ZingTruyen.Asia

Anh họ cường tráng đến từ trong núi

08: 08: Bị chơi hư, anh họ thao đến mất khống chế, bắn thật nhiều

thuhue2006

Sức Chu Lộ rất lớn, ôm Bạch Tụng như chơi mà thôi.

Khí cụ phụt phụt đưa đẩy, rút ra cọ qua cúc huyệt, Bạch Tụng nhắm mắt lại, thường có loại khoái cảm hai huyệt đồng thời bị tiến vào.

“Không cần…… Không cần vẫn luôn…… Đỉnh nơi đó…… Ân a……”

Tư thế này thật sự quá kích thích phản ứng thấy thẹn, Bạch Tụng mở to mắt, trong gương huyệt hồng đã bị thao thành đậm màu. Ánh mắt cậu mê ly, cả người đều là sắc mật đào nhạt, huyệt khẩu co rút kẹp chặt nam căn, dâm thủy chảy xuống từng giọt.

“Ca ca…… Em muốn đi tiểu…… Em…… Anh thả em xuống…… Cầu anh…… Ân a…… Cầu anh ca ca……”

Chu Lộ ôm cậu lên trên, “Cứ như vậy tiểu.”

“Không cần…… Không được…… Như vậy không thể……”

Chu Lộ ôm cậu tới bồn cầu, một bên trừu động một bên bắt đầu ác liệt huýt sáo. Bạch Tụng không nhịn được, muốn tiểu càng ngày càng rõ ràng, tiếng huýt sáo dài lâu thúc giục bàng quang cậu.

Bạch Tụng cảm thấy thẹn hừ hừ: “Em thật sự không được ca ca……”

Chu Lộ tiếp tục: “Xuy ——”

Phản ứng sinh lý như nước mắt với Bạch Tụng mà nói rất khó nghẹn lại, bụng nhỏ co chặt một lúc vẫn nhịn không được, ngọc hành ào ào chảy ra chất lỏng vẽ ra đường cong xinh đẹp trong không khí cuối cùng rơi vào bồn cầu.

Toàn bộ quá trình giằng co mười mấy giây, Bạch Tụng cả người nóng lên, cúi đầu không mặt mũi gặp người.

Chu Lộ cười buông xuống ôm cậu từ phía sau, “Đừng thẹn thùng.”

Bạch Tụng trần trụi quay người lại, trán dựa vào ngực hắn, giọng đáng thương: “Chán ghét anh! Em tức giận.”

Một bên đi tiểu một bên bị tiến vào, sao ca ca có thể nghĩ ra play này!

Bạch Tụng đột nhiên phát giác có thể bản thân vẫn luôn xem thường Chu Lộ.

“Có phải anh xem qua rất nhiều phim hay không?”

Chu Lộ nghiêm trang: “Không nhiều lắm, về sau cùng em xem, học hỏi vài thứ.”

“Lưu manh!”

“Lưu manh phải làm chuyện lưu manh.”

Chu Lộ chặn ngang bế cậu lên, lần nữa trở lại giường đĩnh eo trực tiếp cắm vào nhanh chóng thao làm. Cơ thể Bạch Tụng lắc lư, tiểu huyệt kẹp chặt long căn, dâm thủy chảy ra khăn trải giường hiện dấu vết ướt nhẹp.

Khi còn nhỏ cậu học qua vũ đạo, độ mềm dẻo của cơ thể tới bây giờ rất kinh người, vô luận Chu Lộ đùa nghịch như thế nào, dùng động tác gì tiến vào, cậu đều có thể nhẹ nhàng phối hợp.

Tiếng bạch bạch bạch thao lộng nhanh hơn, huyệt khẩu bị căng ra, đại điểu cắm vào tử cung, bụng nhỏ theo động tác không ngừng nhô lên. Bạch Tụng sung sướng lên mây, cơ thể tự động đón ý nói hùa động tác hắn.

Ca ca ở trên giường luôn cường thế, rất ít dùng tư thế bị động, trùng hợp Bạch Tụng thích nhất cảm giác bị giam cầm thao làm, phương diện này hai người thật sự phù hợp không gì sánh bằng.

“Quá sướng…… Ân a ca ca…… Thật sâu…… Tất cả đều vào được…… Ân a a…… Thật thoải mái……”

Thân thể thiếu niên quá mức mê người, Chu Lộ không ngừng thâm nhập, mạnh mẽ đưa đẩy. Hành thân cọ qua tầng tầng thịt non, bị huyệt động ấm áp tiến hành trình tự an ủi.

Hai người kịch liệt lại lưu luyến, một thừa nhận một tiến công, hấp dẫn nhau, cứ như vậy qua hơn mười phút, hai người đồng thời phát ra kêu rên thoả mãn.

“Ca ca…… Ân…… Anh bắn thật nhiều…… Thật nóng……”

“Sướng không Tụng Nhi?”

“Sướng…”

Chu Lộ thở hổn hển rời khỏi, mang ra một cổ tinh dịch, huyệt khẩu chặt chẽ bị dương vật căng lớn không ít lộ một động nhỏ, bên trong là hồng đậm, co rụt lại không ngừng bài trừ tinh dịch ra ngoài.

Quá xinh đẹp, Bạch Tụng giờ phút này đầy người dấu hôn, như búp bê vải bị chơi hư, lần nữa thành công khơi dậy thú tính Chu Lộ.

“Ca ca…… Từ bỏ a……”

Chu Lộ trầm ổn: “Muốn.”

Thành phố A ban đêm, khách sạn nào đó phòng nào đó, giường đệm rung động, sắp hừng đông mới dừng lại.

………

Thời gian nhoáng lên trôi qua một tháng.

Lúc ấy Bạch Tụng không cho Chu Lộ theo mình cùng nhau rời đi, vì cậu nghĩ thông suốt. Thành phố A và thành phố C ngồi tàu điện cũng một giờ, khi nào nhớ ca ca tới nhìn là được, tạm thời cậu không muốn can thiệp bất luận quyết định nào của hắn.

Nhưng cậu không nghĩ tới cậu không can thiệp, ba ba tới một chân, so với mình càng làm chuyện xấu, còn bẻ cong sự thật!

Chuyện này phải nói về một tuần trước.

Lúc ấy Tống Dương bị bạn gái đá, đi ra ngoài mua say, kết quả nôn lên một thân giáo bá, giáo bá không vui, muốn đánh hắn, hắn say không đứng lên nổi còn mạnh miệng hẹn người ta đánh nhau.

Dựa theo luật giang hồ, giáo bá dừng tay.

Tới thời gian hẹn, giáo bá mang theo một đống đàn em, Tống Dương mang theo một đống mọt sách thêm một Bạch Tụng, nhóm mọt sách tuân thủ nguyên tắc quân tử động khẩu bất động thủ.

Bạch Tụng làm mọt sách trong đó, muốn phản kháng nhưng bất hạnh là gà luộc, người ta cũng muốn không muốn đánh cậu, trực tiếp cho cậu qua một bên. Cậu đi giúp đỡ kết quả đầu đập vào tường, hôn mê bất tỉnh, quân địch đội bạn sợ tới mức cùng nhau nâng cậu đưa tới bệnh viện.

Việc này truyền rồi truyền, truyền tới lỗ tai ba ba, không biết như thế nào liền thành bạo lực học đường, Bạch Tụng là tiểu đáng thương bị khi dễ.

Chu Lộ nghe nói việc này lập tức từ thành phố A chạy tới, luôn canh ở bệnh viện, người một nhà toàn ở phòng bệnh. Bạch Tụng vừa mở mắt thiếu chút nữa bị dọa ngất đi.

“Bảo bối, cảm giác thế nào? Có đau hay không?”

Mẹ Bạch ngồi một bên cách chăn sờ sờ cậu, u sầu trên mặt thêm nếp nhăn.

“Con trai ngoan, về sau không thể bị khi dễ, ai đánh con chúng ta đánh trả, không phải sợ, có ba ba!”

Ba Bạch bên cạnh rất tức giận.

“Ông dạy con trai kiểu cái gì!”

Mẹ Bạch giận dữ nhìn ông, mềm giọng nói với Bạch Tụng:

“Bảo bối, chúng ta không thể dùng vũ lực giải quyết vấn đề, con đánh không lại người ta. Có người khi dễ con phải nói cho lão sư nói cho cha mẹ, ca ca tới trường học cũng không thể để ca ca thay con đấu tranh anh dũng, đều không thể đánh nhau biết không?”

Bạch Tụng theo bản năng gật đầu, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm Chu Lộ phía sau.

“Hôm nay ca ca không đi làm sao?”

“Làm cái gì, sau này hai đứa cùng đi học.”

Ba Bạch nhìn đồng hồ, “Thủ tục Lộ Lộ ba đã chuẩn bị tốt, sách và đồng phục rất nhanh sẽ đưa tới, chờ thêm hai ngày theo em trai học chung là được. Lát nữa ta có cuộc họp, đi trước.”

Mẹ Bạch nghe được hai câu đầu còn rất vui mừng, nghe câu cuối mặt lập tức gục xuống. Bà không muốn thất thố trước mặt cháu trai và con trai, nhưng nhịn không được tức giận trong lòng, đi theo ba Bạch cùng nhau ra ngoài, bắt đầu nói:

“Con còn nằm trên giường bệnh ông liền mở họp! Mở mở mở, ngày nào cũng mở! Công ty quan trọng hay con quan trọng ông phân không rõ sao!”

“Cuộc họp này có đổng sự đều đến tham gia, ba giờ chiều bắt đầu, không ai báo cho bà?”

Mẹ Bạch khựng lại, nổi bão: “Sao ông không nói sớm!”

Bà đẩy cửa phòng bệnh, lần nữa cười hòa ái dễ gần:

“Bảo bối, mẹ tới công ty một chuyến, mở họp xong liền về, con và Lộ Lộ ca ca chơi đi, đừng đánh nhau biết không. Lộ Lộ a, nhìn em, đừng để nó chạy loạn ra ngoài.”

Chu Lộ quay đầu lại, “Đã biết, mợ.”

“Ngoan, mợ trở về cho mang đồ ngon hai đứa.” Bà xua tay, “Đi đây.”

Hai người đồng thời rời đi, phòng bệnh khôi phục an tĩnh, Bạch Tụng sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, tay bị Chu Lộ nắm lấy.

“Em không có việc gì ca ca, chỉ đụng một chút.”

Bạch Tụng nắm tay hắn, “Nếu anh không muốn đi học, em nói với ba ba là được.”

“Không cần, anh đi.”

“Không được, anh đi nói ba khẳng định sẽ khuyên anh, ba nói rất nhiều, lải nhải có thể nói một buổi trưa.”

Chu Lộ lắc đầu, “Anh nói anh đi học.”

Trên đường tới hắn sắp bị hù chết, một lần sợ hãi như vậy là khi nghe nói cha té xuống từ trên núi. Lúc ấy hắn từ trấn chạy hai giờ về nhà, cả người nhũn ra, đổ mồ hôi, hắn mệt. Nhưng không nghĩ hôm nay ngồi tàu điện tới thành phố C cũng muốn mệnh hắn.

Hắn không biết có bao nhiêu may mắn lần này Bạch Tụng chỉ bị thương nhẹ.

Bất quá, lần sau đâu? Lần sau nữa đâu?

Bảo Nhi hắn hận không thể mỗi ngày phủng trong lòng bàn tay, dựa vào cái gì để cho người khác khi dễ!

“Người làm em bị thương,” Chu Lộ nhìn băng vải trên đầu cậu, “tên gì?”

Bạch Tụng vẻ mặt mộng bức: “A?”

Chu Lộ đáy mắt đỏ tươi một mảnh, “Người khi dễ em tên gì? Có mấy người? Đã bao lâu? Vì cái gì không nói cho anh?”

Bạch Tụng mười mặt mộng bức: “Không có người khi dễ em.”

Tóm lại hôm nay Bạch Tụng các loại giải thích, Chu Lộ không tin trôi qua.

Một tuần sau, cũng chính là hôm nay, Chu Lộ thủ tục đầy đủ hết phải đi học.

Bạch Tụng ngửa đầu nhìn ca ca. Hôm nay hắn mặc đồng phục giống cậu, vai rộng eo thon, thân hình đĩnh bạt, thật giống người mẫu. Nếu lúc này trong trường học muốn tìm người đi chụp tuyên truyền poster, nói không chừng ca ca sẽ được chọn.

“Thật sự không ai khi dễ em sao?” Trước khi tới trường học, Chu Lộ lại hỏi một câu.

Bạch Tụng thấy hắn lại nhắc tới cái này, rất bất đắc dĩ, “Em không nói chuyện với anh nữa, dù sao anh không tin, anh vào trường học nhìn xem sẽ biết!”

Thật ra Chu Lộ đến bây giờ đã hơi tin, tính cách Bạch Tụng rất khó bị người khác khi dễ, nhưng hắn không không yên tâm, Bạch Tụng thật sự không biết đánh nhau.

Vẫn là câu nói kia, vạn nhất đâu?

Đến bây giờ hắn đã hoàn toàn không bài xích chuyện đi học nữa, tốn tiền cậu, chờ về sau có năng lực, hắn trả lại gấp năm lần mười lần.

Nhưng con trai của cậu sẽ không còn, hắn muốn độc chiếm cả đời.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia