghỉ ngơi.

Nhục cụ không biết mỏi mệt thao ở bên trong, trên khăn trải giường đều là tinh dịch hai người bắn ra. Trong phòng nồng vị tính ái, không khí đặc biệt câu nhân.

Lại là trừu động mấy trăm lần, Chu Lộ ôm chặt Bạch Tụng, rót toàn bộ vào, huyệt thịt đỏ tươi trơn ướt mấp máy co rút lại. Cậu run rẩy, dục tiên dục tử mở ra cơ thể không phòng bị, đôi mắt ướt dầm dề nhìn về phía nam nhân rên rỉ:

“Ca ca bắn vào tới…… Thật nóng…… Ha a…… Em yêu anh ca ca…… Ân……”

Chu Lộ hôn một ngụm mút môi cậu, ôn nhu: “Anh cũng yêu em.”

Từ lúc bắt đầu bất an vì đoạn cảm tình này, đến Bạch Tụng lần lượt thẳng thắn. Mỗi một lần Chu Lộ nghĩ tới đáy lòng đều sẽ mềm mại.

Thật sự không thể tưởng tượng, nam sinh làm cho người ta yêu thích như vậy bị hắn một tiểu tử nghèo chiếm được.

“Ca ca…… Đừng rút ra…… Còn muốn làm……”

Chu Lộ rũ mắt nhìn tinh dịch chỗ hai người giao hợp, lần nữa đỡ côn thịt cắm vào.

end

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info